Trọng tâm: Con ngọt ngào, bây giờ con đã tìm thấy Đấng Chèo Thuyền để đưa con đi từ bờ bên này sang bờ bên kia. Đôi chân của con không còn ở thế giới cũ này nữa. Mỏ neo của con đã được nhấc lên.
Câu hỏi: Người Cha, Đấng Ảo Thuật Gia, thực hiện phép thuật kỳ diệu nào mà không ai khác có thể thực hiện?
Trả lời: Người Cha, Đấng Ảo Thuật thực hiện phép thuật thay đổi linh hồn không có giá trị như vỏ sò trở thành linh hồn có giá trị giống như kim cương. Người trở thành Chủ Nhân của Khu Vườn và thay đổi gai thành hoa. Đây là phép thuật kỳ diệu. Chỉ có Người Cha, Đấng Ảo Thuật Gia mới thực hiện phép thuật kỳ diệu này. Không một ai khác có thể thực hiện phép thuật này. Mọi người thì tự gọi bản thân họ là pháp sư, ảo thuật gia chỉ để kiếm tiền, nhưng không một ai trong số họ có thể thực hiện phép thuật giống như Người Cha.
Om shanti. Chỉ duy nhất một lần mà Người Cha đến với chu kỳ thế giới này, đến với vở kịch này. Không một ai trong bất kỳ cuộc tụ họp tâm linh (satsang) nào khác nghĩ như thế. Ở những nơi đó, con người thuật lại câu chuyện tôn giáo cho nhau chứ không phải là cha của họ, họ cũng không phải là con cái của những người ấy. Trên thực tế, họ thậm chí không phải là tín đồ của ông ấy. Ở đây, các con vừa là con, là học trò và và cũng là tín đồ. Người Cha sẽ mang các con quay trở về cùng với Người. Khi Baba rời đi, các con, cũng sẽ rời khỏi thế giới dơ bẩn này và đi đến thế giới mới xinh đẹp và cai trị ở đó. Điều này sẽ đi vào trí tuệ của các con.
Linh hồn, sống trong cơ thể, sẽ trở nên rất hạnh phúc. Các con, những linh hồn sẽ trở nên rất hạnh phúc. Người Cha vô hạn, là Người Cha của tất cả, đã đến. Chỉ có các con mới hiểu điều này. Con người trên thế giới bây giờ đều không còn hiểu biết nữa. Người Cha ngồi đây và giải thích: Ravan đã làm cho các con trở nên mất nhận thức, không có sự hiểu biết nào. Người Cha đến và làm cho con trở nên thông thái hiểu biết. Người làm cho con trở nên thông thái đến mức con trở nên xứng đáng để cai trị toàn bộ thế giới. Chỉ duy nhất một lần, Thượng Đế mới đến và dạy cho con, con mới có cuộc đời sinh viên này. Điều này chỉ có thể ở trong trí tuệ của con. Nó không thể đi vào trí tuệ của những ai bị mắc kẹt trong công việc kinh doanh, v.v. rằng Thượng Đế dạy cho họ. Họ chỉ nhớ tới công việc kinh doanh của họ, v.v. Bởi vì các con biết rằng Thượng Đế đang dạy cho con, do vậy mà con nên thật vui tươi. Tất cả những người khác đều là con cái của những người cha chỉ đáng giá vài xu. Ở đây, con đã trở thành con của Thượng Đế, vì vậy con nên có niềm hạnh phúc vô hạn. Một số người trong các con giữ mình rất vui tươi. Những người khác nói: "Baba ơi, chúng con không thể nói ra kiến thức này; điều này xảy ra, điều kia xảy ra." Tuy nhiên, nói ra kiến thức này thì không hề khó.
Trên con đường thờ cúng, mọi người đi đến gặp các nhà hiền triết và thánh nhân và hỏi họ làm thế nào để gặp được Thượng Đế, nhưng không một ai trong số họ biết. Họ chỉ đơn giản ra hiệu bằng ngón tay chỉ lên trên để họ nhớ đến Thượng Đế, chỉ có vậy. Họ trở nên hạnh phúc với câu trả lời đó. Không một ai trên thế giới biết Người là ai. Không một ai biết về Người Cha. Vở kịch được tạo ra theo cách này. Sau đó, con sẽ lại quên mất. Trong số các con cũng vậy, không phải ai cũng biết về Người Cha và sự sáng tạo. Ở một số nơi, hành vi của những người con ở đó là như vậy, thậm chí đừng có hỏi! Niềm hân hoan say sưa biến mất.
Giống như đôi chân của các con không còn ở thế giới cũ này nữa. Con biết rằng đôi chân của con đã được nhấc ra khỏi thế giới thời kỳ sắt này. Mỏ neo của con thuyền đã được kéo lên. Chúng ta bây giờ sắp rời đi. Có trong trí tuệ của các con về nơi mà Người Cha đang đưa con đến, bởi vì Người Cha là Đấng Chèo Thuyền cũng như là Chủ Nhân của Khu Vườn. Người đến để thay đổi gai thành hoa. Không có Chủ Nhân của Khu Vườn nào khác giống như Người, Người có thể thay đổi gai thành hoa. Người thay đổi linh hồn không có giá trị như vỏ sò thành những linh hồn có giá trị như kim cương; phép thuật này không phải là chuyện nhỏ.
Ngày nay, có rất nhiều pháp sư, ảo thuật gia. Đây là thế giới của những kẻ xảo trá. Người Cha là Satguru. Họ nói về Satguru, Đấng Bất Tử. Họ nói điều này với nhiều niềm hân hoan say sưa. Vì chính họ nói rằng Satguru là Đấng Duy Nhất, rằng Đấng Ban Sự Cứu Rỗi cho tất cả là duy nhất Một Đấng, vậy thì tại sao họ lại gọi bản thân họ là guru? Bản thân họ không hiểu về bất cứ điều gì và những người tin vào họ cũng không hiểu gì cả. Có gì trong thế giới cũ này đây? Vì các con biết rằng Baba đang xây dựng ngôi nhà mới dành cho con, vậy liệu có ai lại không thích ngôi nhà mới đó mà vẫn yêu ngôi nhà cũ này không? Trí tuệ của một người có nhà mới thì sẽ chỉ nhớ đến ngôi nhà mới. Con bây giờ đã trở thành con của Người Cha vô hạn, vì vậy mà con nên nhận thức rằng Người Cha đang tạo ra thế giới mới dành cho con, và con sẽ đi đến thế giới mới đó. Thế giới mới đó có nhiều tên gọi: thời kỳ vàng, thiên đường, Miền Cực Lạc, Vaikunth, v.v. Trí tuệ của con bây giờ đã được loại bỏ ra khỏi thế giới cũ này bởi vì không có gì ngoài khổ đau ở đây. Tên gọi của thế giới cũ là gì? Tên của nó là địa ngục, khu rừng gai, hố sâu cùng cực của địa ngục, vùng đất của Kans (quỷ dữ). Không một ai hiểu ý nghĩa của nó bởi vì mọi người đều có trí tuệ sỏi đá. Chỉ cần nhìn vào tình trạng của Bharat. Người Cha nói: Vào lúc này, tất cả mọi người đều có trí tuệ sỏi đá. Trong thời kỳ vàng, trí tuệ của tất cả mọi người đều là thánh thiện. Người cai trị thế nào thì người dân cũng như thế. Ở đây, là sự cai trị của con người lên con người. Đây là lý do tại sao người ta cứ tiếp tục đóng dấu (áp đặt ý kiến/phán xét) lên tất cả mọi người. Do đó, trí tuệ của các con phải nhớ rằng Đấng Tối Cao là Người Cha. Ai là người cao quý thứ hai? Brahma, Vishnu và Shankar không thể được xem cao quý như thế. Chỉ cần nhìn vào trang phục mà họ đã miêu tả dành cho Shankar! Họ nói rằng Shankar đã từng uống một loại đồ uống say và ăn hoa đắng. Tất cả những điều đó là một sự xúc phạm đối với vị thần ấy. Những điều như vậy không tồn tại ở đó. Tất cả những người đó đã quên mất lối sống của chính mình. Chỉ cần nhìn vào những gì họ nói về các vị thần của họ! Họ thật bất kính với các vị thần của họ. Do đó, Người Cha nói: Họ đã phỉ báng Ta, phỉ báng Shankar và phỉ báng cả Brahma. Vishnu thì không bị phỉ báng. Tuy nhiên, họ đã phỉ báng Vishnu theo cách thầm lặng bởi vì Vishnu cũng là Radhe và Krishna. Krishna là một đứa trẻ sơ sinh và được xem là cao quý hơn một linh hồn vĩ đại. Brahma này đã từ bỏ mọi thứ khi ông trở nên già cũ, trong khi một đứa trẻ sơ sinh thì trong sáng và ngây thơ; cậu ấy không biết gì về tội lỗi.
Đấng Cao Quý Nhất là Shiv Baba. Những người nghèo, tội nghiệp kia thì không biết Prajapita Brahma nên ở đâu. Prajapita Brahma được thể hiện như con người. Có một ngôi đền thờ của ông ấy ở Ajmer. Brahma được miêu tả với bộ râu và ria mép. Cả Shankar và Vishnu đều không được miêu tả như thế. Do đó, đây là chuyện của sự hiểu biết. Làm sao mà Brahma, Người Cha Nhân Loại, có thể ở trong vùng tinh tế? Ông ấy phải ở dưới đây. Có rất nhiều người con của Brahma vào lúc này. Được viết rằng có rất nhiều Prajapita Brahma Kumars và Kumaris. Do đó, chắc chắn phải có Prajapita Brahma. Vì ông ấy đang ở trong hình dạng sống, chắc chắn ông ấy phải đang làm điều gì đó. Liệu Prajapita Brahma chỉ đơn giản là tạo ra người con hay ông ấy cũng sẽ làm điều gì đó khác? Mặc dù Adi Dev Brahma và Adi Devi Saraswati đều được nhắc đến, nhưng không một ai biết vai trò của họ là gì. Vì họ là người sáng tạo, họ chắc chắn phải tồn tại ở đây.
Shiv Baba chắc hẳn phải nhận nuôi Brahmin. Brahma có thể đến từ đâu khác? Đây là một khía cạnh mới. Không một ai có thể hiểu được điều này cho đến khi Người Cha đến và giải thích. Bất kể phần vai của ai đó là gì, thì chỉ có người đó mới có thể diễn. Đức Phật đã diễn phần vai gì? Đức Phật đến khi nào và ông ấy đã làm gì khi đến? Không một ai biết điều này. Con biết đến Đức Phật là một guru, người thầy hay là một người cha? Không phải; Đức Phật không thể ban sự cứu rỗi cho bất kỳ ai. Ông ấy chỉ đơn giản là người thiết lập ra tôn giáo của riêng mình. Ông ấy không phải là một guru.
Người Cha tạo ra các con, sau đó Người dạy cho các con. Người là Người Cha, Người Thầy và Guru; Người là cả ba. Người không yêu cầu bất kỳ ai khác dạy con. Không ai khác có kiến thức này. Duy nhất Người Cha vô hạn mới là Đại Dương Kiến Thức và vì vậy mà Người chắc chắn sẽ trao cho chúng ta kiến thức này. Chỉ có Người Cha mới trao cho chúng ta vận may của vương quốc thiên đường và giờ đây Người lại trao cho chúng ta một lần nữa. Người Cha nói: Con đã đến và gặp Ta một lần nữa sau 5000 năm. Các con nên có được niềm hạnh phúc từ bên trong rằng giờ đây con đã tìm thấy Đấng mà tất cả mọi người trên thế giới vẫn đang kiếm tìm. Baba nói: Các con ơi, giờ đây các con đã đến và gặp Ta một lần nữa sau 5000 năm. Các con trả lời: Thưa vâng Baba, chúng con đã gặp Người vô số lần trước đây.
Cho dù ai đó bị đánh bại thế nào đi chăng nữa thì ít nhất trong trái tim họ vẫn có niềm hạnh phúc bởi nhớ rằng con đã đến để gặp Shiv Baba. Chỉ bằng cách tưởng nhớ đến Người, mà những tội lỗi của các con mới có thể được cắt bỏ. Tội lỗi của những người ngây thơ, những người trong ràng buộc, được cắt bỏ nhiều hơn nữa bởi vì họ nhớ Shiv Baba nhiều hơn. Khi họ bị tấn công, trí tuệ của họ hướng về Shiv Baba; "Shiv Baba ơi, hãy bảo vệ con!" Do đó, thật là tốt khi nhớ đến Người. Được nói rằng: “Vào thời điểm của cái chết, người ta nên ở trên bờ sông Hằng và có nước sông Hằng trên môi”. Do đó, hãy có sự tưởng nhớ đến Alpha và beta trong trí tuệ của con; đó là tất cả. Bằng việc nói "Baba ơi", con nhất định nhớ đến của thừa kế của con. Không một ai lại không nhớ đến của thừa kế của mình khi nói "Baba". Cùng với việc nhớ đến người cha của họ, thì họ chắc chắn cũng nhớ đến tài sản của cha mình. Cùng với Shiv Baba, con cũng nhớ đến của thừa kế. Mặc dù họ đánh con vì thói tật, nhưng chính họ làm cho con nhớ đến Shiv Baba. Do đó, con nhận được của thừa kế từ Người Cha và những tội lỗi của con cũng được cắt bỏ. Đây là lợi ích thầm lặng dành cho con trong vở kịch. Cũng giống như nói rằng có lợi ích trong chiến tranh, thì theo cách tương tự, cũng có lợi ích trong việc này.
Các con bây giờ đang chú ý nhiều đến việc phục vụ tại các triển lãm và hội chợ. Cùng với triển lãm "Sự sáng tạo của Thế giới Mới", cũng hãy viết: Cánh cổng đến Thiên đường. Cả hai tấm biển này đều nên có ở các cuộc triển lãm. Khi mọi người lắng nghe rằng có một cuộc triển lãm về việc làm thế nào thế giới mới đang được thiết lập, họ sẽ trở nên rất hạnh phúc. Những bức tranh này được tạo ra để con giải thích làm thế nào mà thế giới mới đó đang được thiết lập. "Hãy đến và xem chúng." Những thuật ngữ, "Cánh cổng đến Thế giới Mới", thì thật hay.
Những cánh cổng đó mở ra thông qua cuộc chiến sắp diễn ra. Trong kinh Gita, có đề cập rằng Thượng Đế đã đến và dạy Raja Yoga. Người thay đổi con người thành các vị thần. Do đó, thế giới mới chắc chắn phải được thiết lập bởi Người. Mọi người đã nỗ lực rất nhiều để đi lên mặt trăng. Họ có thể thấy rằng không có gì ngoài đất liền ở đó, rằng không có con người nào được nhìn thấy ở đó. Họ chỉ có thể nói với con nhiều như vậy. Lợi ích của việc đó là gì? Bây giờ con phải đi vào sự tĩnh lặng đích thực. Con hãy trở nên vô thể. Đó là một thế giới của sự tĩnh lặng.
Con muốn chết, con muốn từ bỏ cơ thể của mình. Con đã cầu gọi Người Cha để được chết. Con đã cầu gọi Người mang con đi vào vào sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống cùng với Người. Tuy nhiên, mọi người không hiểu rằng khi họ mời Đấng Thanh Lọc đến, thì cũng giống như là họ đang mời Thần Chết của Mọi Thần Chết đến. Con bây giờ hiểu rằng Baba đã đến. Người nói: Hãy đến, chúng ta bây giờ hãy quay trở về nhà. Vì vậy, chúng ta đang trở về nhà.
Trí tuệ vẫn tiếp tục hoạt động. Có một số người con ở đây mà trí tuệ của chúng chạy đến công việc kinh doanh của chúng, v.v., hoặc rằng người này người kia bị bệnh, hoặc chúng tự hỏi điều gì sẽ xảy ra với anh ta. Có nhiều loại suy nghĩ khác nhau. Người Cha nói: Trong khi các con đang ngồi ở đây, trí tuệ của các con, những linh hồn nên đi đến với Người Cha và của thừa kế. Chính các linh hồn mới nhớ. Ví dụ, khi một người cha nhận được tin rằng đứa con của mình ở London không được khỏe, trí tuệ của ông ấy sẽ rất nhanh chóng hướng đến đó. Khi đó, kiến thức này sẽ không nằm trong trí tuệ của ông ấy. Trong khi ngồi đây, trí tuệ của ông ấy sẽ tiếp tục nhớ đến đứa con của mình. Khi chồng của một người phụ nữ bị bệnh, sẽ có sự hỗn loạn bên trong cô ấy; trí tuệ của cô ấy sẽ được chuyển hướng đến người chồng đó. Con phải tiếp tục nhớ đến Shiv Baba trong khi đang ngồi ở đây hoặc dù con đang làm bất cứ điều gì khác. Đây cũng là vận may rất lớn của con. Cũng giống như họ nhớ đến chồng hoặc guru của họ thì các con phải nhớ đến Người Cha. Đừng lãng phí thời gian của con dẫu chỉ một phút. Con càng nhớ đến Người Cha thì con càng có thể nhớ đến Người trong khi làm công việc phục vụ. Người Cha đã nói: Hãy giải thích cho các tín đồ của Ta. Ai đã nói điều này? Chính là Shiv Baba. Con sẽ giải thích điều gì cho các tín đồ của Shri Krishna chứ? Họ có tin con không nếu con nói với họ rằng Shri Krishna đang thiết lập một thế giới mới? Thượng Đế, Người Cha, chứ không phải Shri Krishna mới là Đấng Sáng Tạo. Họ sẽ chấp nhận điều đó khi con nói với họ rằng Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao mới là Đấng làm cho thế giới cũ này trở nên mới. Thế giới mới trở nên cũ và sau đó thế giới cũ trở nên mới. Tuy nhiên, bởi vì nó đã được nói ra như thế với một thời lượng dài mà mọi người thì đang ở trong bóng tối hoàn toàn.
Người đang trao cho các con thiên đường trên lòng bàn tay của Người. Người Cha nói: Ta đến để làm cho các con trở thành chủ nhân của thiên đường. Con sẽ trở thành như thế chứ? Thật tuyệt! Tại sao chúng ta không trở thành như vậy? Achcha, hãy nhớ đến Ta và trở nên thanh khiết! Chỉ bằng cách có sự tưởng nhớ này, tội lỗi của con mới được đốt bỏ. Các con biết rằng gánh nặng tội lỗi nằm ở linh hồn các con chứ không phải ở trong cơ thể. Nếu gánh nặng nằm tội lỗi mà ở cơ thể, thì khi cơ thể bị thiêu thì tội lỗi cũng sẽ bị thiêu rụi. Linh hồn là bất tử. Chỉ có tạp chất đã bị trộn lẫn vào trong linh hồn. Người Cha chỉ cho các con cách duy nhất để loại bỏ nó đó là: Hãy nhớ đến Ta! Cách để trở nên thanh khiết từ ô trọc là rất tốt. Những người xây dựng đền thờ để thờ phụng Shiva là những tín đồ. Một người đi thờ phụng không thể được gọi là xứng đáng được tôn thờ. Achcha.
Gửi đến nhưng người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu, nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào Namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Bây giờ, con đã tìm thấy Baba mà cả thế giới vẫn đang tìm kiếm. Hãy ở trong niềm hạnh phúc này. Chỉ bằng cách có sự tưởng nhớ này, mà những tội lỗi của con mới có thể được cắt bỏ. Do đó, dù bất kể hoàn cảnh nào, hãy nhớ đến Người Cha và của thừa kế. Đừng lãng phí dù chỉ một phút thời gian của con.
2. Hãy nhấc mỏ neo trí tuệ của con ra khỏi thế giới cũ này. Baba bây giờ đang xây dựng ngôi nhà mới dành cho chúng ta. Hãy liên tục ở trong nhận thức rằng thế giới này đang ở trong hố sâu cùng cực của địa ngục, vùng đất của Kans (ma quỷ) và rằng chúng ta bây giờ đang đi đến vùng đất Miền Cực Lạc, thiên đường.
Lời chúc phúc: Mong con là người phục vụ đích thực và hoàn thành nhiệm vụ chuyển hóa thế giới bằng cách phục vụ với tốc độ nhanh.
Để phục vụ với tốc độ nhanh, con cần có sự cân bằng của cả hai điều: "rup" và "basant". Với hình dạng của "basant" con có thể thực hiện nhiệm vụ truyền thông điệp đến nhiều linh hồn cùng một lúc. Tương tự, với hình dạng của "rup", nghĩa là nhờ sức mạnh tưởng nhớ và sức mạnh của những suy nghĩ hướng thượng, con phải phục vụ với tốc độ nhanh. Hãy tạo ra phát minh mới trong điều này. Cùng với đó, hãy cùng nhau hiến sinh hạt vừng và lúa mạch của những tâm ấn cũ, bản tính cũ và hành động cũ của con với lòng quyết tâm. Nhờ đó, nhiệm vụ chuyển hóa thế giới sẽ được hoàn tất và ngọn lửa hiến sinh sẽ được hoàn thành.
Khẩu hiệu: Con có thể làm cho kế hoạch của con thành hiện thực bằng cách cân bằng giữa vai trò là người chủ và người con.
*** O M S H A N T I ***
Tín hiệu Avyakt: Hấp thu cốt cách đường bệ và sự thanh khiết tâm linh.
Trong công việc phục vụ của Thượng Đế này, sự từ thiện lớn nhất là quyên tặng sự thanh khiết. Làm cho bản thân thanh khiết và giúp người khác trở nên thanh thiết chính là trở thành một linh hồn từ thiện, bởi vì con đang giải thoát các linh hồn ra khỏi một tội lỗi lớn lao - đó là tội tự sát của linh hồn. Sự ô trọc chính là sự tự sát của linh hồn và sự thanh khiết chính là sự ban tặng sự sống. Loại bỏ đau khổ của ai đó và trao đi niềm hạnh phúc là hành động từ thiện vĩ đại. Bằng cách thực hiện hành động từ thiện như vậy con sẽ trở thành một linh hồn từ thiện.