21/11/24Morning Murli Om Shanti BapDada Madhuban
Trọng tâm: Con ngọt ngào, giờ đây con phải trở thành người thầy và trao cho mọi người câu mantra giúp kỷ luật cho tâm trí. Đây là nhiệm vụ của tất cả các con.
Câu hỏi: Baba không chấp nhận bất cứ thứ gì từ những đứa con nào?
Trả lời: Baba không chấp nhận bất cứ thứ gì từ những ai cao ngạo về việc chúng trao đi bao nhiêu hoặc là chúng có thể giúp đỡ bao nhiêu. Baba nói “Ta có chiếc chìa khóa trong tay Ta. Nếu Ta muốn, Ta có thể làm cho bất kỳ ai trở nên nghèo, và Ta có thể làm cho bất kỳ ai trở nên giàu có”. Đây cũng là một bí mật trong Vở kịch. Những ai cao ngạo về của cải của mình thì sẽ trở nên nghèo vào ngày mai, trong khi người nghèo sử dụng mỗi một xu chúng có theo cách hữu ích để giúp đỡ trong nhiệm vụ của Người Cha thì sẽ trở nên giàu có.
Om shanti. Các con, những đứa con tâm linh, biết rằng Người Cha đã đến để trao cho chúng ta của thừa kế là thế giới mới. Con có sự hiểu biết vững chắc rằng con sẽ trở nên thanh khiết tùy theo mức độ con nhớ đến Người Cha; con trở thành người thầy giỏi đến mức độ nào, con sẽ đạt được vị trí cao đến chừng ấy. Người Cha, trong vai trò là Người Thầy, hướng dẫn cho con cách dạy học. Sau đó, con phải dạy cho người khác nữa. Chắc chắc con trở thành người thầy dạy cho người khác, nhưng con không thể trở thànhguru của bất kỳ ai; con chỉ có thể trở thành giáo viên. Guru chỉ là một Satguru duy nhất mà dạy cho con. Satguru của mọi người là một Đấng duy nhất. Người làm cho con trở thành giáo viên. Con dạy cho mọi người và chỉ cho họ con đường “Manmanabhav”. Người Cha đã giao cho con nhiệm vụ nhớ đến Người và cũng hãy trở thành giáo viên.
Nhiệm vụ của những ai mà con trao cho họ lời giới thiệu về Người Cha đó là hãy nhớ đến Cha. Trong vai trò là Người Thầy, Người phải trao cho con kiến thức về Chu kỳ thế giới. Chắc chắn con phải nhớ đến Người Cha. Bằng cách nhớ đến Cha, tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ. Con biết rằng con là linh hồn tội lỗi. Đây là lý do vì sao Người Cha nói với mọi người “Hãy xem con là linh hồn và nhớ đến Cha, tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ”. Chỉ Người Cha là Đấng thanh lọc. Người trao cho con phương pháp. Hỡi những đứa con ngọt ngào, các con, những linh hồn, đã trở nên ô trọc; chính vì điều này, cơ thể của con cũng đã trở nên ô trọc. Ban đầu, con là thanh khiết; giờ đây, con đã trở nên ô trọc. Giờ đây,Baba nói cho con biết cách thức thật dễ dàng để làm cho bản thân con trở nên thanh khiết từ ô trọc. Người nói “Con hãy nhớ đến Cha, rồi con sẽ trở nên thanh khiết”. Trong khi bước đi, ngồi và di chuyển, con hãy nhớ đến Cha. Những ai đi tắm trong dòng sông Hằng; họ nhớ đến dòng sông Hằng. Họ nghĩ rằng đó là Đấng thanh lọc, và bằng cách nhớ đến sông Hằng, họ sẽ trở nên thanh khiết. Tuy nhiên, Người Cha nói “Không ai có thể trở nên thanh khiết bằng cách làm như thế. Làm sao con người có thể trở nên thanh khiết bằng nước được chứ?”. Người Cha nói “Ta là Đấng thanh lọc. Này các con, hãy từ bỏ cơ thể của con và mọi lối sống/tôn giáo thuộc về cơ thể, nhớ đến Ta và trở nên thanh khiết, một lần nữa con sẽ tiến đến Nhà của con, vùng đất giải thoát.Trong suốt cả Chu kỳ, con đã quên mất Ngôi nhà của con.Trong suốt cả Chu kỳ, không ai biết về Người Cha. Đích thân Người Cha chỉ đến một lần và trao lời giới thiệu về Người thông qua cái miệng này. Có thật nhiều lời ca ngợi về cái miệng này. Người ta nói về gaumukh (miệng của con bò). Con bò ấy là con vật, nhưng điều này liên quan đến con người. Con biết rằng người này là bà mẹ cả, Shiv Baba nhận nuôi tất cả các con thông qua ông ấy. Giờ con đã bắt đầu nói“Baba, Baba”. Người Cha cũng nói “Tội lỗi của con sẽ được cắt bỏ thông qua cuộc hành hương tưởng nhớ này”.
Con cái thì nhớ đến cha của mình. Những đứa con làm cho gương mặt của cha mình in hằn trong trái tim chúng. Con biết rằng giống như con là linh hồn, thì Người là Linh Hồn Tối Cao. Không có sự khác biệt giữa hình ảnh của Người và hình ảnh của con. Vẻ bề ngoài của cơ thể là khác nhau, nhưng tất cả các linh hồn đều giống như nhau. Giống như con là linh hồn, Người Cha là Linh Hồn Tối Cao. Con biết rằng Người Cha cư ngụ ở vùng tối cao. Chúng ta, những linh hồn, cũng cư ngụ ở vùng tối cao. Không có sự khác biệt nào khác giữa linh hồn của Người Cha và chúng ta, những linh hồn. Người là một chấm điểm, và chúng ta cũng là chấm điểm. Không ai khác có được kiến thức này. Các con là những người duy nhất mà Người Cha nói cho biết. Những người khác nói rất nhiều điều về Người Cha, rằng Người hiện diện ở khắp mọi nơi, rằng Người ở trong sỏi đá... Tất cả họ đều nói ra bất cứ điều gì đi vào tâm trí của họ. Theo kế hoạch trong Vở kịch, trên con đường thờ cúng, họ quên mất tên gọi, hình dáng, vùng đất và thời gian của Người Cha. Con cũng quên những điều này. Linh hồn quên mất Cha của mình. Những đứa con quên mất Người Cha, thế thì chúng có thể biết được điều gì đây? Điều này có nghĩa là chúng đã trở thành trẻ mồ côi. Thậm chí chúng không nhớ đến vị Chúa Tể và vị Chủ Nhân. Thậm chí chúng không biếtphần vai của vị Chúa Tể và vị Chủ Nhân. Chúng còn quên mất cả bản thân. Giờ đây, con biết thật rõ rằng con đã thật sự quên đi mọi điều.
Trước kia, chúng ta từng là thánh thần, còn giờ đây chúng ta đã trở nên còn tệ hơn con vật. Điều chính yếu đó là chúng ta đã quên mất mình là linh hồn. Giờ đây, ai có thể làm cho chúng ta nhận ra điều này? Không linh hồn con người nào biết được anh ta, linh hồn kia, là gì hoặc anh ta diễn phần vai của mình như thế nào. Tất cả chúng ta là anh em trai với nhau. Không ai khác có được kiến thức này. Vào lúc này, cả thế giới đã trở nên hoàn toàn ô trọc. Họ không có kiến thức này. Các con, những linh hồn, giờ đây có kiến thức này và trí tuệ của con hiểu rằng con đã bôi nhọ Người Cha của con từ rất lâu rồi. Bằng cách bôi nhọ Người Cha, con tiếp tục tạo khoảng cách giữa con và Người, và con tiếp tục đi xuống cái thang. Theo kế hoạch trong Vở kịch, điều chính yếu đó là nhớ đến Cha. Người Cha không trao cho con bất kỳ khó khăn nào khác. Con chỉ gặp khó khăn trong việc nhớ đến Cha mà thôi. Người Cha có bao giờ trao khó khăn nào cho những đứa con của Người không? Đó không phải là luật. Người Cha nói “Ta không trao cho con bất kỳ khó khăn nào cả”. Khi những đứa con đặt câu hỏi, Ta nói với chúng “Tại sao con lại lãng phí thời gian của con cho những việc như thế? Hãy nhớ đến Cha!”. Ta đã đến để đưa con trở về Nhà. Đây là lý do vì sao con phải ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ và trở nên thanh khiết; đó là tất cả.
Chỉ có Ta là Người Cha, Đấng thanh lọc. Người Cha chỉ cho con phương pháp này “Cho dù con đi đâu, con hãy nhớ đến Người Cha”. Người Cha cũng đã giải thích cho con bí mật về 84 kiếp. Giờ con phải kiểm tra bản thân mình để xem con nhớ đến Cha đến mức độ nào, thế thôi. Con không được nghĩ về bất cứ điều gì khác. Nhớ đến Cha là điều dễ dàng nhất. Khi đứa con lớn lên một chút, nó tự động bắt đầu nhớ đến cha mẹ của mình. Các con cũng nên nhận ra rằng các con, những linh hồn, là con của Người Cha. Tại sao con phải nhớ đến Người? Bởi vì tội lỗi con đã tích lũy chỉ có thể được gột bỏ bằng cách có sự tưởng nhớ này. Đây là lý do vì sao được nhớ rằng con có thể đạt được sự giải thoát trong cuộc sống trong vòng một giây. Sự giải thoát trong cuộc sống phụ thuộc vào việc con học như thế nào và sự giải thoát phụ thuộc vào sự tưởng nhớ của con. Con nhớ đến Cha và chú ý đến việc học đến mức độ nào, theo đó con sẽ đạt được vị trí ở thứ hạng cao. Con có thể tiếp tục thực hiện công việc kinh doanh của mình… Người Cha không cấm con làm như thế. Cả ngày lẫn đêm, con nhớ đến công việc mà con làm, phải không? Vì thế, giờ đây Người Cha trao cho con công việc kinh doanh tâm linh này để làm. Con hãy xem mình là linh hồn và nhớ đến Ta, cũng như nhớ đến Chu kỳ 84 kiếp của con. Chỉ bằng cách nhớ đến Ta, con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết. Con hiểu rằng bộ y phục cơ thể của con giờ đây cũ rồi và con sẽ nhận được bộ y phục cơ thể mới, hoàn toàn thanh khiết. Con phải giữ cốt lõi của kiến thức này trong trí tuệ của con. Bằng cách làm như thế này, con sẽ trải nghiệm được rất nhiều lợi ích.
Trong số nhiều môn học mà con có ở trường, con nhận được điểm số tốt trong tiếng Anh, bởi vì tiếng Anh là môn học chính. Bởi vì đó từng là vương quốc của họ trước kia, cho nên tiếng Anh được sử dụng nhiều hơn. Kể cả vào lúc này, người dân Bharat vẫn mắc nợ họ. Dù cho con người giàu có đến mấy, trí tuệ của họ vẫn biết rằng những người đứng đầu chính quyền đang mắc nợ. Điều này có nghĩa là chúng ta, người dân Bharat, đang mắc nợ. Người dân có nói rằng họ đang mắc nợ không? Con cần có sự hiểu biết này. Bởi vì con đang thiết lập nên vương quốc, cho nên con biết rằng con đang được giải thoát khỏi tất cả những nợ nần kia và đang trở nên dư dật. Sau đó, trong suốt ½ Chu kỳ, con sẽ không mắc nợ ai cả. Những chủ nhân của thế giới ô trọc đang mắc nợ. Hiện tại, chúng ta đang nợ nần và chúng ta cũng là chủ nhân của thế giới ô trọc này. Con người hát lên lời ca ngợi về Bharat rằng “Bharat của chúng ta như thế này!”. Con biết rằng con từng rất giàu có; con từng là hoàng tử và công chúa. Con nhớ rằng con từng là chủ nhân của thế giới như thế. Giờ con đã trở nên ô trọc và hoàn toàn nợ nần. Người Cha nói cho con biết kết quả của trò chơi này. Kết quả là gì? Giờ đây con nhớ trong thời kỳ Vàng con từng giàu có như thế nào. Ai đã làm cho con trở nên thật giàu có? Những đứa con nói “Baba ơi, Người đã làm cho chúng con trở nên thật giàu có”. Chỉ một Người Cha mới có thể làm cho những đứa con trở nên thật giàu có. Không ai trên thế giới biết được những điều này. Bằng cách nói về hàng trăm nghìn năm, họ đã quên đi hết mọi điều. Họ không biết điều gì cả. Giờ đây con hiểu mọi điều. Chúng ta từng giàu có gấp muôn triệu lần. Chúng ta từng thật thanh khiết và hạnh phúc. Không có nói dối hay tội lỗi gì ở đó. Con đã từng chinh phục cả thế giới.
Có lời hát rằng “Shiv Baba, không ai khác có thể trao cho chúng con những gì Người trao cho chúng con”. Không ai có sức mạnh để trao niềm hạnh phúc trong suốt ½ Chu kỳ. Người Cha nói “Trên con đường thờ cúng cũng thế, con đã có thật nhiều hạnh phúc và dồi dào của cải. Con đã có rất nhiều châu ngọc và kim cương, rồi chúng đều rơi vào tay của những ai đến sau con. Giờ đây, thậm chí con không thể nào nhìn thấy những thứ như thế. Con có thể nhìn thấy sự khác biệt. Con từng là những vị thần xứng đáng được tôn thờ, rồi con đã trở thành tín đồ thờ cúng. Con từng là linh hồn xứng đáng được tôn thờ, rồi con trở thành tín đồ thờ cúng. Người Cha không trở thành tín đồ thờ cúng, mà Người đi vào thế giới của những tín đồ thờ cúng. Người Cha mãi mãi xứng đáng được tôn thờ. Người không bao giờ trở thành tín đồ thờ cúng. Công việc của Người đó là làm cho con trở nên xứng đáng được tôn thờ từ việc là tín đồ thờ cúng, còn công việc của Ravan là làm cho con trở thành tín đồ thờ cúng. Không ai trên thế giới biết được điều này. Con cũng quên mất điều này. Người Cha giải thích mỗi ngày.
Làm cho ai đó trở nên giàu hay nghèo, việc này nằm trong tay Người Cha. Người Cha nói “Những ai giàu có vào lúc này chắc chắn phải trở nên nghèo”. Chắc chắn họ phải trở nên nghèo. Đó là phần vai của họ. Họ sẽ không bao giờ có thể ở đây. Người giàu có quá nhiều sự cao ngạo về việc trở nên thế này, thế kia, hoặc có cái này, cái kia. Để phá bỏ sự cao ngạo của họ, Baba nói “Khi họ đến để dâng tặng thứ gì đó cho Baba, Baba sẽ nói với họ rằng Người không cần đến nó và bảo họ cứ giữ lấy nó”. Người sẽ hỏi khi Người cần, bởi vì Người thấy rằng nó không hữu ích. Họ có sự cao ngạo của họ. Vì thế, chấp nhận nó hay là không đều nằm trong tay Baba. Người Cha sẽ làm gì với tiền đây? Người không cần nó. Những tòa nhà này đang được xây là cho con. Con đến đây để gặp Baba, rồi con phải quay trở về; con không thể ở đây suốt. Baba không cần tiền. Người không cần quân đội hoặc bom... Con trở thành chủ nhân của thế giới. Giờ con đang ở trên chiến trường. Con không làm điều gì khác ngoài việc nhớ đến Người Cha. Người Cha đã ra lệnh cho con “Hãy nhớ đến Ta, rồi con sẽ nhận được chừng này sức mạnh”.
Lối sống của con trao thật nhiều hạnh phúc. Người Cha là Đấng Toàn Năng. Con thuộc về Người. Mọi điều phụ thuộc vào cuộc hành hương tưởng nhớ của con. Ở đây, con phải nghiền ngẫm mọi điều con nghe được, giống như con bò ăn cỏ rồi nhai lại; cái miệng của nó luôn hoạt động. Baba cũng bảo con hãy suy nghĩ thật nhiều về những điều liên quan đến kiến thức “Chúng ta nên hỏi Baba về điều gì?”. Người Cha nói “Manmanabhav! Qua đây, con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết”. Mục tiêu và mục đích của con đang ở ngay trước mặt con. Con biết rằng con phải trở nên đầy tất cả các đức hạnh và đầy đủ 16 cấp độ thánh thiện. Con nên tự động cảm nhận được điều này từ bên trong con. Con không nên lăng mạ bất kỳ ai hoặc thực hiện bất kỳ hành động tội lỗi nào. Con không nên thực hiện bất kỳ hành động sai trái nào. Thánh thần là số một. Họ đã đạt được vị trí cao bằng cách nỗ lực. Được nhớ đến rằng các vị thần thuộc về lối sống thánh thần cao quý nhất, phi bạo lực. Sát hại ai đó thì chính là bạo lực. Người Cha giải thích cho con, vì thế con phải giữ mình hướng nội và kiểm tra bản thân để xem con đã trở thành gì. “Tôi có nhớ Baba không? Tôi nhớ đến Baba trong bao lâu?”. Trái tim con nên gắn kết với Baba đến mức con không bao giờ quên nhớ đến Người. Giờ đây Người Cha vô hạn nói “Con, linh hồn, là con của Ta; con là đứa con vĩnh hằng của Ta”. Nỗi nhớ nhung của đôi tình nhân là nỗi nhớ nhung về con người có hình hài cơ thể. Họ có hình ảnh của nhau, cứ như thể họ đang ở trước mặt nhau, rồi hình ảnh ấy biến mất. Họ ăn, uống và nhớ về nhau trong niềm hạnh phúc ấy. Có nhiều sức mạnh trong sự tưởng nhớ này của con. Con sẽ tiếp tục nhớ đến một Người Cha. Rồi con sẽ nhớ đến tương lai của con. Con sẽ có linh ảnh về sự hủy diệt. Khi con tiến bộ hơn, con sẽ thường xuyên có linh ảnh về sự hủy diệt. Sau đó, con sẽ có thể nói với người khác rằng sự hủy diệt sẽ diễn ra và hãy nhớ đến Cha. Baba này đã từ bỏ mọi điều. Không điều gì nên được nhớ đến vào lúc cuối. Giờ chúng ta đang đi đến vương quốc của chúng ta. Chắc chắn con phải đi đến thế giới mới. Con phải thiêu đốt mọi tội lỗi của con với sức mạnh của yoga. Rất nhiều nỗ lực được cần đến cho điều này.
Con quên đi Người Cha hết lần này đến lần khác bởi vì đây là những điều rất tinh tế. Ví dụ về con rắn và con bướm đêm kêu vo ve thuộc về khoảng thời gian này. Con bướm đêm thực hiện điều kỳ diệu, những điều kỳ diệu của con thì vĩ đại hơn điều kỳ diệu của con bướm đêm kia. Baba viết “Con hãy tiếp tục rù rì kiến thức, rồi cuối cùng họ sẽ thức tỉnh. Họ có thể đi nơi nào khác chứ? Họ sẽ tiếp tục đến với con. Họ sẽ được thêm vào cho con. Tên của con sẽ được làm cho rạng danh. Hiện tại có rất ít người các con”. Achcha.
Gửi đến những đứa con dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn cúi chào những đứa con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Con phải nghiền ngẫm đại dương kiến thức thật nhiều. Con phải tiếp tục tiêu hóa tất cả những điều con đã nghe. Tự suy xét và kiểm tra xem trái tim con có gắn kết với Người Cha đến mức con không bao giờ quên Người hay không.
2. Thay vì lãng phí thời gian thắc mắc, đặt câu hỏi, con hãy ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ và làm cho bản thân con trở nên thanh khiết. Đừng có suy nghĩ nào vào lúc cuối; không có điều gì ngoại trừ việc tưởng nhớ đến Cha. Hãy thực hành điều này kể từ bây giờ.
Lời chúc phúc: Mong con trở thành linh hồn vĩ đại bằng cách chuyển hóa thái độ của con với lời thề quyết tâm của con.
Nền tảng chính yếu cho việc trở nên vĩ đại là sự thanh khiết. Tuân thủ lời thề giữ thanh khiết nghĩa là trở thành linh hồn vĩ đại. Bất kỳ lời thề quyết tâm nào cũng có thể chuyển hóa thái độ của một người. Tuân thủ lời thề giữ thanh khiết nghĩa là làm cho thái độ của con trở nên hướng thượng. Tuân thủ lời thề nghĩa là tuân thủ lời cảnh báo theo cách thực tế và có suy nghĩ này trong tâm trí của con. Khi con đưa ra lời thề trở nên thanh khiết, con mang thái độ linh hồn là anh em trai với nhau, con có thái độ anh em. Brahmin với thái độ này sẽ trở thành linh hồn vĩ đại.
Khẩu hiệu: Để ngưng lãng phí, hãy đặt chiếc công tắc của lòng quyết tâm trên môi của con.
*** Om Shanti ***