Trọng tâm: Con ngọt ngào, Người Cha đang dạy con Raja Yoga cho thế giới mới. Do đó, thế giới cũ này nhất định sẽ bị phá hủy.
Câu hỏi: Con người có thói quen tốt nào mà họ lại không nhận được thành tựu?
Trả lời: Chỉ khi chuyện gì đó xảy ra thì con người mới có thói quen nhớ Thượng Đế. Sau đó, họ nói, “Hỡi Thượng Đế!”. Họ nghĩ về hình ảnh hình bầu dục, nhưng, bởi vì họ không thật sự nhận ra Người, họ không có thành tựu. Rồi thì, họ nói rằng Người ban hạnh phúc và đau khổ, rằng Người trao mọi thứ. Các con không còn nói như thế nữa.
Om shanti. Người Cha cũng được gọi là Đấng Sáng Tạo. Đấng Sáng Tạo ra cái gì? Người là Đấng Sáng Tạo thế giới mới. Thế giới mới được gọi là thiên đường, mảnh đất hạnh phúc. Con người dùng những cái tên này, nhưng họ không có chút hiểu biết nào. Họ thậm chí còn gọi ngôi đền của Shri Krishna, là “Sukhdham” (Mảnh đất hạnh phúc). Tuy nhiên, nó chỉ là một ngôi đền nhỏ. Shri Krishna từng là chủ nhân của thế giới. Như thể rằng họ đã làm cho ai đó, người từng là chủ nhân vô hạn trở thành chủ nhân hữu hạn. Họ gọi ngôi đền nhỏ của Shri Krishna là “Mảnh đất hạnh phúc”. Nó không đi vào trong trí tuệ của họ rằng cậu ấy từng là chủ nhân của thế giới, rằng cậu ấy từng là cư dân của Bharat. Các con cũng không hề biết gì trước đây. Người Cha thì biết mọi điều. Người biết về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Các con bây giờ hiểu được điều này. Không một ai trên thế giới thậm chí biết Brahma, Vishnu và Shankar là ai. Shiva chính là Thượng Đế, Đấng Tối Cao. Achcha, vậy thì Prajapita Brahma đã đến từ đâu? Ông ấy cũng là con người. Prajapita Brahma nhất định phải tồn tại ở đây. Các Brahmin phải được tạo ra thông qua ông ấy. Prajapita (Người Cha Nhân Loại) nghĩa là người nhận nuôi các con thông qua miệng; các con là những người con được sinh ra từ miệng. Con bây giờ biết cách Người Cha đã làm cho Brahma thuộc về Người như thế nào và cách Người đã tạo ra các con những người con được sinh ra từ miệng thông qua ông ấy ra sao. Người đã đi vào ông ấy và nói: Người này là con của Ta. Con biết cách Người đã đặt tên cho ông ấy là Brahma như thế nào. Không ai khác biết cách ông ấy đã được tạo ra như thế nào. Họ đơn giản hát lời ngợi ca về Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, Đấng Cao Quý nhất. Tuy nhiên, điều này không đi vào trong trí tuệ của bất kỳ ai khác rằng Đấng Tối Cao là Người Cha. Người là Cha của tất cả chúng ta những linh hồn. Hình dạng của Người cũng là một chấm điểm ánh sáng. Người có kiến thức về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Chính bây giờ mà con mới nhận được kiến thức này. Trước đây, con không hề có kiến thức này. Người ta tiếp tục nói về Brahma, Vishnu và Shankar nhưng không một ai biết gì về họ. Do đó, con phải giải thích cho mọi người.
Con bây giờ đã trở nên hiểu biết. Con biết rằng Người Cha là Đại Dương Kiến Thức. Đây là lý do vì sao Người có thể trao cho con kiến thức này và dạy cho con. Đây là Raja Yoga dành cho thế giới mới thời kỳ vàng. Do đó, thế giới cũ này chắc chắn phải bị hủy diệt. Có cuộc chiến Mahabharat cho sự hủy diệt đó.
Suốt nửa chu kỳ, con đã học các kinh sách của con đường thờ cúng. Các con bây giờ đang lắng nghe Người Cha một cách trực tiếp. Người Cha không ngồi và thuật lại các kinh sách. Tụng niệm mantra, các câu chú niệm, sám hối hoặc học các kinh sách v.v…tất cả đều là con đường thờ cúng. Các tín đồ muốn quả trái cho việc thờ phụng của họ bởi vì họ thực hiện nỗ lực đó chỉ đơn giản để gặp Thượng Đế. Tuy nhiên, chính thông qua kiến thức này mà mới có thể có sự cứu rỗi. Kiến thức này và thờ cúng không thể diễn ra đồng thời. Bây giờ là vương quốc của thờ cúng; tất cả đều là tín đồ. Lời cầu gọi “Hỡi Thượng Đế, Người Cha!” nhất định xuất hiện trên môi của mọi người. Các con bây giờ hiểu rằng Người Cha đã trao cho con lời giới thiệu về Người, rằng Người chỉ là một chấm điểm nhỏ xíu. Chỉ một mình Ta được gọi là Đại Dương Kiến Thức. Toàn bộ kiến thức này đều ở bên trong Ta, một Chấm Điểm. Kiến thức này ở trong linh hồn. Các con bây giờ biết rằng Người được gọi là Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao. Người là Linh Hồn Tối Cao, nghĩa là, Người là Đấng Tối Cao. Duy nhất Người Cha Đấng Thanh Lọc là Tối Cao. Khi người ta nói, “Hỡi Thượng Đế”, họ nhớ Shiva lingam, hình bầu dục. Ngay cả điều đó cũng không được nhớ một cách chính xác. Nó như thể họ đã hình thành thói quen tưởng nhớ Thượng Đế. Họ nói: Thượng Đế trao hạnh phúc và đau khổ. Các con không nói như vậy nữa. Con biết rằng Người Cha là Đấng Ban Tặng Hạnh Phúc.
Mảnh đất hạnh phúc đã tồn tại trong thời kỳ vàng. Không có chuyện đau khổ ở đó. Trong thời kỳ sắt, chỉ có đau khổ. Không có hạnh phúc ở đây. Thượng Đế, Đấng Tối Cao, là Cha của tất cả chúng ta, linh hồn. Mặc dầu họ nói rằng tất cả đều là anh em trai, không một ai biết về Người Cha của các linh hồn. Mọi người nhất định đều là con của một Người Cha. Rồi một số người nói rằng Người là hiện diện khắp mọi nơi, rằng Người có trong bạn và cũng có trong tôi. Ah! Nhưng con là linh hồn. Đó là cơ thể của con. Vậy thì, làm sao có thể có yếu tố thứ ba chứ? Một linh hồn không thể được gọi là Linh Hồn Tối Cao. Được nói rằng: Một linh hồn sống (jeev atma). Không được nói rằng: Linh Hồn Tối Cao sống. Trong trường hợp đó, làm sao mà Linh Hồn Tối Cao có thể hiện diện được khắp mọi nơi đây? Nếu Người Cha mà hiện diện khắp mọi nơi, thì tất cả đều là cha của nhau. Một người cha không thể nhận được của thừa kế của mình từ một người cha. Chính con cái mới nhận được của thừa kế từ người cha. Làm sao mà tất cả đều là Cha được chứ? Một vấn đề nhỏ xíu như thế không được bất kỳ ai thấu hiểu. Đây là lý do tại sao Người Cha nói: Các con, cách đây 5000 năm Ta đã làm cho con trở nên rất hiểu biết! Các con từng mãi khỏe mạnh, giàu có và hiểu biết. Không một ai khác có thể hiểu biết hơn các con. Sự hiểu biết mà các con đang nhận được vào lúc này thì sẽ không tồn tại ở đó. Ở đó, các con không nhận thức rằng con sẽ rơi ngã một lần nữa. Nếu con mà nhận thức được điều đó, con sẽ không trải nghiệm được hạnh phúc như thế.
Kiến thức này rồi sẽ biến mất. Chỉ vào lúc này con mới có kiến thức về vở kịch này trong trí tuệ của con; chỉ có các con những Brahmin mới có quyền đối với kiến thức này. Có bên trong trí tuệ của con rằng con bây giờ thuộc về dòng tộc Brahmin. Người Cha chỉ nói kiến thức này cho các con những Brahmin. Các con những Brahmin sau đó thuật lại nó cho những người khác. Được nhớ rằng Thượng Đế đến và thiết lập thiên đường. Người đến và dạy chúng ta Raja Yoga. Hãy nhìn xem con người tổ chức sinh nhật của Shri Krishna thế nào. Họ hiểu rằng Shri Krishna từng là chủ nhận của thiên đường, nhưng nó không đi vào trong trí tuệ của họ rằng cậu ấy cũng từng là chủ nhân của thế giới. Khi nó là vương quốc của cậu ấy, không có lối sống nào khác. Vương quốc của Shri Krishna trên toàn khắp thế giới; nó ở bên bờ dòng sông Jamuna. Ai đang giải thích tất cả những điều này cho con? Thượng Đế nói. Tất cả những người kia thuật lại kinh Vệ Đà và các kinh sách v.v…thuộc về con đường thờ cúng. Ở đây, Đích thân Thượng Đế đang nói với con. Các con hiểu rằng con bây giờ đang trở thành con người cao quý hướng thượng nhất. Có trong trí tuệ của con rằng con trở thành cư dân của mảnh đất bình an và rồi con sẽ đi xuống và trải nghiệm phần thưởng của con trong 21 kiếp. Các con nên phập phồng niềm hạnh phúc bên trong con rằng Shiv Baba, Baba vô hạn của con, đang dạy cho con. Người là Đại Dương Kiến Thức và Người biết về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Baba như thế đã đến với chúng ta và do đó con nên phập phồng niềm hạnh phúc bên trong con. Khi con nói với Baba: “Baba, con đã làm cho Người trở thành Người Thừa Kế của con”, Người Cha dâng nộp Bản thân Người cho những người con như thế. Rồi các con nói rằng: “Thượng Đế, khi Người đến, con sẽ dâng nộp bản thân con cho Người, con sẽ làm cho Người trở thành Con của con.” Đấng Duy Nhất này chỉ làm cho con cái của Người trở thành người thừa kế của Người. Làm sao mà con có thể làm cho Baba trở thành Người Thừa Kế của con được đây? Đây cũng là vấn đề rất sâu sắc. Trao đổi mọi thứ mà con có là nhiệm vụ của trí tuệ con. Những người nghèo trao đổi mọi thứ một cách rất nhanh chóng. Hiếm có bất kỳ người giàu có nào làm việc này; cho đến khi họ hoàn toàn tiếp thu kiến thức này. Họ không có nhiều lòng can đảm như thế. Những người nghèo nhanh chóng nói: Baba, con sẽ làm cho Người trở thành Người Thừa Kế duy nhất của con. Dù sao thì con cũng có gì đâu chứ? Làm cho Người trở thành Người Thừa Kế của con, con cũng phải kiếm sống cho bản thân. Đơn giản hãy sống như một người được ủy thác. Người chỉ cho các con rất nhiều cách để làm điều này. Người Cha đơn giản chỉ quan sát xem liệu bất kỳ ai trong số các con có đang tiêu tiền vào các hành động tội lỗi không. Con có đang sử dụng tiền của mình để làm cho con người trở thành những linh hồn từ thiện không? Con có đang làm phục vụ một cách có hệ thống không? Người kiểm tra tất cả những điều này và rồi khuyên bảo con. Người này cũng từng trích ra một phần chia từ công việc kinh doanh của mình để quyên tặng cúng dường dưới danh nghĩa của Thượng Đế. Đó là gián tiếp. Người Cha bây giờ đã đến một cách trực tiếp. Con người tin rằng Thượng Đế sẽ trao quả trái cho họ trong kiếp sinh tiếp theo cho bất kỳ thứ gì mà họ làm trong kiếp sinh hiện tại. Khi một người nghèo và bất hạnh, anh ta hiểu rằng anh ta hẳn đã thực hiện những hành động như thế trong kiếp sinh trước đây của mình. Nếu ai đó đã thực hiện những hành động tốt, anh ta luôn hạnh phúc. Người Cha giải thích cho các con triết lý của nghiệp. Tất cả các hành động của con trong vương quốc của Ravan đều trở nên tội lỗi. Ravan không tồn tại trong thời kỳ vàng và thời kỳ bạc. Do đó, không có một hành động nào của các con là tội lỗi ở đó. Khi con thực hiện những hành động tốt ở đây, con nhận được niềm hạnh phúc tạm thời. Tuy nhiên, vẫn có loại bệnh tật này hay loại bệnh tật kia, bởi vì đó chỉ là niềm hạnh phúc tạm thời. Người Cha nói: Vương quốc của Ravan này bây giờ sẽ bị phá hủy. Shiv Baba đang thiết lập vương quốc của Rama.
Các con biết cách chu kỳ này xoay vần như thế nào. Bharat trở nên nghèo một lần nữa. Cách đây 5000 năm, Bharat trở thành thiên đường. Từng có vương quốc của Lakshmi và Narayan; chính dòng dõi đó tồn tại đầu tiên. Shri Krishna từng là hoàng tử. Sau đó, khi cậu ấy kết hôn, cậu ấy lên ngôi và được đặt tên Shri Narayan. Chỉ vào lúc này mà con mới hiểu được điều này. Do đó, con trở nên kinh ngạc. Baba, Người nói cho chúng con kiến thức và Đấng Sáng Tạo và toàn bộ tạo vật. Những lời dạy mà Người trao cho chúng con thì rất đỗi hướng thượng. Con dâng nộp bản thân con cho Người. Con phải nhớ không ai khác ngoại trừ một Người Cha. Con phải học cho đến lúc cuối. Do đó, con nhất định cũng phải nhớ Người Thầy. Họ nhớ thầy của mình ở trường, có phải không? Có rất nhiều giáo viên trong các trường học kia. Họ có các giáo viên khác nhau cho mỗi lớp học ở đó. Ở đây, chỉ có một Người Thầy. Người cũng rất đáng yêu. Người Cha đáng yêu, Người Thầy đáng yêu. Trước đây, trên con đường thờ cúng, Người được nhớ đến với niềm tin mù quáng. Bây giờ, Người Cha đang trực tiếp dạy cho con. Do đó, con nên có thật nhiều niềm hạnh phúc. Thay vì như vậy, con nói: Baba, con đã quên Người. Con không biết tại sao trí tuệ của con không nhớ Người. Được nói rằng: Thượng Đế, cách thức và phương tiện của Người là độc nhất vô nhị. Baba, cách thức và phương tiện của Người cho việc giải thoát và cứu rỗi thì quả là kỳ diệu! Con nên nhớ đến một Người Cha như thế. Người vợ hát lời ngợi ca chồng của mình. Cô ấy hát: Anh ấy rất tốt; anh ấy có gia tài này, gia tài kia. Cô ấy có niềm hạnh phúc đó bên trong mình. Đấng Duy Nhất đó là Ông Chồng của mọi ông chồng. Người là Cha của tất cả những người cha; chúng ta nhận được rất nhiều hạnh phúc từ Người. Con chỉ nhận đâu khổ từ những người khác. Đúng, con nhận được hạnh phúc từ người thầy, bởi vì con kiếm được thu nhập qua việc học. Con tiếp nhận guru khi con đạt đến trạng thái nghỉ hưu. Người Cha nói: Ta đã đến vào thời gian nghỉ hưu của con. Người này ở trong trạng thái nghỉ hưu của mình và Ta cũng ở trong trạng thái nghỉ hưu của Ta. Tất cả các con đều là con cái của Ta và các con cũng ở trong trạng thái nghỉ hưu. Người Cha, Người Thầy và Guru, cả ba đều kết hợp. Người Cha đã trở thành Người Thầy và rồi cũng trở thành Guru và mang chúng ta trở về nhà cùng với Người. Chỉ duy nhất một Người Cha đó được ngợi ca. Những điều này không được đề cập đến trong bất kỳ kinh sách nào v.v…Baba giải thích mọi thứ một cách rất rõ ràng. Không có kiến thức nào cao hơn kiến thức này, mà cũng chẳng cần có kiến thức nào khác nữa. Khi chúng ta có toàn bộ kiến thức này, chúng ta trở thành chủ nhận của thế giới. Do đó, chúng ta sẽ làm gì với các kiến thức khác đây? Chỉ khi con giữ điều này trong trí tuệ của con và ở trong sự tưởng nhớ đó mà con mới có thể luôn hạnh phúc. Để trở thành linh hồn thanh khiết và từ thiện, các con nhất định phải ở trong tưởng nhớ. Chính lối sống của Maya phá vỡ yoga của con. Chính khi ở trong yoga mà Maya mới tạo ra những trở ngại. Con quên mất Người và nhiều cơn bão đến. Điều này cũng được ấn định trong vở kịch. Người này là đầu tiên; do đó ông ấy trải nghiệm mọi thứ đầu tiên. Chỉ khi những cơn bão này đến với ta trước mà ta mới có thể giải thích chúng cho tất cả các con. Những cơn bão của Maya sẽ đến. Chúng đến với Baba và chúng cũng đến với con. Nếu không có cơn bão của Maya và yoga của con liên tục, con sẽ đạt đến trạng thái thoát nghiệp. Trong trường hợp đó, con sẽ không thể ở đây nữa. Khi tất cả các con đều đạt đến trạng thái thoát nghiệp, mọi người sẽ trở về nhà. “Đám rước của Shiva” được nhớ đến. Chỉ khi Shiv Baba đến thì tất cả chúng ta những linh hồn mới trở về nhà. Shiv Baba chỉ đến để mang mọi người trở về nhà. Sẽ không có nhiều linh hồn trong thời kỳ vàng. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu và nay mới tìm lại được, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Hãy làm cho Shiv Baba trở thành Người Thừa Kế của con và trao đổi mọi thứ mà con có. Hãy làm cho Người trở thành Người Thừa Kế của con, con cũng phải kiếm sống. Hãy sống như một người được ủy thác. Đừng sử dụng tiền của con cho bất kỳ hành động tội lỗi nào.
2. Con nên phập phồng niềm hạnh phúc bên trong con rằng Baba, Đích thân Người, Đại Dương Kiến Thức, đang dạy cho con. Để trở thành linh hồn thanh khiết và từ thiện, hãy ở trong tưởng nhớ. Đừng sợ những cơn bão của Maya.
Lời chúc phúc: Mong con trở thành hiện thân của thẩm quyền không sợ hãi và hiển lộ Người Cha dựa trên nền tảng của chân lý.
Chân lý là nền tảng của sự hiển lộ. Để hiển lộ Người Cha, hãy nói năng như là một hiện thân của thẩm quyền không sợ hãi, không do dự. Khi tất cả những ý kiến đều chấp nhận rằng Cha của tất cả chúng ta là Đấng Duy Nhất, chỉ một mình Người thực hiện nhiệm vụ này, rằng tất cả chúng ta đều là con cái của Đấng Duy Nhất đó và Người là Đấng Chân Thật, thì lá cờ chiến thắng sẽ được kéo lên. Cùng với niềm tin này, con sẽ trở về mảnh đất giải thoát và rồi, khi con đi xuống để diễn phần vai của mình, tâm ấn về “Thượng Đế là Đấng Duy Nhất” này sẽ hiển lộ. Đây là nhận thức trong thời kỳ vàng.
Khẩu hiệu: Tha thứ cho điều gì đó chính là hiển lộ hình dạng sức mạnh của bản thân.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Thực hành ở trong trạng thái ý thức linh hồn, và hướng nội.
Cũng giống như cơ thể của con có thể được nhìn thấy một cách rõ ràng, tương tự như vậy, hình thể linh hồn của con cũng nên được nhìn thấy một cách rõ ràng, nghĩa là, nó nên được trải nghiệm. Không có gì ngoại trừ hình dạng ý thức linh hồn nên được nhìn thấy trên vầng trán của con, nghĩa là, trong nhận thức của trí tuệ con và trong ánh nhìn của con. Không gì khác nên đi vào trong nhận thức của con. Hãy trở thành linh hồn tapaswi liên tục như thế để rồi con sẽ có thể có những suy nghĩ thanh khiết và nhân từ dành cho tất cả mọi linh hồn. Thậm chí nếu ai đó có trở thành công cụ, do bản tính và tâm ấn của người đó, để kiểm tra nỗ lực của con, hãy luôn liên tục có những suy nghĩ nhân từ dành cho họ.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.