Cùng với việc làm phục vụ, con cũng hãy lên kế hoạch để trở nên hoàn thiện. Quan tâm sâu sắc đến việc trở nên thoát nghiệp.
Hôm nay, Cha Shiva đã đến để tổ chức sinh nhật, mừng ngày hóa thân của Người, cũng như mừng sinh nhật của những người con cùng với những người con saligram của Người. Ngày sinh nhật, ngày hóa thân thì thật tuyệt vời. Những người con từ khắp mọi nơi đều đã chạy đến để tổ chức sinh nhật của Người Cha và sinh nhật của chúng. Ngày sinh nhật, nghĩa là ngày hóa thân của Người Cha và những người con là cùng một ngày. Điều tuyệt vời đó là sinh nhật của Người Cha và sinh nhật của những người con diễn ra vào cùng một ngày. Vậy thì hôm nay, tất cả các con, những người con saligram, đã đến để trao những lời chúc mừng cho Người Cha hay là nhận lời chúc mừng đây? Con đã đến để trao những lời chúc mừng; con cũng đã đến để nhận lời chúc mừng. Dấu hiệu của việc tề tựu với nhau là có rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều tình yêu thương giữa các con và Người Cha. Đây là lý do vì sao sinh nhật của tất cả các con diễn ra cùng lúc và con cũng được kết hợp với nhau trong suốt cuộc đời con, nghĩa là con ở cùng với nhau. Con đã bao giờ nhìn thấy tình yêu thương như thế chưa?
Nghề nghiệp của Người Cha và nghề nghiệp của những người con là chuyển hóa thế giới. Con đã đưa ra lời hứa nào? Rằng con sẽ cùng nhau quay trở về paramdham (vùng tối cao), ngôi nhà ngọt ngào của con. Hay là con sẽ quay trở về sau? Con muốn đi cùng với nhau, phải không? Vì thế, có tình yêu thương như thế giữa các con và Người Cha. Cả Người Cha và những người con đều không thể làm bất cứ chuyện gì một mình. Con có thể làm bất cứ điều gì không? Con có thể làm bất cứ điều gì mà không có Người Cha không? Người Cha cũng không thể làm bất cứ điều gì. Đây là lý do vì sao Người đã nhận lấy sự hỗ trợ của cha Brahma để sinh ra tất cả các con, những người con Brahmin. Không có các Brahmin, kể cả Người Cha không thể làm bất cứ điều gì. Đây là lý do vì sao vào ngày sinh nhật mừng ngày hóa thân tâm linh này, Người Cha đang trao cho con và con đang trao cho Người Cha lời chúc mừng gấp muôn triệu lần. Con đang trao những lời chúc mừng cho Người Cha và Người Cha đang trao những lời chúc mừng cho con. Từ giờ amrit vela, kể cả trước đó, Người Cha đã nhận được những lời chúc mừng, những tấm thiệp, những lá thư và những bài hát ngọt ngào từ trái tim. Ngay cả vào lúc này, BapDada đang thấy rằng tất cả những người con ở khắp mọi nơi – ở vùng đất này và ở nước ngoài – đang trao những lời chúc mừng cho BapDada theo cách tinh tế. Những lời chúc mừng đang tiến đến đây. Âm thanh này đang tiến đến những người con, và âm thanh từ trái tim của những người con đang tiến đến Người Cha.
Những người con ở khắp mọi nơi đang nhảy múa trong niềm hạnh phúc. “Wah, Baba! Wah, chúng con, những linh hồn saligram!”. Tất cả các con đều đang hát lên bài hát “Wah, wah!”. Các tín đồ đã tổ chức lễ mừng ký ức về ngày sinh nhật này của con kể từ thời kỳ Đồng cho đến hiện tại. Các tín đồ cũng không hề thua kém về lòng sùng kính của họ. Tuy nhiên, họ là tín đồ, họ không phải là con cái. Họ tổ chức lễ vào mỗi năm, và con tổ chức đón mừng sự hóa thân một lần trong suốt cả Chu kỳ. Họ đưa ra lời thề vào mỗi năm. Họ nhịn ăn và họ cũng đưa ra lời thề. Con đưa ra lời thề chỉ một lần. Họ sao chép con, nhưng có sự khác biệt giữa ý nghĩa mà con nêu ra và ý nghĩa theo ký ức của họ. Họ cũng đưa ra lời thề giữ thanh khiết, nhưng mỗi năm họ đều đưa ra lời thề như thế chỉ trong một ngày. Tất cả các con cũng đưa ra lời thề giữ thanh khiết một lần duy nhất vào khoảnh khắc con nhận lấy kiếp sinh Brahmin này, phải không? Con đã đưa ra lời thề chưa, hay là con vẫn phải đưa ra lời thề? Con đã đưa ra lời thề rồi. Con đã đưa ra lời thề một lần; còn họ thì thề vào mỗi năm. Tất cả các con đã đưa ra lời thề rồi chứ? Con đã không đưa ra lời thề chỉ giữ tịnh dục thôi, mà con đưa ra lời thề giữ mình hoàn toàn thanh khiết. Các Pandava, con đã đưa ra lời thề giữ mình hoàn toàn thanh khiết chưa? Hay là chỉ giữ tịnh dục thôi là tốt rồi? Tịnh dục chính là nền tảng. Không chỉ tịnh dục, còn có bốn thói tật khác đi cùng nữa. Con cũng đã đưa ra lời thề cho cả bốn thói tật kia rồi chứ, hay chỉ cho một thói tật thôi? Con hãy kiểm tra điều này.
Con đã thoát khỏi việc trở nên tức giận rồi, phải không? Con không có sự tự do ấy sao? Có phải con phải trở nên nóng giận một chút không? Con không phải trở nên nóng giận chứ? Hãy nói đi, các Pandava! Con không phải tức giận chứ? Con phải tức giận! OK, BapDada đã nhìn thấy sự tức giận và những bạn đồng hành của nó. Con đã từ bỏ tính quỷ lớn nhất rồi. Các bà mẹ trong gia đình không có nhiều tình yêu thương hoặc sự gắn kết đến như thế cho những người con đã lớn của mình, mà họ có rất nhiều tình yêu thương dành cho cháu của họ; trẻ nhỏ thì rất đáng yêu. Tương tự như vậy, BapDada đã thấy rằng tình yêu của con dành cho tính quỷ lớn nhất trong năm thói tật đã giảm, nhưng con vẫn có một chút tình cảm dành cho con của bốn thói tật kia, nghĩa là cho những dấu vết nhỏ và hậu duệ của các thói tật. Con có tình yêu dành cho chúng chứ? Thỉnh thoảng, con có tình yêu dành cho chúng. Con có tình yêu dành cho chúng không?
Các bà mẹ thì sao? Những người con nước ngoài, con không nóng giận chứ? Một số người con nói với Baba theo cách thật khôn khéo. Baba có nên nói cho con biết chúng đã nói gì không? Baba có nên nói cho con biết không? Nếu Baba nói cho con biết, hôm nay con sẽ phải từ bỏ nó. Con sẵn sàng chứ? Con có sẵn sàng rời bỏ chúng không? Hay là con sẽ thu thập tờ giấy ghi chú lại trong tập hồ sơ của con, giống như con làm vào mỗi năm? Tập hồ sơ những lời hứa mà Người Cha có đã trở nên dày cộp. Vì thế, giờ đây, không phải là con sẽ thêm vào một tờ giấy lời hứa nữa cho tập hồ sơ của con, phải không? Con sẽ chốt hạ (final) hay con sẽ thêm nó vào tập hồ sơ (file)? Con sẽ làm gì? Nói đi nào, các giáo viên, con sẽ làm gì? Chốt hạ chứ? Con hãy giơ tay lên! Đừng chỉ hứa suông. Trong trường hợp đó, BapDada sẽ thể hiện sự nghiêm nghị. Điều này có ổn không? Những người con nước ngoài, con sẽ chốt hạ chứ? Những ai sẽ chốt hạ, thì giơ tay lên nào! Hãy ghi lại hình ảnh này lên TV! Hãy giơ tay thật cao, đừng giơ tay thấp! Đừng theo kiểu của thời kỳ Bạc. Achcha. Điều này ổn chứ?
OK, con hãy nghe đây! Cuộc đối thoại giữa Người Cha và những người con là gì? BapDada tiếp tục mỉm cười. Người Cha hỏi “Tại sao con lại tức giận?”. Con đáp lời rằng “Con đã không tức giận, mà con bị khiến cho tức giận. Con đã không tức giận, mà con đã bị khiến cho trở nên tức giận”. Vậy thì Người Cha nên nói gì vào lúc này? Rồi con nói gì đây? “Nếu đó là Người, Người cũng sẽ tức giận thôi”. Con nói những điều thật ngọt ngào. Con nói “Từ vô thể, Cha hãy nhận lấy cơ thể hữu hình rồi xem thế nào!”. Vì vậy, giờ đây, hãy nói cho Cha biết Cha nên nói điều gì với những người con ngọt ngào như thế đây? Tuy nhiên, Người Cha phải trở nên nhân từ. Người nói “OK, giờ Ta đang tha thứ cho con, nhưng đừng làm như thế trong tương lai”. Tuy nhiên, con vẫn đưa ra những lời phản hồi thật hay.
Do đó, sự thanh khiết là vật trang hoàng vĩ đại nhất của các con, những Brahmin. Đây là lý do vì sao họ trang hoàng cho hình ảnh của con thật nhiều. Những vật trang hoàng ấy là ký ức về sự thanh khiết của con: hoàn toàn thanh khiết, không chỉ thanh khiết trên danh nghĩa thôi. Hoàn toàn thanh khiết chính là tài sản lớn nhất, là sự đường bệ và là nhân cách thuộc về cuộc đời Brahmin của con. Đây là lý do vì sao đến cả các tín đồ còn nhịn ăn để giữ thanh khiết trong vòng một ngày. Họ đã sao chép con. Họ cũng nhịn cả ăn và uống. Nhịn ăn thì cũng cần thiết. Tại sao? Các con, những Brahmin, cũng đã đưa ra lời thề kiên định về thức ăn và đồ uống của con rồi, phải không? Khi các con được yêu cầu điền vào mẫu đơn đi Madhuban, con cũng được hỏi rằng thức ăn và đồ uống của con có thanh khiết hay không. Con được hỏi điều này, phải không? Vì thế, việc nhịn ăn và uống của con có kiên định không? Có kiên định không, hay là thỉnh thoảng nó trở nên lỏng lẻo? Đối với những người con hai lần nước ngoài, điều này nên vững mạnh gấp đôi. Nó có vững mạnh gấp đôi không? Những người con hai lần nước ngoài vững mạnh chứ? Vững mạnh gấp đôi chứ? Hay là thỉnh thoảng khi con trở nên mệt mỏi, con nói “OK, không sao cả, hôm nay mình sẽ ăn cái gì đó ở bên ngoài”. Con không trở nên chểnh mảng, phải không? Con có vững vàng, kiên định trong thức ăn và đồ uống của con không? Đây là lý do vì sao các tín đồ cũng tuân thủ việc nhịn ăn, nhịn uống. Lời thề thứ ba đó là thức suốt đêm (jagran). Họ thức suốt cả đêm. Các con, những Brahmin, thề thức tỉnh khỏi giấc ngủ u mê. Con không có giấc ngủ u mê nào giữa chừng, phải không? Các tín đồ đang sao chép con. Đó là bởi vì con kiên định đến mức họ phải sao chép con. Con không bao giờ được có giấc ngủ u mê, nghĩa là giấc ngủ của điểm yếu, sự bất cẩn hoặc lười biếng. Hay là không thành vấn đề nếu con gật gà gật gù một chút? Thỉnh thoảng con có gật gà gật gù không? Thậm chí một số người con gà gật vào giờ amrit vela. Tuy nhiên, con hãy nghĩ xem các tín đồ sao chép điều gì từ con trong ký ức về con. Họ giữ mình vững vàng, kiên định đến mức cho dù chuyện gì xảy ra, họ vẫn không phá bỏ lời thề của họ. Vào ngày này, các tín đồ tuân thủ nhịn ăn, nhịn uống; còn hôm nay con sẽ làm gì? Con sẽ có chuyến dã ngoại chứ? Họ sẽ tổ chức nhịn ăn, còn con thì tổ chức dã ngoại và cắt bánh. Con sẽ có chuyến dã ngoại bởi vì con đã đưa ra lời thề từ lúc mới nhận lấy kiếp sinh này rồi. Đây là lý do vì sao hôm nay con sẽ có chuyến dã ngoại.
Hiện tại BapDada mong muốn điều gì từ các con? Con biết điều này mà. Con có những suy nghĩ thật hay. Con có những suy nghĩ hay đến mức Baba trở nên rất hạnh phúc khi nghe những lời ấy. Con có suy nghĩ, nhưng sau đó chuyện gì xảy ra? Tại sao suy nghĩ của con lại trở nên yếu? Con muốn làm việc gì đó bởi vì con có thật nhiều tình yêu thương dành cho Người Cha, và Người Cha cũng biết rằng tất cả các con đều có thật nhiều tình yêu thương dành cho BapDada trong trái tim mình; rằng tất cả các con đều giơ tay lên và nói rằng con không chỉ có 100% tình yêu thương, mà còn hơn cả 100% tình yêu thương, và Người Cha cũng đồng ý rằng tất cả các con đều thi đậu trong tình yêu thương, nhưng mà…, tại sao lại “nhưng”? Con có tình yêu thương hay không? Có “nhưng” hay không? Các Pandava, có “nhưng” hay không? Thỉnh thoảng từ “nhưng” có xuất hiện giữa chừng không? Con không nói là “Không”. Vì vậy, như vậy có nghĩa là “Có”. BapDada đã ghi chú một điều, rằng đối với đa số, có một lý do tại sao lời hứa lại trở nên yếu. Chỉ gói gọn trong một từ thôi. Con hãy nghĩ xem từ đó là từ nào. Các giáo viên, con hãy nói đi! Từ đó là từ nào? Các Pandava, con hãy nói đi! Từ đó là từ nào? Con đã nhớ về từ đó rồi, phải không? Từ đó là từ “tôi”. Từ “tôi” được sử dụng dưới dạng là sự cao ngạo, cũng như dưới dạng làm cho con trở nên yếu. “Chỉ những điều tôi nói, chỉ những điều tôi làm, chỉ những điều tôi hiểu là đúng. Đó là những gì nên diễn ra”. Đây là cái “tôi” cao ngạo. Khi cái “tôi” ấy không được thỏa mãn, cũng có cả cái “tôi” ưu phiền “Tôi không thể làm việc này. Tôi không thể tiếp tục. Khó quá!”. Cái “tôi” ý thức cơ thể nên thay đổi. Cái “tôi” nhắc nhở con về lòng tự trọng, và cái “tôi” cũng làm cho con trở nên ý thức cơ thể. Cái “tôi” làm cho con trở nên ưu phiền, và cái “tôi” cũng mang niềm hạnh phúc vào trái tim con. Con có biết dấu hiệu của sự cao ngạo là gì không? Nếu ai đó có một chút dấu vết của ý thức cơ thể, dấu hiệu cho điều đó là gì? Người như thế thì không thể nhẫn nhịn được sự thiếu tôn trọng. Sự cao ngạo sẽ không cho phép con nhẫn nhịn trước việc bị phỉ báng. Nếu ai đó nhắc nhẹ với con rằng điều này không đúng và trở nên khiêm tốn một chút, con sẽ cảm thấy bị phỉ báng. Đây là dấu hiệu của sự cao ngạo.
Ở vùng tinh tế, BapDada đã mỉm cười. Những người con trao bài giảng ở khắp mọi nơi vào lễ Shiv Ratri. Giờ đây con đang trao rất nhiều bài giảng ở khắp mọi nơi vào lễ Shiv Ratri, phải không? BapDada đã nhớ một ý mà con sử dụng trong các bài giảng. Con nói “Vào lễ Shiv Ratri, con dê sẽ được hiến tế. Con dê kêu ‘Mei, mei’ (‘Tôi, tôi’) rất nhiều. Con dê kêu ‘Mei, mei’ (‘Tôi, tôi’), vì vậy vào lễ Shiv Ratri, hãy hiến tế điều này (cái ‘tôi’)”. Người Cha đã mỉm cười khi Người nghe được điều này. Vì thế, con cũng nên hiến tế cái “tôi” này (mei). Con có thể dâng nộp nó không? Con có thể làm việc này không? Các Pandava, con có thể làm việc này không? Những người con nước ngoài, con có thể làm việc này không? Hoàn toàn dâng nộp, hay là chỉ dâng nộp thôi? Hoàn toàn dâng nộp. Hôm nay, BapDada sẽ không làm cho con chỉ đưa ra lời hứa trong khi kéo cờ. Hôm nay, Baba sẽ không làm cho con hứa để rồi con lại thêm một mẩu giấy nữa vào tập hồ sơ của con. Con nghĩ gì? Các Dadi, chúng ta có nên đề nghị những người con ấy cũng đưa ra lời hứa vào hôm nay không? Con sẽ chốt hạ hay là con sẽ tích lũy thêm một tờ giấy vào tập hồ sơ của con? Con hãy nói đi nào! (Chốt hạ lời hứa.) Con có can đảm không? Con có lòng can đảm không? Con đắm chìm thật sâu vào việc nghe điều này, rồi con lại không giơ tay lên.
Không điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, phải không? Sẽ không có gì xảy ra, phải không? Ngày mai, Maya sẽ đến. Bà ấy sẽ đến để đi một vòng. Maya cũng có tình yêu dành cho con bởi vì con đang lên kế hoạch làm công việc phục vụ với sự hoành tráng. Bởi vì con đang làm công việc phục vụ với sự hoành tráng, điều đó có nghĩa là con đang mang thời gian hoàn thiện, hoàn hảo đến gần. Đừng nghĩ rằng con chỉ trao bài giảng thôi, mà thật ra con đang mang khoảng thời gian ấy đến gần hơn. Con đang làm công việc phục vụ tốt. BapDada cảm thấy vui lòng, nhưng BapDada thấy rằng thời gian đang đến gần. Con đang mang thời gian đến gần. Con không chỉ mang 100.000 hay 150.000 người đến, mà con đã mang thời gian đến gần hơn. Giờ đây Gujarat đã làm việc này. Bombay sẽ làm việc này, và những nơi khác cũng đang làm việc này. OK, nếu không phải là 100.000 người thì là 50.000 người, nhưng con đang trao cho họ bức thông điệp, vì thế cùng với điều này, con cũng đã chuẩn bị cho sự hoàn thiện chưa? Con đã thực hiện sự chuẩn bị như thế chưa? Con đang mời gọi sự phá hủy, vậy thì con đã chuẩn bị chưa? Dadi đã hỏi giờ đây con có nên mang sự hiển lộ đến sớm không. BapDada nói “Hiển lộ là chuyện chỉ mất một giây, nhưng trước khi sự hiển lộ diễn ra, BapDada đang hỏi những ai đang thực hiện việc thiết lập thì có luôn luôn sẵn sàng không”. Tấm màn có nên được kéo ra không? Hay là ai đó còn đang bận trang hoàng cho cái lỗ tai của mình, và người khác thì đang trang hoàng cho cái đầu của mình? Con có sẵn sàng không? Con sẽ trở nên sẵn sàng, nhưng khi nào? Con hãy đưa ra cái ngày.
Giống như hiện tại con đã ấn định ngày nào trong tháng này con phải trao bức thông điệp, tương tự như vậy, tất cả các con đều phải luôn luôn sẵn sàng. Ít nhất 16.000 linh hồn nên luôn luôn sẵn sàng. Hãy để sang một bên 900.000, ít nhất 16.000 linh hồn nên sẵn sàng. Con số đó đã sẵn sàng chưa? Baba có nên vỗ tay không? Đừng nói “Có” chỉ như thế. Hãy trở nên luôn luôn sẵn sàng, rồi BapDada sẽ chạm đến họ. Người sẽ vỗ tay, và các yếu tố tự nhiên sẽ bắt đầu công việc của chúng, các nhà khoa học sẽ bắt đầu công việc của họ. Sự trì hoãn là gì? Tất cả họ đều sẵn sàng. 16.000 linh hồn có sẵn sàng hay chưa? 16.000 linh hồn sẵn sàng rồi chứ? Nó sẽ diễn ra. (Người biết nhiều hơn.) Câu trả lời này sẽ giải thoát cho con. Baba nên nhận được báo cáo từ 16.000 người rằng chúng luôn luôn sẵn sàng, rằng chúng đã trở nên hoàn tất với sự thanh khiết hoàn toàn. Sẽ không mất lâu để cho BapDada vỗ tay. Con hãy đưa ra cái ngày đi. (Baba hãy đưa ra ngày đi.) Con hãy hỏi mọi người. Xem nào, điều đó phải diễn ra. Tuy nhiên, con đã được bảo là hãy mang đến sự chuyển hóa hoàn toàn cái từ “tôi”. Chỉ sau đó con mới có thể quay trở về cùng với Người Cha. Nếu không, con sẽ phải đi sau Người. Vì thế, giờ đây BapDada vẫn chưa mở cửa, bởi vì con phải trở về cùng với Người. Cha Brahma đang yêu cầu tất cả các con đưa ra cái ngày để mở cửa. Con muốn mở cửa mà, phải không? Con muốn quay trở về, phải không?
Tổ chức lễ mừng nghĩa là trở thành. Chúng ta sẽ không chỉ cắt bánh, mà chúng ta cũng chấm dứt cả cái “tôi”. Con có đang nghĩ về điều đó không, hay là con đã nghĩ về điều đó rồi? Suy nghĩ của mọi người đều tiến đến BapDada vào giờ amrit vela. Vì thế, con hãy thảo luận điều này giữa các con với nhau và đưa ra cái ngày cho Baba. Cho đến khi con ấn định cái ngày, không thì con không thể nào hoàn thành nhiệm vụ. Trước hết, các maharathi nên ấn định cái ngày, rồi những người khác sẽ theo. Những ai theo sau con thì sẵn sàng, và với lòng can đảm của con, họ sẽ nhận được thêm sức mạnh. Chẳng hạn như, chỉ vào lúc này con thể hiện ra lòng hăng hái và nhiệt tình, thế là họ trở nên sẵn sàng. Vì thế, giờ đây, con hãy tạo ra kế hoạch để trở nên hoàn tất. Con hãy có mối quan tâm sâu sắc rằng con phải trở nên thoát nghiệp. Cho dù chuyện gì xảy ra, con phải trở nên như thế này. Con phải làm việc này. Việc này phải diễn ra. Âm thanh của các nhà khoa học và âm thanh của những ai sẽ mang đến sự phá hủy đang tiến đến tai Người Cha. Họ cũng đang hỏi “Tại sao Người lại đang chờ?”. Đội quân tiên phong cũng đang hỏi về cái ngày được ấn định. Vì thế, con hãy xác định cái ngày đi. Cha Brahma cũng đang hỏi về cái ngày. Vì thế hãy có cuộc gặp gỡ này.
BapDada không thể chịu đựng nổi khi nhìn thấy quá nhiều đau khổ. Trước hết, các con, những Shakti và Pandava, ở trong hình thể thánh thần, nên cảm thấy nhân từ. Họ đang cầu gọi đến con rất nhiều. Âm thanh cầu gọi của họ giờ đây nên vang vọng vào đôi tai của con. Con đang tổ chức chương trình mang tên “Tiếng gọi của Thời gian”. Giờ con hãy lắng nghe tiếng gọi của các tín đồ. Con hãy lắng nghe tiếng gọi của những ai đang trải nghiệm đau khổ. Con có số hạng tốt trong công việc phục vụ. BapDada đang trao cho con chứng nhận cho điều đó. Có lòng hăng hái và nhiệt tình rất tốt. Gujarat đã đạt được con số một. Vì thế, gửi đến con lời chúc mừng dành cho việc trở thành số một. Giờ đây, ít ra con hãy lắng nghe một chút tiếng gọi của họ. Những con người tội nghiệp, vô dụng kia đang cầu gọi rất nhiều. Họ đang kêu cầu từ trái tim của họ. Họ đang tuyệt vọng. Các nhà khoa học cũng đang gào thét “Khi nào nên được thực hiện? Chúng tôi sẽ thực hiện vào lúc nào? Khi nào sẽ được hoàn thành?”. Họ đang kêu cầu. Hôm nay con có thể cắt bánh, nhưng từ ngày mai, con hãy lắng nghe tiếng gọi của họ. Tổ chức lễ mừng chính là ngày hội của thời kỳ Chuyển giao. Một mặt, con tổ chức lễ mừng; mặt khác, con hãy tạo ra những linh hồn như thế. Achcha. Vậy thì con đã nghe được điều gì?
Con có bài hát “Hãy có một xíu nhân từ dành cho những ai bất hạnh”. Không ai, ngoại trừ các con, có thể có lòng nhân từ. Vì thế, giờ đây, theo thời gian, trở thành chủ nhân đại dương nhân từ. Con hãy có lòng nhân từ dành cho bản thân và dành cho tất cả các linh hồn. Giờ đây, hãy để hình dáng ngọn hải đăng của con trao những tia sáng khác nhau cho mọi người. Hãy chia sẻ những giọt thành quả cho tất cả các linh hồn trên thế giới mà đang thiếu mọi thứ. Achcha.
Gửi đến tất cả những linh hồn hướng thượng là hình ảnh của Người Cha; gửi đến những linh hồn gần gũi với Người Cha và liên tục có lòng hăng hái, nhiệt tình; gửi đến tất cả những người con bước mỗi bước đi ngang bằng với Người Cha; gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi, những người con xứng đáng với lời chúc mừng cho kiếp sinh Brahmin của chúng; gửi đến những linh hồn được đong đầy sức mạnh tập trung (ổn định)… nỗi nhớ, niềm thương và muôn triệu lời chúc mừng sinh nhật từ BapDada. Chúc mừng, chúc mừng các con và lời chào namaste.
Avyakt BapDada dấu yêu kéo lá cờ Shiva và gửi đến mọi người lời chúc mừng:
Vào ngày hôm nay, mọi người đã trao và đã nhận những lời chúc mừng cho ngày sinh nhật của mình, đồng thời cũng kéo cờ. Tuy nhiên, sẽ sớm đến lúc tất cả các con, những linh hồn, sẽ đứng trên quả địa cầu và mọi người sẽ nhìn thấy lá cờ của Người Cha trên gương mặt của con. Lá cờ bằng vải chỉ là trên danh nghĩa, hãy để gương mặt của mỗi một người các con thể hiện ra hình ảnh của Người Cha. Con phải kéo lên lá cờ như thế. Con phải mang ngày ấy đến thật, thật, thật sớm. Ngày ấy phải đến. Ngày ấy phải đến.
Lời chúc phúc: Mong con là người phục vụ vô vị lợi, phục vụ trong khi giữ mình tự do thoát khỏi bất kỳ ham muốn đường bệ hữu hạn nào.
Cha Brahma đã trưng ra bằng chứng về việc thoát khỏi ràng buộc nghiệp và trở nên tách rời. Ông ấy không có ràng buộc nào ngoại trừ cam kết cho phục vụ và tình yêu thương. Bất kỳ ham muốn đường bệ hữu hạn nào trong việc làm phục vụ cũng đều trói cột con vào ràng buộc nghiệp ấy, trong khi người phục vụ thật sự thì giữ mình thoát khỏi tài khoản nghiệp ấy. Giống như có ràng buộc của cơ thể và những mối quan hệ thuộc về cơ thể, tương tự như vậy, có động cơ vị kỷ nào đó trong việc làm phục vụ thì cũng là ràng buộc. Giữ mình thoát khỏi ràng buộc ấy và bất kỳ tài khoản nghiệp đường bệ nào, trở thành người phục vụ vô vị lợi.
Khẩu hiệu: Đừng giữ lời hứa của con trong tập hồ sơ (file), mà hãy thể hiện nó ra bằng cách hoàn thành nó (final).