Trọng tâm: Con ngọt ngào, các con những linh hồn là những diễn viên trong vở kịch vô hạn này. Ngôi nhà tĩnh lặng ngọt ngào là nơi cư ngụ của các con, nơi mà bây giờ các con phải quay trở về.
Câu hỏi: Những lời nào không thể được thốt ra từ đôi môi của những ai hiểu vở kịch này một cách chính xác?
Trả lời: “Sẽ tốt hơn nếu nó không như thế! Điều này không nên xảy ra!” Những ai hiểu về vở kịch này thì sẽ không nói những lời như thế. Các con biết rằng vở kịch vẫn tiếp tục dịch chuyển như một con chí. Bất cứ điều gì xảy ra, nó đều được ấn định trong vở kịch. Không có gì phải lo lắng.
Om shanti. Khi Người Cha trao cho các con lời giới thiệu của Người, các con cũng nhận được lời giới thiệu của riêng mình. Tất cả các con đã giữ ý thức cơ thể một thời gian dài. Nếu con trở nên có ý thức linh hồn, con sẽ có lời giới thiệu chính xác về Người Cha. Tuy nhiên, nó sẽ không như vậy trong vở kịch. Mặc dù họ nói rằng Thượng Đế là Thượng Đế, là Người Cha và là Đấng Sáng Tạo, nhưng họ không biết Người. Ngoài ra còn có một hình ảnh lớn về hình bầu dục của Shiva. Tuy nhiên, Người không lớn như thế. Vì không biết chính xác về Người Cha, nên họ quên mất Người.
Người Cha là Đấng Sáng Tạo và vì vậy mà Người chắc chắn sẽ tạo ra thế giới mới. Do đó, chúng ta những người con chắn chắn nên nhận được của thừa kế của mình về vương quốc của thế giới mới. Cái tên "thiên đường" cũng nổi tiếng ở Bharat, nhưng mọi người không hiểu gì cả. Khi ai đó mà chết, họ nói rằng người đó đã đi đến thiên đường. Điều này có bao giờ xảy ra không? Bây giờ con hiểu rằng tất cả chúng ta đều có trí tuệ suy đồi; mặc dù điều này được nói là theo thứ hạng. Được giải thích rằng khi Thượng Đế đi vào cơ thể của người này trong kiếp sinh cuối trong nhiều kiếp của ông ấy, điều đó đề cập đến kiếp sinh chính yếu này. Người này là số một. Bây giờ Chúng ta đã trở thành Brahmin, con của Người. Tất cả những khía cạnh này phải được thấu hiểu. Người Cha đã giải thích từ lâu rồi.
Thực tế, việc nhận ra Người Cha đích thực thì chỉ là chuyện của một giây. Người Cha nói: Hãy nhớ đến Ta và những tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ. Một khi con có niềm tin, thì không nên có bất kỳ câu hỏi nào về bất kỳ khía cạnh nào. Người Cha đã giải thích rằng con đã từng thanh khiết khi con ở trong mảnh đất bình an. Chính từ Người Cha mà con nghe được những điều này. Không ai khác có thể nói với con về chúng. Các con, những linh hồn biết mình cư ngụ ở đâu, giống như các diễn viên trong một vở kịch nói rằng họ sống ở nơi này, nơi kia. Họ thay bộ đồ y phục của mình và đi lên sân khấu. Con bây giờ hiểu rằng con không phải là cư dân của nơi này. Đây là một nhà hát.
Bây giờ có trong trí tuệ của con rằng con là cư dân của thế giới vô hình, ngôi nhà tĩnh lặng ngọt ngào. Tất cả mọi người đều muốn đi đến đó bởi vì tất cả các linh hồn đều bất hạnh. Do vậy, họ hỏi: “Làm sao chúng ta có thể quay trở về nhà lần nữa?" Họ lang thang khắp nơi bởi vì họ không biết đường quay trở về nhà. Con bây giờ đã được giải thoát khỏi việc lang thang. Các con hiểu rằng con bây giờ thực sự phải quay trở về nhà. “Tôi, một linh hồn, chỉ là một chấm điểm nhỏ xíu như vậy.” Đây cũng là điều kỳ diệu của tự nhiên. Những chấm điểm nhỏ xíu như thế lại có những phần vai rất lớn được ghi lại trong linh hồn. Con cũng biết về Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, biết về phần vai của Người diễn như thế nào. Người là Diễn Viên chính; Người là Karankaravanhar. Các con, những người con ngọt ngào, giờ đây hiểu rằng con đã đến từ vùng đất bình an. Một linh hồn không xuất hiện mới từ đâu đó và đi vào một cơ thể; không. Tất cả các linh hồn đều sống trong ngôi nhà ngọt ngào đó. Linh hồn đều đến từ đó để diễn những phần vai của mình. Mọi người đều có một phần vai để diễn. Đây là một vở kịch. Mặt trời, mặt trăng và các vì sao, v.v. là gì? Chúng đều là ánh sáng mà vở kịch của đêm và ngày được thực hiện. Một số người nói: “Kính cẩn cúi chào thần mặt trời. Kính chào thần mặt trăng.” Tuy nhiên, mặt trời và mặt trăng không phải là thần. Không một ai biết về vở kịch này. Họ thậm chí còn gọi mặt trời và mặt trăng là thần nhưng thực tế, chúng là ánh sáng cho toàn bộ vở kịch của thế giới. Chúng ta là cư dân của ngôi nhà tĩnh lặng ngọt ngào. Chúng ta đang diễn phần vai của mình ở đây.
Chu kỳ này tiếp tục di chuyển như một con chí. Bất cứ điều gì xảy ra, nó đều được ấn định trong vở kịch. Con không được nói: "Nó không nên như thế này; nó nên như thế kia." Đây là một vở kịch. Ví dụ, con không bao giờ nghĩ rằng mẹ của bạn (Mama) sẽ rời bỏ con. Được rồi, bà ấy đã rời bỏ cơ thể mình. Đó là vở kịch! Bây giờ Mama đang diễn phần vai mới của mình. Không có gì phải lo lắng. Nó nằm trong trí tuệ của tất cả các con rằng con là một diễn viên ở đây. Đây là một vở kịch về chiến thắng và thất bại. Vở kịch về chiến thắng và thất bại này dựa trên Maya; khi con bị đánh bại bởi Maya, thì con hoàn toàn bị đánh bại và khi con chinh phục Maya, thì sẽ hoàn toàn chinh phục được mọi thứ. Tất cả họ đều hát điều này, nhưng không ai trong số họ có bất kỳ kiến thức nào trong trí tuệ của họ.
Con biết Maya là gì. Maya cũng được gọi là Ravan. Sự giàu có được gọi là thịnh vượng; nó không thể được gọi là Maya. Mọi người nghĩ rằng người này có rất nhiều của cải và vì vậy họ nói: "Anh ta có niềm hân hoan say sưa của Maya." Tuy nhiên, có thể có niềm hân hoan say sưa của Maya không? Chúng ta đang cố gắng chinh phục Maya. Do đó, đừng bao giờ có bất kỳ nghi ngờ nào về bất kỳ khía cạnh nào. Khi trạng thái của con trở nên yếu đi, thì những nghi ngờ sẽ nảy sinh. Thượng Đế đang nói. Người nói với ai? Với các con, những linh hồn. Chỉ có Shiva là Thượng Đế và chỉ có Người mới có thể nói chuyện với các linh hồn. Shri Krishna là con người có cơ thể. Làm sao mà cậu ấy có thể nói chuyện với các linh hồn? Không có cơ thể con người nào trao cho con kiến thức này. Người Cha không có cơ thể. Mỗi người đều có cơ thể, để được thờ phụng. Thật dễ dàng để nhớ con người có cơ thể.
Brahma, Vishnu và Shankar được gọi là thánh thần. Shiva được gọi là Thượng Đế. Thượng Đế, Đấng Tối Cao, thì không có cơ thể. Các con, những linh hồn biết rằng khi con ở trong thế giới vô hình, con không có cơ thể. Chỉ có các linh hồn ở đó. Baba cũng là một linh hồn. Sự khác biệt duy nhất rằng Người là Đấng Tối Cao. Phần vai của Người được ca ngợi. Chính bởi vì Người đã diễn phần vai và rời đi nên Người mới được tôn thờ. Tuy nhiên, không có một con người nào biết rằng Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, Đấng Sáng Tạo, đã đến đây cách đây 5000 năm. Người là Thượng Đế thuộc Thiên Đường, Người Cha. Người đến mỗi 5000 năm, vào thời kỳ chuyển giao của mỗi chu kỳ, nhưng, bởi vì độ dài của chu kỳ đã được kéo dài nên họ đã quên mất mọi thứ. Người Cha ngồi đây và giải thích cho các con. Chính con nói rằng: Baba ơi, chúng con gặp Người mỗi chu kỳ và đạt được của thừa kế từ Người. Cũng có trong trí tuệ của con về việc con đánh mất đi của thừa kế đó như thế nào.
Có nhiều loại kiến thức, nhưng chỉ Thượng Đế mới có thể được gọi là Đại Dương Kiến Thức. Tất cả mọi người đều biết rằng sự hủy diệt chắc chắn sẽ diễn ra. Sự hủy diệt cũng đã diễn ra trước đó, nhưng không một ai biết nó diễn ra như thế nào. Chỉ cần nhìn vào những điều về sự hủy diệt đã được viết trong những bản kinh. Làm sao có thể có chiến tranh giữa Pandavas và Kauravas? Các con, những Brahmin bây giờ đang ở thời kỳ chuyển giao. Không có chiến tranh giữa những Brahmin. Người Cha nói: Con là những người con hai lần phi bạo lực của Ta; con là phi bao lực gấp hai lần. Con bây giờ đang trở nên không thói tật. Con là những người đạt lấy của thừa kế từ Người Cha mỗi chu kỳ. Không có chuyện khó khăn trong việc này. Kiến thức này rất dễ dàng. Chu kỳ 84 kiếp đều nằm trong trí tuệ của con.
Vở kịch bây giờ đang đi đến hồi kết và chỉ còn lại rất ít thời gian. Con biết rằng bây giờ đã đến lúc ngay cả những người giàu có cũng không thể kiếm được thức ăn hay nước uống. Đây được gọi là những ngọn núi đau khổ. Cũng sẽ có sự đổ máu vô cớ; rất nhiều người sẽ chết. Khi ai đó phạm phải sai lầm, sẽ có sự trừng phạt. Họ đã phạm sai lầm gì? Họ chỉ phạm một sai lầm là quên mất Người Cha. Con đang đạt được vương quốc của con từ Người Cha. Tuy nhiên, tất cả những con người khác đều tin rằng họ sắp chết. Ngay cả khi Chiến tranh Mahabharat vừa bắt đầu, họ sẽ chết. Con vẫn sẽ tiếp tục sống. Con sẽ được chuyển đến mảnh đất bất tử nhờ sức mạnh của việc học này. Việc học được gọi là nguồn thu nhập. Cũng có việc học của các kinh sách; cũng có thu nhập thông qua đó. Tuy nhiên, đó là việc học của thờ cúng. Người Cha nói: Ta bây giờ đang làm cho con trở nên giống như Lakshmi và Narayan. Con bây giờ đang trở thành người có trí tuệ trong sạch. Con biết rằng con đang trở thành người cao quý nhất và rằng, trong khi đang nhận kiếp tái sinh, con dần dần đi xuống; con thay đổi từ mới thành cũ. Con chắc chắn phải đi xuống cái thang. Trạng thái của thế giới giờ đây cũng cũng đang giảm xuống. Khi trạng thái của thế giới đi lên, thì nó sẽ trở thành vương quốc của thánh thần; là thiên đường. Bây giờ nó là địa ngục. Con bây giờ đang một lần nữa nỗ lực để trở thành cư dân của thiên đường.
Con tiếp tục nói, "Baba, Baba". Mọi người đều gọi Người, "Hỡi Thượng Đế, Người Cha!" nhưng họ không hiểu rằng Người là Người Cha của tất cả các linh hồn, Đấng Cao Quý Nhất. Do đó, tại sao họ, những người con của Người, lại trở nên bất hạnh? Con bây giờ hiểu rằng mọi người đều phải trở nên bất hạnh. Vở kịch này là về hạnh phúc và đau khổ. Có hạnh phúc trong chiến thắng và đau khổ trong thất bại. Người Cha đã trao cho con vương quốc và Ravan đã cướp nó khỏi con. Bây giờ có trong trí tuệ của các con rằng các con tiếp tục nhận được của thừa kế thiên đường từ Người Cha. Người Cha đã đến. Bây giờ, chỉ cần nhớ đến Người Cha và tội lỗi của con sẽ được cắt bỏ. Có gánh nặng tội lỗi của nhiều kiếp sinh trên đầu con. Con cũng biết rằng con không trải qua quá nhiều đau khổ; cũng có một chút hạnh phúc, như một nhúm muối trong một bao bột, được gọi là hạnh phúc như giọt phân của con quạ. Con biết rằng chỉ một Người Cha mới là Đấng Ban Tặng Sự Cứu Rỗi Cho Tất Cả. Guru của Thế Giới cũng chỉ là Một Đấng đó. Guru được tiếp nhận trong giai đoạn nghỉ hưu của một người. Bây giờ, ngay cả những người con nhỏ cũng được dạy phải tiếp nhận một guru để nếu chúng chết trẻ, chúng sẽ đạt được sự cứu rỗi. Người Cha nói: Thực ra, không một ai nên được gọi là guru. Guru là người trao ban sự cứu rỗi. Đấng Ban Tặng Sự Cứu Rỗi là chỉ Một Đấng. Chúa, Phật, v.v. không phải là guru. Mọi người có nhận được sự cứu rỗi khi họ đến không? Khi Chúa đến, tất cả những người khác trong tôn giáo của ông ấy bắt đầu đi theo ông. Do đó, vì ông ấy đã trở thành công cụ để mang những người đi xuống, vậy thì làm sao mà ông ấy có thể được gọi là một guru?
Chỉ một Người Cha mới được gọi là Đấng Thanh Lọc. Người sẽ mang tất cả mọi người quay trở về nhà. Người cũng thực hiện việc thiết lập. Nếu Người chỉ mang mọi người trở về nhà một cách đơn giản, sẽ có sự tận diệt. Tuy nhiên, sự tận diệt không diễn ra. Kinh Gita được nhớ đến như là mẹ của tất cả các kinh sách, viên ngọc của tất cả các kinh sách, là lời dạy của Thượng Đế. Được nhớ rằng: "Bất cứ khi nào có sự phỉ báng tôn giáo, thì Ta sẽ đến". Người Cha chỉ đến ở Bharat. Tất cả mọi người đều gọi đến Người Cha, Người trao cho con vương quốc thiên đường, là hiện diện ở khắp mọi nơi. Các con bây giờ có niềm hạnh phúc rằng sẽ chỉ có vương quốc của con trong toàn bộ thế giới mới. Không ai có thể cướp mất vương quốc đó khỏi con. Ở đây, mọi người chiến đấu rất nhiều với nhau vì một mảnh đất nhỏ. Các con có niềm vui lớn. Con nên nhảy lên với niềm vui sướng và nhảy múa trong niềm hạnh phúc. Vì con đạt được của thừa kế của con từ Người Cha mỗi chu kỳ, nên sẽ có rất nhiều niềm hạnh phúc. Người Cha nói "Hãy nhớ đến Ta!" và rồi con lại quên mất. Con nói: "Baba, yoga của con bị phá vỡ.” Baba đã bảo con là bỏ từ "yoga". Từ yoga thì thuộc về kinh sách. Người Cha nói: Hãy nhớ đến Ta! Yoga là một từ trong trên con đường thờ cúng. Con nhận được quyền trị vì của thế giới từ Người Cha. Nếu con không nhớ đến Người, thì làm sao tội lỗi của con được xóa bỏ? Làm sao mà con nhận được vương quốc của mình? Con thậm chí còn không có sự thông thái hiểu để nhận ra rằng, nếu con không có sự tưởng nhớ, thì vị trí của con sẽ bị giảm và sẽ có sự trừng phạt. Con không có sự hiểu biết thông thái như vậy. Con đã trở nên bất tỉnh đến thế!
Ta nói với con mỗi chu kỳ: Hãy chỉ nhớ đến một mình Ta. Hãy chết trong khi đang sống và chết đi với thế giới này. Bằng việc có sự tưởng nhớ đến Người Cha mà những tội lỗi của con mới sẽ được xóa bỏ và con sẽ trở thành hạt trong chuỗi hạt chiến thắng. Nó là thật dễ dàng! Đấng Cao Quý Nhất là Shiv Baba và Brahma; cả hai đều là cao quý nhất. Đấng đó là parlokik và ông này là alokik. Người là Người Thầy rất giản dị. Những người thầy kia thì trừng phạt các con, nhưng Đấng đó chỉ trao tình yêu thương. Người nói: Các con ngọt ngào, hãy nhớ đến Người Cha và trở nên hoàn toàn thanh khiết. Chỉ một mình Người Cha mới là Đấng Thanh Lọc. Người cũng là Guru. Không một ai khác có thể là một guru. Được nói rằng Đức Phật đã đến vùng đất vượt thoát âm thanh (Niết bàn). Tất cả những điều đó đều là giả dối. Không một ai có thể trở về nhà. Mọi người đều có một phần vai trong vở kịch này. Con nên có trí tuệ rộng lớn và vô hạn như vậy và cũng có niềm hạnh phúc lớn lao như vậy.
Tất cả kiến thức này từ đỉnh cao nhất đều nằm trong trí tuệ của con. Chỉ các con, những Brahmin mới nhận lấy kiến thức này. Cả tiện dân và thánh thần đều không có kiến thức này. Những ai muốn hiểu điều này thì sẽ hiểu. Cái chết dành cho những ai không hiểu. Vị trí của chúng cũng sẽ bị giảm. Trong trường học, nếu học trò mà không học, thì vị trí của họ sẽ bị giảm. Baba là Alpha và beta là vương quốc. Chúng ta một lần nữa sẽ đi đến vương quốc của riêng mình. Thế giới cũ này sẽ bị phá hủy. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu và nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Người Cha trao cho chúng ta vương quốc mới của thế giới mà không một ai có thể cướp nó mất khỏi chúng ta. Hãy tiếp tục nhảy múa trong niềm vui và hạnh phúc này.
2. Để trở thành hạt trong chuỗi hạt chiến thắng, hãy chết trong khi đang sống và chết đi với thế giới cũ này. Hãy để tội lỗi của con được xóa bỏ bằng cách có sự tưởng nhớ đến Người Cha.
Lời chúc phúc: Mong con là người quyên tặng vĩ đại, người làm đầy những mong ước thanh khiết của mọi người bằng trạng thái mạnh mẽ của con.
Những linh hồn, những người đến sau sẽ hài lòng mãn nguyện khi chỉ nhận được một ít bởi vì phần vai của họ chỉ cần nhận lấy một ít ngũ cốc. Để những linh hồn như thế nhận được quả trái của bhavna (cảm nhận thờ cúng) của họ và không một ai trong số họ bị mất quả trái ấy, bản thân con bây giờ phải tích lũy được tất cả các sức mạnh. Khi con giữ mình ổn định trong trạng thái tràn đầy và trạng thái quyền năng của người quyên tặng vĩ đại, con sẽ có khả năng mang bất kỳ linh hồn nào vượt thoát bằng ánh nhìn hợp tác của con, dựa trên nền tảng trách nhiệm của con là trao đi sự quyên tặng vĩ đại và bằng cách bật công tắc của những mong ước tốt lành của con.
Khẩu hiệu: Hãy liên tục tiếp tục tuân theo những cung cách ứng xử thuộc Thượng Đế và con sẽ trở thành người cao quý hướng thượng nhất, người tuân theo những cung cách ứng xử cao quý nhất.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Thực hành ở trong trạng thái ý thức linh hồn, và hướng nội.
Khi con đi vào trạng thái làm phục vụ, hãy để người khác trải nghiệm con như một linh hồn đã thoát khỏi hang động của sự hướng nội và tâm linh sau một thời gian dài vì mục đích phục vụ; hãy để hình dạng tapaswi của con được nhìn thấy. Hãy để những đường nét trên khuôn mặt của con trở nên bàng quan vô hạn. Cùng với lòng nhân từ, hãy để niềm hân hoan say sưa tâm linh của hình dạng Shakti cũng hiện rõ. Hãy để có niềm hân hoan say sưa sâu sắc giống như việc có lòng nhân từ. Bây giờ là thời gian để làm phục vụ như thế.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.