22/12/24 Madhuban Avyakt BapDada Om Shanti Ngày gốc 17/03/2003
Liên tục ở trong lòng tự trọng của con, trao sự tôn kính cho mọi người và hợp tác với họ để làm cho họ mạnh mẽ
Hôm nay, BapDada, Đấng ban tặng vận may, đang nhìn thấy ba đường vận may ở trên vầng trán của mỗi một đứa con của Người ở khắp mọi nơi. Một đó là đường vận may có được sự nuôi dưỡng của Thượng Đế. Hai là đường vận may có được những lời dạy hướng thượng của Người Thầy thật sự. Ba là đường shrimat đang tỏa sáng lấp lánh. Cả ba đường này đều đang tỏa sáng lấp lánh thật đẹp ở giữa vầng trán của tất cả những đứa con ở khắp mọi nơi. Tất cả các con cũng đang nhìn thấy cả ba loại vận may này, phải không? Bởi vì Đấng ban tặng vận may chính là Người Cha của các con, cho nên ngoại trừ các con, có ai khác có thể có vận may hướng thượng như thế không? BapDada đang thấy rằng có hàng triệu triệu linh hồn trên thế giới, nhưng trong số muôn triệu đó, thì đây là gia đình của 600.000 linh hồn. Có rất ít người trong số các con. Vì thế, các con là nắm nhỏ trong số muôn triệu, phải không? Thông thường, cả ba điều này – sự nuôi dưỡng, việc học và những lời chỉ dẫn hướng thượng – đều cần thiết cho mọi người trong cuộc sống của họ. Tuy nhiên, có sự khác biệt như ngày và đêm giữa sự nuôi dưỡng và những lời chỉ dẫn của Thượng Đế với sự nuôi dưỡng và việc học nhận được từ linh hồn thánh thần và linh hồn con người. Vì vậy, vận may của con thật là hướng thượng; thậm chí con chưa bao giờ tưởng tượng ra nó. Tuy nhiên, giờ đây, trái tim của mỗi một người các con hát lên rằng “Tôi đã đạt được nó!”. Con đã đạt được nó chưa, hay là con vẫn phải đạt được nó? Con sẽ nói gì? Con đã đạt được nó rồi, phải không? Người Cha cũng vui lòng khi nhìn thấy vận may của những đứa con ấy. Những đứa con nói “Wah, Baba! Wah!” (Đây là điều kỳ diệu của Baba!). Sau đó, Người Cha nói “Wah, những đứa con! Wah!”. (Đây là điều kỳ diệu của những đứa con!). Đừng chỉ giữ vận may này trong nhận thức của con, mà con hãy liên tục là hiện thân của nhận thức ấy. Một số đứa con suy nghĩ thật là hay, nhưng con không được trở thành hiện thân của suy nghĩ (sochna swaroop). Con hãy trở thành hiện thân của sự tưởng nhớ (smruti swaroop). Hiện thân của sự tưởng nhớ là hiện thân của sức mạnh (samarth swaroop). Hiện thân của suy nghĩ không phải là hiện thân của sức mạnh.
Nhìn thấy những trò chơi khác nhau của những đứa con, BapDada tiếp tục mỉm cười. Một số đứa con giữ mình là hiện thân của suy nghĩ; chúng không giữ mình liên tục là hiện thân của sự tưởng nhớ. Lúc này, chúng là hiện thân của suy nghĩ; lúc khác, chúng là hiện thân của sự tưởng nhớ. Những ai là hiện thân của sự tưởng nhớ thì liên tục ở trong hình thể tự nhiên. Những ai là hiện thân của suy nghĩ thì phải nỗ lực. Thời kỳ Chuyển giao này không phải là thời kỳ để nỗ lực. Đây là thời kỳ để trải nghiệm mọi thành quả. Con đã nỗ lực trong 63 kiếp rồi, giờ đây là thời kỳ, là thời gian để đạt được quả trái cho những nỗ lực ấy.
BapDada đã thấy con có thực hiện bất kỳ nỗ lực nào để có nhận thức về cơ thể hay là không. “Tôi là ai đó. Tôi là gì đó”. Con có phải nỗ lực cho điều đó không? Điều đó là tự nhiên, phải không? Ý thức cơ thể đã trở thành bản tính của con rồi, phải không? Nó đã trở thành bản tính mạnh đến mức kể cả vào lúc này, vào lúc trở nên ý thức linh hồn, ý thức cơ thể lôi kéo một số đứa con về phía nó. Sau đó, con nghĩ rằng “Tôi là linh hồn. Tôi là linh hồn”. Tuy nhiên, ý thức cơ thể đã trở nên tự nhiên đến mức, thậm chí trái với mong muốn của con hoặc khi con không nghĩ về nó, con vẫn liên tục trở nên ý thức cơ thể. BapDada nói “Giờ đây, trong kiếp sinh chết trong khi còn sống của con, hãy để trạng thái ý thức linh hồn của con, nhận thức về linh hồn, trở nên tự nhiên và trở thành bản tính tự nhiên của con. Con không cần phải nỗ lực “Tôi là linh hồn. Tôi là linh hồn”. Khi đứa con được sinh ra và bắt đầu hiểu, khi nó lớn lên và được trao cho lời giới thiệu nó là ai và nó thuộc về ai. Các con, những đứa con Brahmin, đã nhận được lời giới thiệu nào khi con được sinh ra? Con là ai? Bài học về linh hồn được làm cho trở nên vững vàng đối với con, phải không? Vì vậy, hãy để cho lời giới thiệu đầu tiên này trở thành bản tính tự nhiên của con. Bản tính thì là tự nhiên và liên tục. Con không phải nỗ lực để nhớ đến nó. Tương tự như vậy, giờ đây, theo thời gian, trạng thái ý thức linh hồn của mỗi một đứa con Brahmin, nên là tự nhiên. Một số đứa con không có trạng thái này.
Chúng không phải suy nghĩ về điều đó, mà chúng là hiện thân của sự tưởng nhớ. Giờ đây, chắc chắn con phải trở thành hiện thân của sự tưởng nhớ một cách tự nhiên và liên tục. Bài thi sau cùng của tất cả các Brahmin là bài thi nhỏ này – đó là trở thành người chinh phục gắn kết và là hiện thân của sự tưởng nhớ.
Vậy thì năm nay con sẽ làm gì? Một số đứa con hỏi “Năm nay chúng con nên có mục tiêu đặc biệt nào?”. BapDada nói “Mong con liên tục ý thức linh hồn và là hiện thân của sự tưởng nhớ. Dù gì thì con cũng sẽ đạt được sự giải thoát trong cuộc sống, nhưng trước khi con được giải thoát trong cuộc sống, con hãy trở nên thoát khỏi việc phải gắng sức vất vả. Trạng thái này sẽ mang thời gian đến gần hơn và giải thoát tất cả các anh chị em trên thế giới của con khỏi đau khổ và bất an. Trạng thái này của con sẽ mở ra cánh cổng đến với vùng đất giải thoát. Vì thế, con không cảm thấy xót thương cho các anh chị em của con sao? Các linh hồn ở khắp mọi nơi đang kêu khóc trong nỗi tuyệt vọng, vì thế sự giải thoát của con sẽ làm cho tất cả đều nhận được sự giải thoát. Vì thế, con hãy kiểm tra con có nhận thức tự nhiên này và hình thể mạnh mẽ này đến mức độ nào. Trở thành hiện thân của sức mạnh có nghĩa là mọi sự lãng phí sẽ dễ dàng chấm dứt. Con sẽ không phải liên tục thực hiện nỗ lực ấy.
Năm nay, vì tình yêu thương dành cho những đứa con, BapDada không muốn nhìn thấy bất kỳ đứa con nào phải gắng sức vất vả vì bất kỳ vấn đề rắc rối nào. Hãy chấm dứt vấn đề rắc rối và trở thành hiện thân của giải pháp. Việc này khả thi không? Việc này có thể không? Các Dadi, hãy nói đi! Các giáo viên, hãy nói đi! Việc này khả thi không? Các Pandava, việc này khả thi không? Sau đó, con đừng biện hộ “Bởi vì điều này, bởi vì chuyện này đã xảy ra… Nếu việc này không xảy ra, thì chuyện này cũng sẽ không xảy ra”. BapDada cũng đã chứng kiến nhiều trò chơi, những trò chơi rất ngọt ngào. Cho dù chuyện gì xảy ra, thậm chí nếu vấn đề có to lớn hơn dãy Himalaya gấp 100 lần, thậm chí nếu vấn đề có đến thông qua cơ thể, tâm trí của con, thông qua người khác hoặc thông qua các yếu tố tự nhiên, thì những vấn đề thuộc ngoại cảnh cũng không là gì trước trạng thái nguyên thủy của con. Cách để tạo ra trạng thái nguyên thủy của con đó là hãy có lòng tự trọng. Hãy có lòng tự trọng theo cách tự nhiên. Con không cần phải nhớ đến nó; con không cần phải liên tục thực hiện nỗ lực ấy. “Không, thật sự tôi là người xoay chiếc đĩa tự nhận thức bản thân. Tôi là ánh sáng của đôi mắt. Tôi được đặt ngồi trên ngai vàng trái tim. Tôi là như thế này”. Có ai khác sẽ là như thế này không? Ai đã trở nên như thế này vào Chu kỳ trước? Có ai khác trở nên như thế này không, hay là con đã trở nên như thế này? Đó chính là con, con sẽ trở nên như thế này vào mỗi Chu kỳ. Điều này được ấn định. BapDada đang nhìn thấy tất cả các gương mặt. Các con cũng chính là những đứa con thuộc về Chu kỳ trước. Con thuộc về Chu kỳ này hay con thuộc về nhiều Chu kỳ trước kia? Con cũng là những người thuộc về nhiều Chu kỳ, phải không? Có phải không con? Những ai cũng là những người như thế vào mỗi Chu kỳ, hãy giơ tay lên! Điều này được ấn định rồi, phải không? Con đã nhận được chứng nhận thi đậu rồi, phải không? Hay là con phải đạt được chứng nhận ấy? Con đã nhận được chứng nhận ấy rồi, phải không? Con đã nhận được chứng nhận ấy chưa, hay là con vẫn phải đạt được chứng nhận ấy? Con đã nhận được chứng nhận ấy vào Chu kỳ trước, vậy thì tại sao con lại không nhận được chứng nhận ấy vào lúc này? Con hãy trở thành hiện thân của nhận thức này. Mỗi người các con đã nhận được chứng nhận. Sẽ có sự khác biệt giữa việc thi đậu với bằng danh dự và chỉ thi đậu mà thôi, nhưng con cũng chính là người ấy. Con chắc chắn về điều này, phải không? Hay là con sẽ quên đi điều này khi con đi trên tàu hỏa? Nó sẽ bay đi mất khi con đi trên máy bay chứ? Không.
Chẳng hạn như, năm nay, con đã có lòng quyết tâm tổ chức Shiv Ratri với thật nhiều lòng hăng hái và nhiệt tình ở khắp mọi nơi, vì thế con đã tổ chức lễ ấy, phải không? Thông qua lòng quyết tâm của con, bất kỳ suy nghĩ nào con có thì đều được hoàn thành, phải không? Vậy điều kỳ diệu ở đây là gì? Sự đoàn kết và quyết tâm. Con đã nghĩ đến việc thực hiện 67 chương trình, nhưng BapDada thấy rằng những đứa con đã thực hiện nhiều hơn số lượng ấy. Đây là biểu hiện của hình dáng mạnh mẽ. Đây là bằng chứng thực tế của lòng hăng hái và nhiệt tình. Các con đã tự động làm việc này ở khắp mọi nơi, phải không? Tương tự như vậy, tất cả các con động viên lẫn nhau và có suy nghĩ “Giờ đây chúng ta chắc chắn phải mang thời gian đến gần. Chúng ta phải làm cho các linh hồn nhận được sự giải thoát”. Tuy nhiên, điều này sẽ diễn ra khi con đưa suy nghĩ của con vào thực tế bằng cách trở thành hiện thân của sự tưởng nhớ.
BapDada đã nghe thấy rằng những đứa con ở nước ngoài sẽ có một cuộc họp đặc biệt, và những đứa con ở Bharat cũng có một cuộc họp, vì thế trong cuộc họp, con đừng chỉ lên kế hoạch cho phục vụ. Con hãy lên kế hoạch, nhưng hãy có sự cân bằng. Hãy hợp tác với nhau theo cách mà tất cả các con đều trở thành chủ nhân toàn năng và tiếp tục bay dẫn đầu. Hãy là người trao tặng và trao đi sự hợp tác. Đừng nhìn vào tình huống, mà hãy trở nên hợp tác. Hãy ở trong lòng tự trọng của con và trở nên hợp tác bằng cách trao đi sự tôn kính, bởi vì khi con trao sự tôn kính từ tận trái tim con cho bất kỳ linh hồn nào, đó chính là hành động từ thiện rất lớn. Con đã trao lòng hăng hái và nhiệt tình cho linh hồn yếu, vì thế đó là việc từ thiện vĩ đại. Con không được hạ đo ván những ai đã ngã rồi, mà hãy ôm lấy họ – không phải là ôm lấy cơ thể họ; ôm lấy họ nghĩa là làm cho họ trở nên ngang bằng với Cha. Hãy trao cho họ sự hợp tác.
Con đã hỏi con nên làm gì trong năm nay rồi, phải không? Con chỉ cần trao sự tôn kính và duy trì lòng tự trọng của mình. Hãy trở nên mạnh mẽ và làm cho người khác trở nên mạnh mẽ. Đừng tham gia vào những tình huống lãng phí. Linh hồn yếu thì dù gì cũng yếu, và nếu con tiếp tục nhìn vào điểm yếu của họ, làm sao con trở nên hợp tác được đây? Hãy trao sự hợp tác, rồi con sẽ nhận được lời chúc phúc. Khi con có thể làm bất cứ điều gì khác, nỗ lực dễ dàng nhất đó là trao lời chúc phúc và nhận lời chúc phúc. Con hãy trao sự tôn kính và trở nên xứng đáng được ca ngợi. Chỉ những ai trao sự tôn kính thì trở nên xứng đáng nhận được sự tôn trọng từ mọi người. Giờ đây con trở nên xứng đáng được tôn trọng đến mức độ nào, con sẽ có quyền đối với vương quốc và trở thành linh hồn xứng đáng được tôn thờ đến mức độ ấy. Hãy tiếp tục trao đi, đừng nghĩ đến việc nhận lấy. Trao đi khi con nhận về thì là việc của doanh nhân. Con là con của Đấng ban tặng. BapDada vui lòng khi nhìn thấy công việc phục vụ của những đứa con ở khắp mọi nơi. Tất cả các con đã làm công việc phục vụ rất tốt. Tuy nhiên, giờ con phải tiến về phía trước, phải không? Tất cả các con đều đã làm công việc phục vụ thông qua lời nói rất tốt. Con cũng đã đạt được kết quả tốt cho việc phục vụ cùng với các tiện ích. Con đã chấm dứt lời than phiền của nhiều linh hồn. Thêm vào đó, nhìn thấy tốc độ nhanh của thời gian, BapDada không muốn con chỉ phục vụ cho một vài linh hồn mà thôi, con hãy là công cụ cho việc trao tặng sự giải thoát cho tất cả các linh hồn trên thế giới bởi vì con là bạn đồng hành của Người Cha. Vì thế, theo tốc độ của thời gian, giờ con phải làm cả ba loại hình phục vụ đồng thời. Một là phục vụ thông qua lời nói; hai là phục vụ với trạng thái mạnh mẽ của con; và ba là phục vụ qua sóng rung động tâm linh hướng thượng của con. Mỗi khi con phục vụ, con hãy lan tỏa sóng rung động tâm linh đến mức mọi người đều dễ dàng bị thu hút bởi tác động của những sóng rung động ấy. Con hãy nhìn xem thậm chí vào kiếp sau cùng của con, những hình ảnh không sống của con vẫn đang phục vụ. Những hình ảnh không sống ấy có nói được lời nào không? Sóng rung động từ những hình ảnh không sống ấy dễ dàng làm cho các tín đồ nhận được quả trái cho việc làm thờ cúng của họ. Theo cách này, hãy để cho sóng rung động của con thật là mạnh mẽ. Hãy để những tia sức mạnh lan tỏa thông qua sóng rung động để rồi chúng thay đổi bầu không khí. Sóng rung động tạo nên dấu ấn trong trái tim con. Tất cả các con đều đã trải nghiệm tác động kéo dài trong bao lâu khi con có ấn tượng về sóng rung động tốt hay xấu của ai đó lên trái tim con. Nó kéo dài trong suốt một thời gian dài, phải không? Ấn tượng ấy không thể được loại bỏ kể cả khi con muốn loại bỏ nó. Khi sóng rung động xấu của ai đó thấm nhập vào trái tim con, con có thể dễ dàng loại bỏ nó đi không? Vì thế, sóng rung động từ những tia sức mạnh của con sẽ phát huy tác dụng giống như là dấu ấn vậy. Lời nói có thể bị quên đi, nhưng dấu ấn được tạo ra bởi sóng rung động thì không thể nào được loại bỏ một cách dễ dàng. Con đã trải nghiệm về điều này rồi, phải không? Con có trải nghiệm này rồi, phải không?
BapDada trao lời chúc mừng gấp muôn, muôn triệu lần cho Gujarat và Bombay vì lòng hăng hái và nhiệt tình mà các con đã thể hiện. Tại sao? Điểm đặc biệt của các con là gì? Tại sao Baba lại đang chúc mừng các con? Các con tiếp tục tổ chức những chương trình lớn, nhưng tại sao Baba lại đặc biệt chúc mừng các con? Điểm đặc biệt của cả hai nơi là sự đoàn kết và lòng quyết tâm. Ở đâu có sự đoàn kết và lòng quyết tâm, thay vì là một năm, công việc của một năm được hoàn thành trong vòng một tháng. Những đứa con đến từ Gujarat và Bombay đã nghe rồi chứ?
Giờ đây, trong vòng một giây, con hãy ổn định trong trạng thái là mặt trời kiến thức và trao tỏa những tia sức mạnh cho tất cả các linh hồn đang sợ hãi và đang ở trong cơn biến động. Họ đang rất khiếp sợ. Hãy trao cho họ sức mạnh. Con hãy lan tỏa sóng rung động. Achcha. (BapDada dẫn thiền.)
BapDada đã nhận được nhiều lá thư và e-mail từ tất cả những đứa con ở khắp mọi nơi. Mỗi người nói rằng “Hãy gửi trao sự tưởng nhớ của tôi đến Baba. Hãy gửi trao nỗi nhớ nhung của tôi đến Baba”. BapDada nói “Nỗi nhớ và niềm thương của mỗi một đứa con dấu yêu đã tiến đến BapDada. Kể cả trong khi đang ngồi ở xa, con vẫn được đặt ngồi trong trái tim của BapDada”. Vì vậy, tất cả các con đều nói “Hãy gửi trao sự tưởng nhớ của tôi, hãy gửi trao nỗi nhớ nhung của tôi!”. Lời nhắn gửi ấy đã tiến đến Baba. Tình yêu thương của những đứa con và tình yêu thương của Người Cha đang làm cho các con bay. Achcha.
Gửi đến tất cả những đứa con cực kỳ may mắn ở khắp mọi nơi; gửi đến một nắm nhỏ những linh hồn đặc biệt trong số muôn triệu; gửi đến những đứa con có khả năng phục vụ, liên tục ở trong lòng tự trọng của mình và trao sự tôn kính cho người khác; gửi đến những linh hồn liên tục là hiện thân của sự tưởng nhớ, theo đó là hiện thân của sức mạnh; gửi đến những đứa con là hiện thân của mọi sức mạnh và liên tục yên vị trên chiếc ghế không bị lung lay và không bị dời chuyển của mình… nỗi nhớ, niềm thương và lời chào namaste của BapDada.
BapDada nói với Dadiji: BapDada đặc biệt cảm thấy vui lòng với con. Tại sao Người lại vui lòng? Người đặc biệt vui lòng rằng giống như cha Brahma từng ra lệnh cho mọi người “Con phải làm điều này, và con phải làm việc đó vào lúc này”, vì thế con đã noi theo gương cha Brahma trong việc đó. (Cha cũng ở bên con.) Đúng vậy, nhưng con đã trở thành công cụ rồi, phải không? Con đã có lòng quyết tâm rằng có thành công ở khắp mọi nơi. Đây là lý do vì sao con được đong đầy với thật nhiều sức mạnh tâm linh thầm lặng. Sức khỏe của con ổn. Con được đong đầy với thật nhiều sức mạnh tâm linh đến mức so với nó thì sức khỏe của con không là gì cả. Đây quả là điều diệu kỳ, phải không?
Nhìn thấy các Dadi gặp gỡ Baba, mọi người đều cảm thấy “Nếu mình là Dadi, mình cũng sẽ gặp Baba theo cách như vậy”. Con cũng sẽ trở thành Dadi. BapDada đã tạo ra một kế hoạch trong trái tim của Người. Người vẫn chưa trao nó cho con. Vì thế, nhóm những viên ngọc nguyên thủy trong phục vụ từ những ngày Brahma Baba còn sinh thời phải được làm cho trở nên vững mạnh. (Khi nào Baba sẽ làm việc này?) Khi con thực hiện nó. Đây là nhiệm vụ của con. (BapDada nói với Dadi Janki) Con cũng có suy nghĩ này trong tim của con, phải không? Giống như nhóm đoàn kết và kiên định của các con, các Dadi là vững mạnh, tương tự như vậy, nhóm những viên ngọc nguyên thủy trong phục vụ cũng phải vững mạnh như thế. Rất cần đến điều này bởi vì công việc phục vụ phải gia tăng. Vì thế, sức mạnh của nhóm có thể làm bất cứ điều gì mà nhóm muốn. 5 anh em Pandava là biểu tượng cho ký ức về nhóm tề tựu này. Có 5 người bọn họ thôi, nhưng họ chính là biểu tượng cho cả nhóm. Achcha. Những ai đã gắn mình vào công việc phục vụ ở các trung tâm từ thời Brahma thì hãy đứng dậy. Những ai đang ở các trung tâm. Cũng có các anh em trai trong nhóm này. Không thể có sự cứu rỗi mà không có các Pandava. Có rất ít người ở đây, nhưng sẽ có nhiều hơn nữa. Nhiệm vụ của đứa con này (Dadi Janki) là mang cả nhóm lại với nhau. Đứa con này (Dadiji) là xương sống. Cả hai đều là những viên ngọc thật tuyệt. Achcha. Mọi chuyện đều ổn. Cho dù con tiếp tục làm gì, thì đều có sự vĩ đại trong nhóm của con. Pháo đài của con thật vững mạnh.
Lời chúc phúc: Mong con trở nên liên tục chiến thắng trong mọi tình huống trái ngang bằng cách giữ mình yên vị trên chiếc ghế của lòng tự trọng.
Liên tục giữ mình yên vị trên chiếc ghế của lòng tự trọng: “Tôi là viên ngọc chiến thắng”, “Tôi là chủ nhân toàn năng”. Chiếc ghế của con như thế nào, thì con sẽ phát triển những phẩm chất tương xứng với chiếc ghế ấy. Khi bất kỳ tình huống trái ngang nào đến trước mặt con, con hãy ổn định bản thân trên chiếc ghế này trong vòng một giây. Mệnh lệnh duy nhất được tuân thủ là mệnh lệnh của những ai yên vị trên chiếc ghế (vị trí) của mình. Yên vị trên chiếc ghế của con, rồi con sẽ trở nên chiến thắng. Thời kỳ Chuyển giao là thời kỳ liên tục chiến thắng. Thời kỳ này được chúc phúc, vì thế con được chúc phúc và trở nên chiến thắng.
Khẩu hiệu: Những ai chiến thắng đối với tất cả những điểm yếu của mình thì chính là đội quân Shiv Shakti Pandava.