Trọng tâm: Con ngọt ngào, giờ con đã nhận được ánh nhìn drishti của kiến thức, và vì thế việc lang thang của con đã dừng lại. Các con tưởng nhớ đến mảnh đất bình an và mảnh đất hạnh phúc.
Câu hỏi: Thánh thần có sức mạnh gì? Họ có sức mạnh này nhờ có điểm đặc biệt nào?
Trả lời: Thánh thần có sức mạnh cai trị toàn thế giới. Họ có sức mạnh này nhờ vào điểm đặc biệt là luôn đi theomột lời chỉ dẫn duy nhất. Ở đó, họ đều đoàn kết, nên không cần đến cố vấn v.v. Thánh thần đã nhận được những lời chỉ dẫn như thế từ Người Cha vào thời kỳ chuyển giao, nhờ đó họ có thể trị vì suốt 21 kiếp. Ở đó, mỗi vị vua có một gia đình thánh thiện duy nhất. Không có bất kỳ lời chỉ dẫn nào khác ở nơi đó.
Bài hát: Xin hãy chỉ đường cho người mù, Hỡi Vị Chúa Tể!
Om shanti. Các con bây giờ đã nhận được con mắt. Trước đây, các con không có đôi mắt. Các con không có con mắt nào? Các con không có con mắt của kiến thức này. Các con chỉ có đôi mắt của sự vô minh. Con biết rằng chỉ có một Người Cha là Đại dương của Kiến thức. Không ai khác có kiến thức tâm linh này. Chính thông qua kiến thức này mà con nhận được sự cứu rỗi, nghĩa là con điđến mảnh đất bình an và mảnh đất hạnh phúc. Giờ đây con đã có khả năng nhìn thấy mảnh đất hạnh phúc thay đổi như thế nào và trở thành vương quốc Maya, mảnh đất khổ đau ra sao.
Các con bắt đầu cầu gọi: Hãy chỉ đường cho người mù! Trên con đường thờ cúng, mặc dù họ có ngọn lửa hiến sinh, quyên tặng và làm từ thiện, v.v., nhưng không ai có thể tìm thấy con đường đi đến mảnh đất bình an hoặc mảnh đất hạnh phúc ấy. Mỗi người trong sống các con đều có phần vai của riêng mình để diễn. Người Cha nói: Ta cũng đã nhận được một phần vai. Trên con đường thờ cúng, họ cầu gọi: Hãy chỉ đường cho chúng con đến giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Vì điều này, họ có rất nhiều ngọn lửa hiến sinh, quyên tặng và, làm từ thiện rất nhiều, v.v. và lang thang khắp nơi rất nhiều. Ở trong mảnh đất bình an và mảnh đất hạnh phúc, không có chuyện lang thang. Chỉ có các con mới biết điều này. Những người kia chỉ biết về việc học kinh sách và việc học đời thường. Họ không biết gì về Người Cha tâm linh này.
Người Cha tâm linh đến và trao kiến thức này vào thời điểm mà Người phải ban sự cứu rỗi cho mọi người và thế giới cũ phải thay đổi. Khi con thay đổi từ con người thành thánh thần, thì thế giới trở thành một vương quốc của các thánh thần trên toàn thế giới và đó được gọi là thiên đường. Người dân Bharat biết rằng đạo lí sống thánh thần nguyên thủy vĩnh cửu chỉ tồn tại ở Bharat. Không có tôn giáo hay lối sống nào khác vào thời gian đó.
Bây giờ là thời kỳ chuyển giao dành cho các con. Tất cả những người còn lại đều đang ở trong thời kỳ sắt. Bây giờ các con đang ngồi ở thời kỳ chuyển giao triển vọng nhất. Những ai nhớ đến Người Cha và đi theo shrimat của Người thì đều đang ở thời kỳ chuyển giao. Tất cả những người còn lại đều ở trong thời kỳ sắt. Hiện tại, không một ai có quyền trị vì hay vương quốc nào cả. Chính phủ vận hành dựa trên nhiều ý kiến khác nhau còn ở trong thời kỳ vàng, thì chỉ có lời chỉ dẫn của một hoàng đế để cai trị cả vương quốc. Không có cố vấn ở đó; hoàng đế có rất nhiều quyền lực và sức mạnh. Sau đó, khi họ trở nên ô trọc, họ mới cần đến các cố vấn, v.v. bởi vì họ không còn sức mạnh đó nữa. Vào lúc này, đó là sự cai trị của con ngườivới con người. Trong thời kỳ vàng, bởi vì họ đi theo chỉ dẫn của một người, nên họ có sức mạnh đó. Hiện tại, các con đang nhận được sức mạnh đó và rồi các con sẽ cai trị một cách độc lập trong suốt 21 kiếp. Đó là gia đình thánh thiện của con. Còn bây giờ là gia đình thuộc Thượng đế của con.
Người Cha nói: Khi con xem bản thân là linh hồn và con nhớ đến Người Cha, thì con thuộc về gia đình của Thượng đế. Nếu con trở nên ý thức cơ thể và quên điNgười Cha, con thuộc về gia đình của quỷ. Trong một giây, con thuộc về cộng đồng của Thượng đế và sau đó, trong vòng một giây, con thuộc về cộng đồng của quỷ. Thật dễ dàng để xem bản thân con là linh hồn và nhớ đến Người Cha, nhưng các con lại cảm thấy điều này cực kỳ khó khăn. Người Cha nói: Nếu con xem bản thân con là linh hồn và nhớ đến Người Cha thì tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ.
Các con phải thực hiện hành động thông qua cơ thể của mình. Con không thể hành động mà không có cơ thể của con. Con phải cố gắng để ở trong tưởng nhớ Người Cha trong khi đang làm mọi việc. Tuy nhiên, ngay cả ở đây, khi con không có việc gì khác để làm, con vẫn không thể nhớ đến Người Cha; con cứ quên mất. Tưởng nhớ cần phải nỗ lực. Trên con đường thờ cúng, con không được bảo phải thờ phụng suốt cả ngày. Có một thời gian ấnđịnh cho việc đó, hoặc vào sáng sớm, vào buổi tối hoặcvào ban đêm. Khi đó, trí tuệ của họ sẽ giữ những câu chú niệm (mantra) mà họ đã nhận được. Có nhiều kinh sách mà họ học trên con đường thờ cúng. Con không phải học hoặc viết bất kỳ cuốn sách nào, v.v. Những bài murli này được in ra để các con được làm cho tươi mới; nếu không, sẽ không có cuốn sách nào, v.v. còn lại; tất cả chúng sẽ bị phá hủy.
Duy nhất Người Cha mới có kiến thức này. Bây giờ họ đã đặt tên cho một tòa nhà là "Gyan Vigyan Bhavan" như thể họ dạy kiến thức và yoga ở đó. Họ chỉ đặt những cái tên như thế mà không có bất kỳ sự hiểu biết nào; họ không biết gyan và vigyan là gì. Bây giờ con biết gyan và vigyan: thông qua việc có yoga, được gọi là vigyan mà các con nhận được sức khỏe, và thông qua gyan, lịch sử và địa lý của thế giới được giải thích cho con. Con phải biết lịch sử và địa lý của thế giới lặp lại như thế nào. Kialà việc học hữu hạn còn ở đây, con có lịch sử và địa lý vô hạn này trong trí tuệ của con về việc làm thế nào chúng ta đạt được vương quốc, bằng cách nào và trong bao lâuchúng ta cai trị vương quốc và cách mà chúng ta tiếp nhận vương quốc ấy. Những điều này không nằm trong trí tuệ của bất kỳ ai khác. Chỉ có Người Cha là tràn đầy kiến thức. Chỉ duy nhất Người Cha mới giải thích cho con cách chu kỳ thế giới xoay chuyển như thế nào.
Bởi vì không biết về vở kịch đã được tiền định này, mà con người nói rằng người nàỳ người kia đã đi đến niết bàn hoặc đã tan hòa vào ánh sáng. Con biết rằng tất cả con người đều đi vào chu kỳ thế giới này, rằng không ai có thể được giải thoát khỏi nó. Người Cha giải thích: linh hồn rời khỏi cơ thể và đi vào một cơ thể khác. Vở kịch này thật khổng lồ. Trong mỗi người đều có một linh hồn và linh hồn đó có một phần vai bất diệt được ghi lại trong mình. Đây được gọi là vở kịch tiền định. Vì đây được gọi là vở kịch, nên chắc chắn nó phải có thời lượng.
Người Cha giải thích: Thời lượng của vở kịch này là 5000 năm. Trong kinh sách của con đường thờ cúng, được viếtrằng độ dài của mỗi vở kịch là hàng trăm nghìn năm. Từ thời gian này, khi Người Cha đến và dạy cho các con Raja Yoga, có câu nói rằng Kauravas hoàn toàn chìm trong bóng tối và Pandavas đã được tỉnh thức. Những người ngoài kia nghĩ rằng thời kỳ sắt vẫn còn 40.000 năm nữa. Họ không biết rằng Thượng đế đã đến và cái chết của thế giới cũ này đang ở ngay trước mặt. Mọi người đều đang ngủ trong giấc ngủ vô minh. Khi họ nhìn thấy chiến tranh, họ nói rằng đó là dấu hiệu của cuộc chiếnMahabharat. Những cuộc diễn tập này sẽ tiếp tục diễn ra. Sau đó, cuối cùng chúng sẽ dừng lại.
Con biết rằng sự thiết lập của con vẫn chưa hoàn toàn diễn ra. Trong kinh Gita không đề cập đến việc Người Cha đã dạy Raja Yoga dễ dàng và thiết lập vương quốc ở đây. Họ đã thể hiện sự tận diệt trong kinh Gita. Người ta đã mô tả rằng mọi người đều chết và năm Pandava đã được cứu. Sau đó, họ cũng đã biến mất trên núi. Họ hoàn toàn không biết điều gì đã xảy ra thông qua Raja Yoga. Người Cha tiếp tục giải thích mọi thứ.
Kia là những điều hữu hạn. Một Brahma (người cha thể lí) thì tạo ra tạo vật hữu hạn và dưỡng nuôi tạo vật ấy, nhưng không hủy diệt nó. Một người vợ được tiếp nhận. Người Cha cũng đến và nhận nuôi các con. Người nói: Ta đi vào người này và trao cho các con kiến thức này. Ta tạo ra các con thông qua người này. Có Người Cha và cũng có gia đình. Đây là những điều rất sâu sắc. Những điều rất sâu sắc và quan trọng mà lại hiếm có trong trí tuệ của bất kì ai. Người Cha bây giờ nói: Trước tiên, hãy xem bản thân con là linh hồn.
Một linh hồn rời bỏ một cơ thể và nhận lấy một cơ thể khác. Chính những cơ thể mới được đặt cho những têngọi khác nhau. Tên gọi, hình dạng, đặc điểm của cơ thể thì đều khác nhau. Các đặc điểm của một người không thể giống với người khác. Mỗi linh hồn có các đặc điểm riêng trong mỗi kiếp sinh. Hành động của mỗi người được ấn định trong vở kịch. Đó là lý do vì sao nó được gọi là vở kịch tiền định. Người Cha vô hạn bây giờ nói: Hãy nhớ đến Ta để tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ. Vậy, tại sao chúng ta không nên nhớ đến Người Cha? Điều nàyđòi hỏi sự nỗ lực.
Khi các con đang ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ, nhiều cơn bão của Maya sẽ đến và có cuộc chiến, nhưng các con không được sợ hãi. Maya sẽ liên tục phá vỡ (ngắt đứt) tưởng nhớ của các con. Các con sẽ có những suy nghĩ tội lỗi đến mức chúng sẽ hoàn toàn làm hỏng cái đầucủa con. Các con vẫn phải nỗ lực. Người Cha đã giải thích về việc làm thế nào mà Lakshmi và Narayan có thể kiểm soát các giác quan của mình. Họ hoàn toàn không có thói tật. Họ đã nhận được những lời dạy này từ ai? Các con bây giờ đang nhận được lời dạy để trở nên giống như họ. Họ không có bất kỳ thói tật nào. Không có vương quốc của Ravan ở đó. Vương quốc của Ravan chỉ tồn tại sau đó. Không ai biết Ravan là ai. Điều này cũng được ấn định theo vở kịch. Con người không biết về khởi đầu, giữa hay kết thúc của vở kịch này và do đó họ đã nói "neti, neti (không phải cái này cũng không phải cái kia)!"
Bây giờ con đang nỗ lực để trở thành cư dân của thiên đường. Lakshmi và Narayan là những chủ nhân của thiên đường. Những người cúi lạy trước những tượng thần của Lakshmi và Narayan thì hoàn toàn ô trọc, những con người đã trở nên tha hóa. Người Cha nói: Trước tiên, conhãy làm một điều trở nên vững chắc kiên định là: xem bản thân con là linh hồn và nhớ đến Người Cha. Chính trong điều này mới đòi hỏi sự nỗ lực. Cũng giống như con có một công việc của Chính phủ trong tám giờ, vì vậy, bây giờ con cũng là những người trợ giúp cho Chính phủ vô hạn này. Con phải nỗ lực để tưởng nhớ trong ít nhất tám giờ. Sau đó, trạng thái này của con sẽ trở nên vững chắc, kiên định đến mức con không còn nhớ đến bất kỳ ai khác và rồi, con sẽ cởi bỏ cơ thể của mình trong sự tưởng nhớ đến Người Cha. Sau đó, con sẽ trở thành những hạt của chuỗi hạt chiến thắng. Một vị vua thì có rất nhiều thần dân. Thần dân cũng phải được tạo ra ở đây. Con sẽ trở thành những hạt của chuỗi hạt chiến thắng, những người xứng đáng được tôn thờ. Cũng có chuỗi hạt16.108. Chuỗi hạt đó được cất giữ trong một chiếc hộp lớn. Có chuỗi hạt của 8 viên ngọc, sau đó đến chuỗi tràng 108 hạt, và cuối cùng là chuỗi tràng 16.108 hạt.
Các con đã học Raja Yoga từ Người Cha và làm cho cảthế giới trở thành thiên đường. Đó là lý do vì sao các con được tôn thờ. Các con xứng đáng được tôn thờ và giờ đã trở thành những người thờ phụng. Dada này nói: Bản thân ta đã từng lần chuỗi tràng hạt. Trong Ngôi Đền củaLakshmi và Narayan, thực tế phải có chuỗi tràng hạt của Rudra. Đầu tiên, con trở thành một phần trong chuỗi tràng hạt của Rudra, sau đó là chuỗi tràng hạt của Runda (Vishnu). Chuỗi tràng hạt hạng nhất là của Rudra, trong đó bao gồm cả Shiva. Làm sao Shiva có thể tồn tại trong chuỗi tràng hạt của Runda? Đó là chuỗi tràng hạt của Vishnu. Không ai có thể hiểu được những điều này.
Bây giờ con nói rằng con sẽ trở thành vòng hoa quanh cổ của Shiv Baba. Một Chuỗi tràng hạt của những Brahmin không thể được tạo ra. Không có chuỗi tràng hạt của Brahmin. Con càng ở trong sự tưởng nhớ nhiều bao nhiêu, con sẽ càng nhanh chóng đi đến đó và cai trị vương quốc ở đó. Con không thể nhận được những lời dạy này ở bất kỳ nơi nào khác. Con biết rằng bây giờ con sẽ cởi bỏ cơ thể cũ của mình và trở thành cư dân của thiên đường. Tất cả người dân của Bharat sẽ trở thành cư dân của thiên đường. Bharat đã từng là thiên đường. Đó là chuyện của 5000 năm. Không thể là chuyện của hàng trăm ngàn năm. Chỉ mới 5000 năm kể từ khi thánh thần xuất hiện. Con người đã quên mất thiên đường, và vì vậy họ chỉ đơn giản nói về nó. Tuy nhiên, nó không giống như những gì họ nói. Không thể có một thời kỳ cổ xưa như thế. Chỉ có triều đại mặt trời, sau đó là triều đại mặt trăng và rồi các tôn giáo khác xuất hiện. Những thứ cũ kỹ thì có ích gì? Mọi người mua rất nhiều thứ như thế. Họ coi trọng những thứ cũ kỹ (đồ cổ) đến thế. Cổ xưa và giátrị nhất là Shiv Baba. Họ làm ra rất nhiều Shiva lingam. Không ai hiểu rằng linh hồn chỉ là một chấm điểm nhỏ bé; nó có hình dạng cực kỳ tinh tế. Chỉ có Người Cha giải thích rằng một chấm điểm nhỏ bé như vậy lại có một phần khổng lồ được ghi lại trong đó.
Vở kịch này vẫn tiếp tục lặp lại. Con sẽ không có kiến thức này ở đó; nó biến mất. Vậy, làm sao bất kỳ ai ở đó có thể dạy cho con Raja Yoga dễ dàng? Họ ngồi đó và bịa ra tất cả những điều đó cho con đường thờ cúng. Bây giờ các con biết rằng ba lối sống, Brahmin, thánh thần và chiến binh, đang được Người Cha thiết lập dành cho thế giới mới trong tương lai. Các việc học khác là dành cho kiếp sinh này. Con sẽ nhận được phần thưởng của việc học này trong thế giới mới. Việc học này diễn ra ở thời kỳ chuyển giao. Đây là thời kỳ chuyển giao đầy lợi ích nhất. Chắc chắn phải là thời kỳ chuyển giao khi con thay đổi từ con người thành thánh thần. Người Cha giải thích tất cả các bí mật cho các con.
Baba biết rằng con không thể ở trong tưởng nhớ này mọi lúc; điều đó là không thể. Do đó, hãy giữ biểu đồ của con để xem con ở trong sự tưởng nhớ trong bao lâu. Nếu có ý thức cơ thể, thì làm thế nào có thể có sự tưởng nhớ? Có gánh nặng tội lỗi rất lớn trên đầu con. Đây là lý do vì sao Baba nói: Hãy ở trong sự tưởng nhớ. Hãy giữ một bức tranh Trimurti trong túi của con. Tuy nhiên, con cứ quên hết lần này đến lần khác. Bằng cách nhớ đến Alpha, con sẽ nhớ đến beta, v.v. Con nên luôn mang theo huy hiệu của mình. Các con cũng phải có một số tài liệu. Khi đó, các con có thể trao nó cho những người tốt, những người quan tâm. Những người tốt sẽ không bao giờ nhận nó miễn phí. Họ sẽ hỏi: Cái này giá bao nhiêu? Hãy nói với họ: Cái này được tặng miễn phí cho những người nghèo nhưng nếu bạn không muốn nhận miễn phí, bạn có thể quyên tặng bao nhiêu bạn muốn. Phải có sự đường bệ. Phong tục và hệ thống của con phải hoàn toàn khác biệt với thế giới. Những con người đường bệ sẽ tự mình quyên tặng một điều gì đó. Còn các con thì trao điều này cho tất cả mọi người vì lợi ích của họ. Một số người sẽ học kiến thức này và gửi tiền cho con. Con là người phải chịu chi phí. Hãy nói với họ: Chúng tôi đang sử dụng cơ thể, tâm trí và của cải của mình để phục vụ Bharat. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste với những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Để trợ giúp Chính phủ vô hạn này, hãy nỗ lực ở trong sự tưởng nhớ ít nhất tám giờ. Đừng sợ những trở ngại mà Maya gây ra cho con trong việc có sự tưởng nhớ.
2. Thuộc về cộng đồng của Thượng đế ở thời kỳ chuyển giao đầy lợi ích nhất này và đi theo lời chỉ dẫn của Thượng Đế. Khi làm bất cứ điều gì, hãy thực hành ở trong sự tưởng nhớ đến một Người Cha.
Lời chúc phúc: Mong con trở nên ý thức linh hồn và tách rời khỏi cơ thể bằng cách ở trong hang động của sự hướng nội.
Hang động của Pandava được thể hiện là hang động của sự hướng nội. Ở mức độ nào con giữ mình tách rời khỏi cơ thể, ở mức độ đó con càng ở trong hang động của sự hướng nội và giữ mình ổn định trong hình dạng ý thức linh hồn, thì ở mức độ đó, con càng giữ mình vượt thoát khỏi bầu không khí bên ngoài của thế giới này và không bị ảnh hưởng bởi nó. Bằng cách ở trong hang động, con vượt thoát khỏi bầu không khí bên ngoài, theo cách tương tự, hang động của sự hướng nội này làm cho con tách rời khỏi mọi người và yêu thương Người Cha, và những ai được Người Cha yêu thương thì tự động trở nên hoàn toàn độc đáo.
Khẩu hiệu: Nỗ lực tâm linh là hạt giống và những tiện ích vật chất là sự mở rộng của nó. Đừng để nỗ lực tâm linh bị che lấp trong sự mở rộng.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Thực hành ở trong trạng thái ý thức linh hồn và hướng nội.
Dấu hiệu của người hướng nội là liên tục lạc đắm vào sâu thẳm đại dương và là hình ảnh của sự chân thành và sự chín chắn trưởng thành. Dấu hiệu của trạng thái ý thức linh hồn sẽ hiện rõ trên gương mặt của người đó. Một mặt, sẽ có gương mặt đang xoay nghiền kiến thức và mặt kia, sẽ có gương mặt của sự tươi vui nghĩa là, gương mặt đang tươi cười. Cả hai đặc điểm này sẽ được hiển hiệntrên gương mặt của người hướng nội. Một linh hồn hướng nội sẽ liên tục được xem là người vui tươi bởi vì sự chống đối từ Maya đã kết thúc.