Trọng tâm:Con ngọt ngào, hãy có tất cả mọi mối quan hệ với Người Cha và rồi mọi ràng buộc của các con sẽ chấm dứt. Maya trói buộc con trong sự ràng buộc trong khi Người Cha giải thoát con khỏi sự trói buộc.
Câu hỏi:Ai được cho là đã tự do thoát khỏi sự ràng buộc? Cách để thoát khỏi sự ràng buộc là gì?
Trả lời:“Tự do thoát khỏi sự ràng buộc” nghĩa là, trở nên vô thể. Cơ thể hoặc các mối quan hệ thuộc cơ thể không nên kéo trí tuệ của con đến với chúng. Có sự ràng buộc trong ý thức cơ thể. Hãy trở nên ý thức linh hồn và mọi ràng buộc của con sẽ chấm dứt. Chết trong khi đang sống là trở nên tự do thoát khỏi sự ràng buộc. Các con nên nhớ rằng, bây giờ đã là giai đoạn cuối cùng và vở kịch sắp kết thúc. Chúng ta đang đi về nhà của Người Cha chúng ta và nhờ đó chúng ta sẽ thoát khỏi sự ràng buộc.
Bài hát:Những cơn bão, cuồng phong không thể làm được gì đối với những ai có Đấng Đồng Hành là Thượng đế.
Om Shanti. Người Cha ngồi đây giải thích cho các con. Ở đây có rất nhiều người con và vì vậy, chắc chắn Người Cha là vô hạn. Người Cha giải thích cho các con: Được nói rằng: Đấng Vô Hình, Shiv Baba. Brahma cũng được gọi là Baba. Vishnu và Shankar thì không được gọi là Baba. Shiva luôn được gọi là Baba. Hình ảnh của Shiva khác biệt với hình ảnh của Shankar. Bài hát nói rằng: Kính cẩn cúi chào Shiva. Sau đó được nói rằng: Người là Người Mẹ và Người Cha. Thật dễ để giải thích rằng chỉ có Shiva vô hình mới thực sự được gọi là Người Cha. Người là Người Cha của mọi linh hồn. Shankar và Vishnu thì không vô thể (vô hình). Shiva mới được gọi là vô hình. Có hình ảnh của tất cả họ trong các ngôi đền. Có rất nhiều hình ảnh trên con đường thờ cúng. Hình ảnh cao quý nhất là của Shiv Baba. Sau đó là hình ảnh của Brahma, Vishnu và Shankar. Mỗi người trong số họ có một hình dạng. Jagadamba và Jagadpita cũng có hình dạng. Lakshmi và Narayan cũng có hình dạng hữu hình trong khi chỉ có Thượng đế là vô hình. Tuy nhiên, bằng việc gọi Người chỉ là ‘Thượng đế’, người ta đã trở nên lẫn lộn. Khi con hỏi họ mối quan hệ của họ với Thượng đế là gì, họ sẽ nói rằng Người là Người Cha. Vì vậy, con phải chứng minh rằng Người là Thượng đế, Người Cha.
Người Cha là Đấng Sáng Tạo và vì vậy Người Mẹ cũng được cần đến. Làm sao Người Cha có thể tạo ra thế giới mà không có Người Mẹ? Khi nào thì Người Cha sẽ đến? Người ta cầu gọi: Hỡi Đấng Thanh Lọc có sự ô trọc, xin hãy đến! Toàn bộ thế giới bây giờ đều ô trọc. Chỉ khi nào thế giới ô trọc thì Người mới đến và thanh lọc nó. Để chứng minh rằng Người Cha chắc chắn phải đến, đi vào thế giới ô trọc chính xác theo vở kịch thì không một ai có thể hiểu được điều này. Chỉ khi họ không hiểu thì Người Cha mới đến và giải thích. Người Cha ngồi đây giải thích cho các con. Kiến thức và tín ngưỡng thờ cúng chỉ được nhớ đến ở Bharat. Rồi sau đó, người ta cũng nói đến ngày của Brahma và đêm của Brahma. Có bóng tối cùng cực vào ban đêm. Được nhớ rằng, khi Satguru trao dầu kiến thức, mọi bóng tối vô minh đều được xua tan. Con người có quá nhiều u mê đến nỗi họ thậm chí không biết đến Người Cha. Không có sự u mê, thiếu hiểu biết nào khác nhiều như điều này. Thậm chí ngay cả sau khi nói: “Hỡi Người Cha Tối Cao! Hỡi Thượng đế, Người Cha!”, nếu họ không biết Người thì không có sự ngu ngốc vô minh nào lớn hơn điều này. Khi các con nói “Baba” rồi nói rằng chúng không biết nghề nghiệp, tên gọi hay hình dạng của Người thì được gọi là ngu ngốc, vô minh. Sai lầm của người dân Bharat là gọi Người là Người Cha và rồi lại không biết Người.
Họ hát: Hỡi Thượng đế, Người Cha, xin hãy đến và thanh lọc sự ô trọc! Hãy giải thoát chúng con khỏi đau khổ! Hãy loại bỏ đau khổ của chúng con và trao cho chúng con niềm hạnh phúc! Người Cha chỉ đến một lần. Các con biết điều này, theo thứ bậc. Một vài đứa con không hiểu rằng chúng phải đạt được trọn vẹn của thừa kế của mình từ Người Cha. Chúng không được giới thiệu đầy đủ về Người Cha và do đó họ hỏi: Tôi có thể làm gì? Tôi có những ràng buộc. Nếu con biết làm cách nào để chết trong khi đang sống thì mọi ràng buộc của con sẽ kết thúc. Khi một người đột ngột chết đi, anh ta được giải thoát khỏi ràng buộc. Bây giờ, sự ràng buộc của tất cả mọi người sắp kết thúc. Con phải trở nên tư do thoát khỏi ràng buộc, nghĩa là, trở nên vô thể, chết trong khi đang sống. Người Cha nói: Hãy quên đi những ràng buộc của cơ thể, v.v. Hãy xem bản thân con là linh hồn và hãy nhớ đến Ta, Người Cha của con.
Tuy nhiên, con cảm thấy bị ràng buộc khi con trở nên ý thức cơ thể. Sau đó con nói: Làm thế nào tôi có thể trở nên tự do? Người Cha nói: Các con có thể sống ở nhà với gia đình của con, nhưng hãy giữ trong trí tuệ của các con rằng, các con phải quay trở về nhà. Khi một vở kịch sắp kết thúc, các diễn viên trở nên tách rời khỏi vở kịch. Trong khi diễn các phần vai của họ, trí tuệ của họ nhận thức được rằng chỉ còn một thời gian ngắn nữa và sau khi diễn xong phần vai, họ sẽ quay trở về nhà. Các con cũng phải giữ trong trí tuệ con rằng, vở kịch bây giờ kết thúc. Bây giờ, chúng ta đang đi vào những mối quan hệ thánh thiện. Trong khi đang sống ở trong thế giới cũ kỹ này, nên giữ trong trí tuệ các con rằng con sẽ đến với Người Cha. Các con hát rằng: Chúng con sẽ dâng nộp bản thân mình cho Người. Chúng con sẽ thuộc về Người trong khi chúng con còn sống. Chúng con sẽ quên đi cơ thể của mình và mọi mối quan hệ thuộc cơ thể và chỉ có duy nhất một mối quan hệ với Người. Vì con chỉ có một mối quan hệ đó nên con nhớ đến Người và yêu mến Người. Hãy kết nối trí tuệ của con trong yoga với Người Cha, Đấng Dấu Yêu của con, và gỉ sét đã bị bao phủ của con sẽ được loại bỏ.
Yoga đã được nhớ đến. Tất cả các yoga khác đều mang tính thể lý đời thường; con yoga với các chú bác cậu mợ, các guru và các vị thánh, v.v.Người Cha nói: Hãy loại bỏ yoga của con khỏi tất cả họ và chỉ nhớ đến một mình Ta. Hãy kết nối trong yoga vớimột mình Ta. Đừng trở nên có ý thức cơ thể. Trong khi hành động thông qua cơ thể của con, hãy có niềm tin rằng các con đang diễn những phần vai của mình.
Bây giờ là hồi kết của thế giới cũ này và chúng ta phải trở về nhà. Các con phải vượt thoát khỏi cơ thể và mọi mối quan hệ thuộc cơ thể. Hãy trò chuyện với chính con theo cách này. Bây giờ con phải đi đến với Người Cha. Một số có sự ràng buộc của người vợ, một số có sự ràng buộc của người chồng và một số có sự ràng buộc với ai đó khác. Baba chỉ cho các con nhiều phương pháp. Hãy nói với họ: Chúng ta phải trở nên thanh khiết và nhất định phải làm cho Bharat trở nên thanh khiết. Chúng ta trở nên thanh khiết và phục vụ bằng cơ thể, tâm trí và của cải của chúng ta. Tuy nhiên, trước tiên, các con phải trở thành người phá hủy sự gắn kết. Nếu con là người phá hủy sự gắn kết, hãy viết một lá thư cho Chính phủ và rồi họ cũng sẽ hợp tác với con. Hãy nói với họ: Thượng đế nói: Sắc dục là kẻ thù lớn nhất. Chúng tôi muốn chinh phục nó và trở nên thanh khiết.
Mệnh lệnh của Người Cha là: Hãy trở nên thanh khiết và con sẽ trở thành chủ nhân của thiên đường. Chúng ta đã có những hình ảnh về sự hủy diệt và sự thiết lập. Hiện nay họ đang gây trở ngại cho chúng ta trong việc trở nên thanh khiết và đánh đập chúng ta. Chúng tôi đang làm phục vụ đích thực của Bharat. Bây giờ, hãy trao cho chúng tôi tị nạn. Tuy nhiên, con phải là người thực sự phá hủy được sự gắn kết. Các ẩn sĩ rời bỏ nhà cửa và gia đình của họ. Ở đây, con phải sống cùng gia đình của con và trở thành người phá hủy sự gắn kết. Con đường của các ẩn sĩ là là con đường cô lập. Người ta nói: Trong khi chúng ta sống ở nhà với gia đình của mình, hãy trao cho chúng tôi thật nhiều kiến thức để chúng tôi có thể đạt được sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống giống như vua Janak đã làm. Các con bây giờ đang nhận được kiến thức đó.
Baba nói: Đây là vợ của Ta và Ta tạo ra con người thông qua miệng ông ấy. Người nói điều này qua miệng của Prajapita Brahma. Shiv Baba nói với con: Các con là cháu của Ta. Người này sau đó nói: Con trở thành con của ta và sau đó trở thành cháu của Shiv Baba. Con nhận được của thừa kế từ Người. Không một con người nào có thể trao cho con của thừa kế thiên đường. Chỉ duy nhất Đấng Vô Hình mới trao cho các con điều đó. Vì vậy, tín ngưỡng thờ cúng khác biệt khỏi kiến thức.
Trên con đường thờ cúng, họ đọc kinh Vệ Đà và kinh sách, tạo ra những ngọn lửa hiến sinh, thực hiện tapasya, quyên góp và làm từ thiện. Tốn rất nhiều chi phí trong những việc đó. Tất cả những điều đó đều là những thứ thuộc con đường thờ cúng. Sự thờ cúng bắt đầu từ thời kỳ đồng. Khi các vị thần đi vào con đường tội lỗi và trở nên ô trọc, họ không thể có tên gọi ‘thánh thần’ nữa bởi vì các vị thần thì hoàn toàn không thói tật. Khi họ đi vào con đường tội lỗi, họ trở nên thói tật. Vì vậy, được nói rằng: Những người thuộc đạo lí sống thánh thần đã trở nên ô trọc bằng việc vào con đường tội lỗi. Những người ô trọc thì không thể được gọi là thánh thần và đây là lý do tại sao họ được gọi là người theo đạo Hindu. Họ đã sử dụng cái tên ‘Arya’ (những người đã bị cải đạo) trong kinh Vệ Đà và kinh sách. Cái tên Arya ám chỉ mảnh đất Bharat. Bây giờ, cái từ đó đã đến từ đâu? Từ Arya không tồn tại trong thời kỳ vàng.
Họ nói rằng: Ba nghìn năm trước Chúa, các vị thần ở Bharat đã từng rất hiểu biết và sau đó, cũng như những vị thần đó trở nên thói tật trong thời kỳ đồng, họ đã từng được gọi là “un-Arya” (những vị thần chưa bị cải đạo lí sống). Một vài người đã nói 'Arya' và cái từ đó đã tiếp tục diễn ra, giống như một người đã nói hoặc viết "Thượng Đế Shri Krishna nói" và mọi người bắt đầu tin vào điều đó. Mặc dù họ hát "Kính cẩn cúi chào Shiva" và "Người là Người Mẹ và Người Cha", nhưng họ không biết làm thế nào Người trở thành Người Mẹ và Người Cha hoặc khi nào Người tạo ra những tạo vật của Người. Người chắc chắn phải tạo ra những tạo vật vào thời điểm bắt đầu của thế giới. Khi nào thì thế giới sẽ bắt đầu? Thời kỳ vàng hay thời kỳ chuyển giao? Người Cha không đến vào thời kỳ vàng. Lakshmi và Narayan đến vào buổi đầu của thời kỳ vàng. Ai đã làm cho họ trở thành chủ nhân của thời kỳ vàng? Người thậm chí không đến trong thời kỳ sắt. Đây là thời kỳ chuyển giao của chu kỳ.
Người Cha nói: Ta đến vào thời kỳ chuyển giao của mỗi chu kỳ khi tất cả linh hồn đều trở nên ô trọc và thế giới trở nên cũ kĩ. Người Cha đến khi chu kì của vở kịch đi đến hồi kết. Các con phải thật thông minh và cũng phải hấp thụ những đức hạnh thánh thiện. Bây giờ họ đang tổ chức hội thảo về lợi ích của việc học kinh Vệ Đà và tại sao một người nên học kinh Vệ Đà. Họ sẽ không thể đưa ra được bất kỳ giải pháp nào và sau đó họ lại có hội thảo tương tự vào năm kế tiếp. Họ ngồi xuống để giải quyết một vài vấn đề, nhưng chẳng điều gì được giải quyết.
Việc chuẩn bị cho sự hủy diệt vẫn tiếp tục được thực hiện. Họ cũng tiếp tục sản xuất ra những quả bom. Bây giờ là thời kỳ sắt. Chỉ có các con mới biết những điều này. Những điều mà con nói là độc nhất. Các con biết rằng con người không thể ban sự giải thoát hay cứu rỗi cho con người. Đấng Thanh Lọc được nhớ đến, vậy tại sao họ không xem bản thân họ là ô trọc? Đây là thế giới ô trọc, đại dương độc dược. Không một con người nào có thể trở thành Đấng Chèo Thuyền. Các con vẫn chưa nhận được sức mạnh đó để có thể giải thích một cách trọn vẹn. Các con vẫn chưa trở nên thông minh đến như thế. Các con thậm chí còn không có yoga. Thậm chí, ngay cả bây giờ, các con vẫn tiếp tục kêu khóc như đứa trẻ nhỏ. Các con vẫn chưa có đủ sức mạnh khoan dung chịu đựng được những cơn bão của Maya; có rất nhiều ý thức về cơ thể. Các con không trở nên có ý thức linh hồn. Baba cứ nhắc nhở con hết lần này đến lần khác rằng: Hãy xem bản thân con là linh hồn. Bây giờ các con phải quay trở về nhà. Tất cả các diễn viên đều đang diễn phần vai riêng của họ; họ sẽ cởi bỏ cơ thể của họ và trở về nhà. Con chỉ cần quan sát như người quan sát tách rời. Tại sao con lại gắn kết vào những mối quan hệ thuộc cơ thể và với cơ thể của con? Con không trở nên vô thể, vì vậy, mà tội lỗi của con không được xóa bỏ. Nếu con tiếp tục nhớ đến Người Cha, thì thủy ngân hạnh phúc của con sẽ dâng cao.
Shiv Baba đang dạy chúng ta và sau đó, chúng ta sẽ trở thành những vị thần, do vậy, sẽ có niềm hạnh phúc vô hạn. Con biết rằng khi người dân Bharat hạnh phúc thì tất cả những người còn lại đều ở cõi niết bàn, mảnh đất bình an. Vào lúc này, có đến hàng triệu triệu con người. Bây giờ con đang nỗ lực để đạt được sự giải thoát trong cuộc sống. Tất cả những người còn lại sẽ trở về nhà. Thế giới cũ phải được làm mới. Chỉ có Người Cha mới làm cho thế giới thành mới. Cái cây non đang được trồng. Đây là cây non của những bông hoa thánh thiện. Các con đang trở thành những bông hoa từ những cái gai. Khi khu vườn đã hoàn toàn sẵn sàng, thì rừng gai này sẽ bị phá hủy. Nó phải được đốt cháy. Sau đó chúng ta sẽ đi đến khu vườn của những bông hoa.
Tại sao con không nên đi theo Mama và Baba? Được nhớ rằng: Hãy đi theo Người Mẹ và Người Cha. Con biết rằng Mama và Baba sẽ trở thành Lakshmi và Narayan. Họ là những người đã trải qua 84 kiếp sinh. Điều tương tự cũng áp dụng cho con. Phần vai của họ là những phần vai chính yếu. Người ta viết rằng Người Cha đã đến và một lần nữa thiết lập nên triều đại mặt trời và mặt trăng, quyền trị vị bản thân. Đã được giải thích cho các con nhiều đến như vậy, thế nhưng ý thức cơ thể của con vẫn không được phá vỡ: “Chồng của tôi, con của tôi” Ôi! nhưng chúng là những mối quan hệ cũ của thế giới cũ. "Của tôi là một Shiv Baba và không ai khác." Rất khó để con kết thúc đi sự gắn kết của mình với tất cả thực thể thuộc cơ thể. Người Cha hiểu rằng sự gắn kết của ai đó dường như rất khó để phá vỡ. Khuôn mặt của anh ấy hoặc cô ấy được nhìn thấy là như vậy. Những kumari trở thành người giúp đỡ rất tốt. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ người Mẹ, người Cha, BapDada. Người Cha Linh Hồn chào namaste đến những người con linh hồn. Những người con linh hồn kính cẩn cúi chào Namaste đến Người Cha Linh Hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Hãy loại bỏ gắn kết của con khỏi mọi thứ bao gồm cơ thể của con và nỗ lực trọn vẹn để trở nên vô thể. Hãy quan sát như một người quan sát tách rời phần vai của mỗi diễn viên. Hãy trở nên tự do thoát khỏi ràng buộc.
2. Hãy vượt thoát khỏi thế giới cũ này. Hãy tự nói với chính mình: Bây giờ tôi phải quay trở về nhà. Bây giờ là lúc cuối của thế giới cũ. Phần vai của tôi bây giờ đã kết thúc.
Chúc phúc: Mong con là hiện thân của những thành tựu và trải nghiệm hoàn thiện bằng cách trở nên tràn đầy mọi kho báu.
Khi trăng tròn, sự tròn đầy đó là dấu hiệu của sự hoàn thiện bởi vì nó sẽ không thể to hơn được nữa. Sự tròn đầy của nó chỉ đến mức ấy; nó sẽ không tăng trưởng hơn được nữa. Tương tự như vậy, khi các con có tràn đầy kiến thức, yoga, thực hành và phục vụ, nghĩa là, khi các con có tràn đầy mọi kho báu, thì sự viên mãn này được gọi là sự hoàn thiện. Bởi vì những linh hồn tràn đầy như vậy là hiện thân của mọi thành tựu nên họ cũng tiến gần đến trạng thái hoàn thiện của mình.
Khẩu hiệu: Để đạt được thành công hoàn toàn bằng trí tuệ thánh thiện của con, nghĩa là, trở thành hiện thân của thành công.