top of page

Murli Tháng 12 năm 2025

Public·1 member

Nguyen Dieu Thuy
Nguyen Dieu Thuy

02 12 2025 Sakar Murli

02/12/25      Morning Murli       Om Shanti        BapDada        Madhuban

Trọng tâm: Con ngọt ngào, con đã lập lời hứa: Khi Người đến, chúng con sẽ dâng nộp bản thân con cho Người. Người Cha bây giờ đã đến để nhắc nhở con về lời hứa của con.

Câu hỏi: Nhờ đặc điểm chính yếu nào mà chỉ các vị thần mới được gọi là xứng đáng được tôn thờ?

Câu trả lời: Chỉ các vị thần mới có điểm đặc biệt là không nhớ đến bất kỳ ai. Họ không nhớ Người Cha, mà cũng không nhớ đến hình ảnh của người khác. Đây là lý do tại sao họ được nói là xứng đáng được tôn thờ. Ở đó, không có gì ngoài hạnh phúc. Đây là lý do tại sao họ không cần nhớ đến bất kỳ ai. Bằng cách nhớ đến một mình Người Cha vào lúc này, con trở nên rất thanh khiết và xứng đáng được tôn thờ đến mức sau này con sẽ không cần nhớ đến bất kỳ ai.

Om shanti. Những người con tâm linh, ngọt ngào nhất, con không thể được gọi là linh hồn tâm linh, bởi vì tâm linh hay linh hồn, thì đều như nhau. Người Cha linh hồn giải thích cho các con những người con linh hồn. Trước đây, Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, không trao kiến thức này cho linh hồn. Đích thân Người nói: Ta chỉ đến đây một lần trong chu kỳ, vào thời kỳ chuyển giao hướng thượng nhất. Không ai khác có thể nói điều này. Người Cha không bao giờ đến vào bất kỳ thời gian nào khác ngoài thời kỳ chuyển giao của chu kỳ. Người Cha chỉ đến ở thời kỳ chuyển giao khi thờ cúng phải đi đến hồi kết. Người Cha ngồi đây và trao kiến thức này cho các con: “Hãy xem bản thân con là linh hồn và nhớ Người Cha.” Điều này rất khó khăn đối với một số người. Nó rất dễ dàng nhưng lại không dễ dàng đọng lại trong trí tuệ của con. Đây là lý do tại sao Baba phải giải thích đi giải thích lại. Ngay cả khi điều này được giải thích, thì con vẫn chẳng hiểu gì cả. Ở trường học, một vài học trò thi trượt mặc dầu được người thầy dạy suốt cả năm. Người Cha vô hạn này dạy cho các con mỗi ngày. Tuy nhiên, chỉ có một vài người các con có thể hấp thụ trong khi những người khác thì quên. Điều chính yếu được giải thích cho con là: “Hãy xem bản thân con là linh hồn và nhớ Người Cha.” Đích thân Người nói: Hãy liên tục nhớ một mình Ta. Không một con người nào thậm chí có thể nói điều này.

Người Cha nói: Ta chỉ đến một lần. Ta đến và chỉ giải thích cho các con sau một chu kỳ, vào thời kỳ chuyển giao. Chỉ có các con nhận được kiến thức này; không ai khác nhận được nó. Chỉ có các con những tạo vật được sinh ra từ miệng của Prajapita Brahma mới hiểu được kiến thức này. Con biết rằng Người Cha đã dạy con kiến thức này trong chu kỳ trước ở thời kỳ chuyển giao. Chỉ có các con những Brahmin mới có những phần vai này. Con nhất định phải trải qua các đẳng cấp này. Những người của các tôn giáo khác không trải qua các đẳng cấp này. Chỉ những người dân Bharat mới đi qua các đẳng cấp này. Chỉ Brahmin mới trở thành cư dân của Bharat. Đây là lý do tại sao Người Cha phải đến và đi vào Bharat. Các con những Brahmin là tạo vật được sinh ra từ miệng của Prajapita Brahma. Sau Brahmin, con trở thành thánh thần rồi chiến binh. Không có ai được làm cho trở thành chiến binh. Con được làm cho trở thành Brahmin và sau đó con trở thành thánh thần. Khi cấp độ của các vị thần giảm sút, họ mới được gọi là chiến binh; họ tự động trở thành chiến binh. Người Cha đến và làm cho con trở thành Brahmin. Từ Brahmin, con trở thành thánh thần và cũng chính là những thánh thần ấy, sau này trở thành chiến binh.

Chỉ vào lúc này mà một mình Người Cha mới thiết lập cả ba lối sống. Không phải Người sẽ đến trở lại vào thời kỳ vàng và thời kỳ bạc. Bởi vì con người không biết điều này, nên họ nói rằng Người cũng đến trong thời kỳ vàng và thời kỳ bạc. Người Cha nói: Ta không đến mỗi thời kỳ; Ta chỉ đến một lần trong chu kỳ, ở thời kỳ chuyển giao. Chính Ta là Người làm cho con trở thành Brahmin thông qua Prajapita Brahma. Ta đến từ vùng tối thượng. Achcha, thế thì Brahma đã đến từ đâu? Brahma nhận 84 kiếp sinh; Ta thì không. Brahma và Saraswati trở thành Vishnu, đó chính là hình thể đôi của Lakshmi và Narayan. Brahma nhận 84 kiếp. Sau đó, vào lúc cuối trong nhiều kiếp sinh của ông ấy, Ta đi vào ông ấy và làm cho ông ấy trở thành Brahma; Ta đặt tên ông ấy là Brahma. Tên của người này không phải do ông ấy chọn. Vào ngày thứ sáu sau khi một đứa trẻ được sinh ra, họ có lễ đặt tên tương ứng với tử vi của cậu ấy. Họ tổ chức lễ mừng ngày sinh của cậu ấy. Tên của người này, theo tử vi của ông ấy, là Lekhraj. Đó là tên khai sinh của ông ấy. Khi Người Cha đi vào ông này ở thời kỳ chuyển giao, tên của ông ấy được thay đổi. Người thay đổi tên của người này khi ông ấy ở trạng thái nghỉ hưu của mình. Tên của các ẩn sĩ kia được thay đổi khi họ rời bỏ nhà cửa và ra đi. Người này thì sống ở nhà. Ta đặt tên ông ấy là Brahma bởi vì các Brahmin được cần đến.

Ta làm cho con thuộc về Ta và làm cho con trở thành Brahmin thanh khiết. Các con được làm cho thanh khiết. Không phải rằng con thanh khiết từ lúc con sinh ra. Con nhận được những lời dạy này để trở nên thanh khiết. Điều chính yếu là làm thế nào để trở nên thanh khiết. Con biết rằng không một con người nào trên con đường thờ cúng có thể xứng đáng được tôn thờ. Con người cúi đầu trước các guru kia v.v… bởi vì họ từ bỏ nhà cửa và sống thanh khiết. Tuy nhiên, không thể nói rằng họ xứng đáng được tôn thờ. Những ai xứng đáng được tôn thờ thì không nhớ đến bất kỳ ai. Các ẩn sĩ nhớ nguyên tố ánh sáng và cầu nguyện. Con người trong thời kỳ vàng thì không nhớ đến bất kỳ ai. Người Cha nói: Con bây giờ phải nhớ đến Đấng Duy Nhất, đó mới chính là thờ cúng. Các con linh hồn là thầm lặng. Không ai biết về linh hồn một cách chính xác. Trong thời kỳ vàng và thời kỳ bạc cũng thế, những thực thể có cơ thể diễn phần vai của họ với tên gọi riêng. Diễn viên không thể tồn tại mà không có tên. Dù cho con ở đâu thì nhất định phải có cái tên được đặt cho cơ thể của con. Làm sao con có thể diễn phần vai của mình mà không có tên được? Người Cha đã giải thích cho con: Trên con đường thờ cúng, con từng hát rằng: Khi Người đến, con sẽ làm cho Người thuộc về con và không ai khác. Con sẽ chỉ thuộc về Người. Linh hồn nói điều này. Chúng con sẽ không thờ phụng bất kỳ con người có cơ thể nào được đặt tên trên con đường thờ cúng. Khi Người đến, chúng con sẽ dâng nộp bản thân con cho Người. Con thậm chí còn không biết được Người sẽ đến khi nào. Con người tiếp tục thờ phụng rất nhiều thực thể có cơ thể với rất nhiều tên gọi. Khi nửa sau của chu kỳ và sự thờ cúng đi đến hồi kết, thì Người Cha đến. Người nói: Hết kiếp sinh này đến kiếp sinh khác con đã nói rằng: Con sẽ không nhớ ai khác ngoài Người. Con thậm chí sẽ không nhớ đến cơ thể của mình. Tuy nhiên, con thậm chí còn không biết Ta, do đó làm sao con có thể nhớ Ta được? Người Cha bây giờ ngồi đây và giải thích cho các con: Những người con ngọt ngào nhất, hãy xem bản thân con là linh hồn và nhớ Người Cha. Một mình Người Cha là Đấng Thanh Lọc. Bằng cách nhớ Người, con sẽ trở nên thanh khiết và hoàn toàn thanh khiết (satopradhan). Không có sự thờ cúng trong thời kỳ vàng và thời kỳ bạc. Con không nhớ đến bất kỳ ai, con không nhớ Người Cha mà cũng không nhớ đến bất kỳ hình ảnh nào. Ở đó, không có gì ngoài hạnh phúc. Người Cha đã giải thích: Con càng đến gần, thì con sẽ càng gần với trạng thái thoát nghiệp của mình. Trong thời kỳ vàng, có rất nhiều hạnh phúc khi ở trong thế giới mới và trong ngôi nhà mới. Sau đó, khi nó cũ đi 25%, như thể con quên mất thiên đường. Do đó, Người Cha nói: Con từng hát “Chúng con sẽ chỉ thuộc về một mình Người, chúng con sẽ chỉ lắng nghe Người.”

Linh hồn gọi Người Cha là Linh Hồn Tối Cao. Linh hồn là chấm điểm tinh tế, nhỏ xíu. Một linh ảnh thánh thiện được cần đến để nhìn thấy một linh hồn. Con không thể nào tập trung vào linh hồn. Cần nỗ lực để xem bản thân con là linh hồn, chấm điểm nhỏ xíu như thế, và nhớ Người Cha. Người ta không cố gắng để có linh ảnh về linh hồn. Họ cố gắng để có linh ảnh về Linh Hồn Tối Cao bởi vì họ đã nghe nói rằng Người sáng hơn cả ngàn mặt trời. Khi ai đó có linh ảnh, anh ta nói rằng nó rất sáng bởi vì đó là điều mà anh ta đã nghe được. Người mà người ta tôn thờ mãnh liệt chính là người mà họ sẽ có được linh ảnh. Nếu không thì, họ sẽ không thể nào có niềm tin. Người Cha nói: Nếu họ không nhìn thấy một linh hồn, làm sao họ có thể nhìn thấy được Linh Hồn Tối Cao? Làm sao họ có thể nhìn thấy một linh hồn? Con người có hình ảnh của cơ thể; nó có tên gọi, nhưng linh hồn thì chỉ là một chấm điểm, một chấm điểm rất nhỏ. Làm sao nó có thể nhìn thấy được? Mặc dù họ cố gắng rất nhiều, nhưng không thể nào nhìn thấy linh hồn bằng đôi mắt thể lý được. Mỗi người các con linh hồn đều đã nhận được con mắt tinh tế của kiến thức này. Con bây giờ hiểu rằng các con linh hồn là chấm điểm nhỏ xíu như thế nào. Tôi, linh hồn, có phần vai của 84 kiếp được ghi trong tôi mà tôi phải lặp lại.

Con nhận được Shrimat của Người Cha để làm cho con cao quý hướng thượng. Do đó, con phải tuân theo Shrimat. Con phải hấp thụ những đức hạnh thánh thiện. Đồ ăn thức uống của con phải hoàng tộc. Hành vi của con phải rất đường bệ hoàng tộc bởi vì con sẽ trở thành thánh thần. Thánh thần xứng đáng được tôn thờ; họ không bao giờ thờ phụng bất kỳ ai. Họ được đội vương miện kép. Họ không bao giờ thờ phụng bất kỳ ai, do đó họ xứng đáng được tôn thờ. Không cần thờ phụng bất kỳ ai trong thời kỳ vàng nhưng, họ nhất định dành cho nhau sự tôn trọng. Cúi đầu trước ai đó nghĩa là bày tỏ sự tôn trọng. Không phải rằng con phải giữ ai đó trong tim mình. Sự tôn trọng phải được trao đi. Chẳng hạn, mọi người bày tỏ sự tôn trọng với Tổng Thống bởi vì họ biết rằng ông ta có vị trí cao. Con không phải quỳ lạy trước bất kỳ ai. Do đó, Người Cha giải thích: Con đường của kiến thức này là điều hoàn toàn khác biệt. Ở đây, con chỉ cần phải xem bản thân con là linh hồn. Con đã quên mất điều này. Con nhớ đến tên tuổi của cơ thể. Mọi thứ đều phải được thực hiện với tên gọi. Con sẽ gọi một người không có tên như thế nào? Mặc dầu các con là những thực thể có cơ thể đang diễn phần vai của mình, nhưng con phải giữ Shiv Baba trong trí tuệ con. Các tín đồ của Shri Krishna tin rằng họ phải nhớ một mình Shri Krishna. Họ nói rằng bất cứ nơi nào họ nhìn, họ chỉ thấy Krishna. Họ tin rằng: Tôi là Krishna và bạn cũng là Krishna. Oh! nhưng tên của bạn thì khác với tên của vị thần ấy. Vậy làm sao mọi người có thể đều là Krishna được? Không phải tên của ai cũng là Krishna. Họ không ngừng nói bất cứ điều gì đi vào tâm trí họ. Người Cha bây giờ nói: Hãy quên đi tất cả các hình ảnh của con đường thờ cúng và nhớ đến một Người Cha. Con không gọi những hình ảnh kia là Đấng Thanh Lọc. Hanuman và những vị thần khác không phải là Đấng Thanh Lọc. Có nhiều hình ảnh, nhưng không ai trong số đó là Đấng Thanh Lọc. Không nữ thần có cơ thể nào mà có thể là Đấng Thanh Lọc. Người ta dùng trí tuệ của riêng họ để tạo ra hình ảnh về các nữ thần có sáu đến tám cánh tay. Họ không biết những vị thần ấy là ai. Họ chính là những đứa con, những người trợ giúp của Người Cha – Đấng Thanh Lọc. Không một ai biết điều này. Hình dạng bên ngoài của con là bình thường. Các cơ thể kia sẽ bị phá hủy. Không phải rằng những hình tượng của con v.v… sẽ còn lại. Tất cả những thứ đó đều sẽ kết thúc. Trên thực tế, các con là những nữ thần. Tên của con được nhắc đến như: Nữ thần Sita, Nữ thần này, nữ thần kia. Họ không bao giờ nói “Thần Rama”. Họ nói, “Nữ thần hay Shrimati này, Shrimati kia. Tuy vậy, điều đó cũng không đúng.

Con bây giờ phải nỗ lực để trở nên thanh khiết. Con nói: Xin hãy đến và làm cho chúng con thanh khiết từ ô trọc! Con không nói: Xin hãy làm cho chúng con trở thành Lakshmi và Narayan. Duy nhất Người Cha thay đổi con từ ô trọc và thanh lọc con. Duy nhất Người thay đổi con từ con người bình thường thành Narayan. Những người kia gọi Đấng Duy Nhất vô hình là Đấng Thanh Lọc. Họ đã tả ai đó như là người thuật lại câu chuyện về Narayan đích thực. Họ không nói: Baba, xin hãy nói cho chúng con câu chuyện về Narayan đích thực và làm cho chúng con bất tử. Hoặc: Xin hãy làm cho chúng con trở thành Narayan từ con người bình thường. Họ đơn giản nói: Xin hãy đến thanh lọc chúng con. Chỉ có Baba nói cho con câu chuyện về Narayan đích thực và thanh lọc con. Sau đó con thuật lại câu chuyện đích thực cho người khác. Không ai khác có thể biết điều này. Chỉ có các con biết điều này. Mặc dù con có bạn bè, người thân và anh em, v.v… ở nhà, nhưng họ vẫn không hiểu được điều này. Achcha.

 

Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu và nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.

 

Trọng tâm thực hành:

1. Để làm cho bản thân con cao quý hướng thượng, hãy tuân theo Shrimat con nhận được từ Người Cha và hấp thụ những đức hạnh thánh thiện. Đồ ăn, thức uống và hành vi của con phải rất đường bệ hoàng tộc.

2. Đừng tưởng nhớ nhau, nhưng nhất định phải có sự tôn trọng dành cho nhau. Hãy nỗ lực để trở nên thanh khiết và cũng truyền cảm hứng cho người khác làm tương tự.

Lời chúc phúc: Mong con mãi hạnh phúc và làm cho người khác có thể trải nghiệm được hương vị hạnh phúc trong bầu không khí khô khan vô vị.

Các con, những người đã nhận được lời chúc phúc “mãi mãi hạnh phúc”, sẽ luôn giữ mình liên tục hạnh phúc dù cho con có đang ở trong một bầu không khí tạo ra làn sóng đau khổ, trong một bầu không khí khô khan, vô vị và trong một bầu không khí khiến cho linh hồn cảm nhận như thiếu hụt thành tựu. Với ánh nhìn lấp lánh niềm hạnh phúc của con, con có thể chuyển hóa bầu không khí đau khổ và buồn phiền, giống như cách mặt trời xua tan bóng tối. Mang ánh sáng vào bóng tối, mang bình an đến nơi bất an và mang hương vị hạnh phúc vào trong bầu không khí khô khan, vô vị – thì được gọi là mãi mãi hạnh phúc. Vào lúc này, kiểu phục vụ này là cần thiết.

Khẩu hiệu: Ai vô thể thì không bị bất kỳ loại thu hút nào của cơ thể lôi kéo.

*** Om Shanti ***

Tín hiệu Avyakt: Bây giờ hãy có mối bận tâm sâu sắc để trở nên hoàn thiện hoàn hảo và thoát nghiệp (karmateet).

Karmateet không có nghĩa là con vượt thoát hành động. Đừng trở nên tách rời khỏi hành động, mà tách rời khỏi việc bị mắc kẹt bởi bất kỳ kiểu ràng buộc nghiệp nào. Đây được biết đến như là trạng thái thoát nghiệp. Trạng thái karma yoga giúp con trải nghiệm trạng thái karmateet. Một karma yogi thì cực kỳ đáng yêu và tách rời. Bằng trạng thái này, cho dù nhiệm vụ có lớn thế nào hay cần nỗ lực nhiều ra sao, thì con cũng sẽ cảm nhận như thể con không làm gì cả, mà con chỉ đang chơi.

 

21 Views

Created by Karankaravanhar

bottom of page