Trí tuệ có niềm tin chính là nền tảng của cuộc đời Brahmin và đạt được thành công
Hôm nay, Người Cha Toàn Năng đang ngắm nhìn những đứa con toàn năng của Người ở khắp mọi nơi. Mỗi một đứa con đều đã trở nên toàn năng và gắn mình vào nỗ lực hướng thượng đó là trở nên ngang bằng với Người Cha. BapDada vui lòng khi nhìn thấy mong nguyện sâu sắc này của những đứa con. BapDada yêu lòng quyết tâm này của những đứa con. BapDada nói với những đứa con “Con có thể dẫn đầu cả Người Cha, bởi vì kể cả trong ký ức, Người Cha được tôn thờ trong một hình thể, trong khi con được tôn thờ trong hai hình thể. Con cũng là chiếc vương miện ở trên đầu của BapDada. Nhìn thấy lòng tự trọng của những đứa con, BapDada luôn nói “Wah! Những đứa con với lòng tự trọng hướng thượng, những chủ nhân của bản thân! Wah!”. Điểm đặc biệt của mỗi một đứa con đó là vẻ lấp lánh ở trên vầng trán của mỗi đứa con và Người Cha nhìn thấy vẻ lấp lánh ấy. Giờ đây mỗi một người các con cũng biết và cũng nhận ra điểm đặc biệt của con, và con sử dụng nó cho công việc phục vụ cho thế giới. Con hãy kiểm tra con đã trở thành người được Thượng Đế và gia đình yêu thương đến mức độ nào, bởi vì vào thời kỳ Chuyển giao, Người Cha tạo ra gia đình Brahmin. Do đó, được yêu thương bởi Thượng Đế, cũng như bởi gia đình là điều cần thiết.
Hôm nay, BapDada đang nhìn vào nền tảng trong cuộc đời Brahmin của tất cả các con. Nền tảng nằm ở trí tuệ có niềm tin của con. Đây là lý do vì sao, ở đâu có niềm tin, thì chiến thắng được đảm bảo trong mỗi một suy nghĩ và nhiệm vụ. Thành công tự động và dễ dàng đạt được dưới dạng là quyền sinh ra đã có. Không cần phải gắng sức vất vả cho quyền sinh ra đã có của con. Thành công trong cuộc đời Brahmin chính là tràng hoa quanh cổ của con. Cuộc đời Brahmin nghĩa là trở thành hiện thân của thành công. Trong cuộc đời Brahmin, không có chuyện thắc mắc liệu sẽ có thành công hay là không. Những ai mà trí tuệ có niềm tin thì luôn được kết hợp cùng với Người Cha. Vì thế, ở đâu mà Người Cha kết hợp với con, thì con liên tục đạt được thành công. Vì thế, con hãy kiểm tra xem con đã trở thành hiện thân của thành công đến mức độ nào. Nếu có mức độ % trong thành công, lý do cho điều đó là có mức độ % trong niềm tin của con. Có niềm tin chỉ vào Người Cha thôi thì rất tốt, nhưng có niềm tin nghĩa là có niềm tin vào Người Cha, niềm tin vào bản thân, niềm tin vào Vở kịch, cũng như là niềm tin vào gia đình Brahmin. Dựa trên nền tảng niềm tin của con vào bốn điều này, con có được thành công một cách dễ dàng và tự động.
Tất cả các con đều có niềm tin vào Người Cha, đây là lý do vì sao con đã đến đây. Người Cha cũng có niềm tin ở tất cả các con, đây là lý do vì sao Người đã làm cho con thuộc về Người. Tuy nhiên, để trở nên hoàn thiện và hoàn hảo trong cuộc đời Brahmin, có niềm tin vào bản thân là điều cần thiết. Hãy liên tục có nhận thức về lòng tự trọng của con, con là linh hồn hướng thượng, con đã nhận được lòng tự trọng này từ BapDada “Tôi là linh hồn hướng thượng, đã nhận được sự tôn trọng từ Thượng Đế”. Con không phải là linh hồn bình thường, mà con là linh hồn đã nhận được sự tôn trọng từ Thượng Đế. Vì thế, có lòng tự trọng trong mỗi suy nghĩ và trong mỗi hành động chắc chắn làm cho con đạt được thành công. Con không phải là linh hồn thực hiện hành động bình thường, mà là linh hồn ổn định trong lòng tự trọng của con. Lòng tự trọng trong mỗi hành động sẽ dễ dàng làm cho con đạt được thành công. Dấu hiệu của trí tuệ có niềm tin vào bản thân là con sẽ có thành công và chiến thắng. Tương tự như vậy, con có niềm tin kiên định vào Người Cha, và điểm đặc biệt đó là con thuộc về Người Cha và Người Cha thuộc về con. Đây là nền tảng cho chiến thắng liên tục. “Baba của tôi”, không chỉ là “Baba” thôi, mà là “Baba của tôi”. Con có quyền đối với thứ gì là của con. Linh hồn nói “Baba của tôi”, và những ai với trí tuệ có niềm tin thì liên tục có quyền đối với thành công và chiến thắng. Tương tự như vậy, phải có niềm tin trọn vẹn vào Vở kịch. Thành công và những vấn đề rắc rối – cả hai tình huống đều sẽ đến trong Vở kịch. Tuy nhiên, vào lúc xảy ra vấn đề, dấu hiệu của trí tuệ có niềm tin là trở thành hiện thân của thành công. Bằng cách trở thành hiện thân của giải pháp, con có thể chuyển hóa vấn đề rắc rối trong vòng một giây. Nhiệm vụ của vấn đề là đến, còn nhiệm vụ của những linh hồn với trí tuệ có niềm tin là chuyển hóa vấn đề bằng cách trở thành hiện thân của giải pháp. Tại sao? Ngay khi các con, những linh hồn Brahmin, nhận được kiếp sinh Brahmin, con đã thách thức Maya. Con đã thách thức bà ấy, phải không? Hay là con đã quên rằng con sẽ trở thành người chinh phục Maya? Vì thế, bất kỳ vấn đề nào cũng là hình thái biểu hiện của Maya. Bởi vì con đã thách thức Maya, cho nên bà ấy sẽ chống đối con. Bà ấy đến với con dưới dạng những tình huống khác nhau để làm cho con hoàn thành lời thách thức của con. Con phải vượt qua Maya bằng cách trở nên chiến thắng với trí tuệ có niềm tin của con. Tại sao? Không có gì mới cả! Con đã trở nên chiến thắng bao nhiêu lần rồi? Có phải con đang trở nên chiến thắng chỉ một lần này vào thời kỳ Chuyển giao không, hay là con đang lặp lại những gì con đã trở thành vô số lần trước đó rồi? Đây là lý do vì sao vấn đề không mới mẻ đối với con. Không có gì mới cả! Con đã chiến thắng nhiều lần rồi, con đang trở nên như thế vào lúc này và con cũng sẽ tiếp tục trở nên như thế trong tương lai. Đây được gọi là chiến thắng với trí tuệ có niềm tin trong Vở kịch. Một loại nữa là niềm tin vào gia đình Brahmin. Tại sao lại như thế? Gia đình Brahmin nghĩa là nhóm tề tựu. Đây không phải là một gia đình nhỏ. Gia đình Brahmin của cha Brahma là gia đình hướng thượng nhất và đông đảo nhất. Vì thế, trong gia đình, con chiến thắng trong việc làm tròn trách nhiệm của tình yêu thương dành cho gia đình. Không phải là con nói “Người Cha thuộc về tôi, tôi thuộc về Người Cha, chỉ có thế thôi! Mọi điều đều được bao gồm ở đây. Tôi chỉ có sự kết nối với Baba. Tôi không có sự kết nối nào với gia đình”. Tuy nhiên, đây cũng là một điểm đặc biệt của niềm tin. Niềm tin vào cả bốn khía cạnh là cần thiết để đạt được chiến thắng. Gia đình cũng làm cho con trở nên vững mạnh trong nhiều tình huống. Hãy có trong nhận thức của con rằng mọi người trong gia đình đều là hiện thân của thực hành, theo thứ hạng. Có sự đa dạng. Ký ức về điều này đó là chuỗi hạt 108. Con hãy nghĩ về điều này: Có thật nhiều sự khác biệt giữa số hạng đầu tiên và số hạng thứ 108. Tại sao lại như vậy? Tại sao mọi người không trở thành số một? Tại sao lại có 16.000? Lý do cho điều này là gì? Hiểu về sự đa dạng các loại tâm ấn, và tương giao trong khi có đầy đủ kiến thức, và làm tròn trách nhiệm ấy, chính là trạng thái của thành công. Dù gì con cũng phải tiến lên. Con sẽ đi đâu nếu con rời bỏ gia đình? Con cũng có niềm hân hoan say sưa rằng con có gia đình đông đúc như thế. Vì thế, trong một gia đình lớn, con phải tiến lên với trái tim lớn, biết về tâm ấn của mỗi người. Tiến lên với sự khiêm tốn, với thái độ mang mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết – đây là dấu hiệu của chiến thắng với trí tuệ có niềm tin vào gia đình. Vì thế, tất cả các con đều chiến thắng, phải không? Con có chiến thắng không?
Các con, những đứa con hai lần nước ngoài, có chiến thắng không? Con đang vẫy tay thật hay. Tốt lắm. BapDada vui lòng. Achcha, các con, các giáo viên, có chiến thắng không? Hay là con cảm thấy hơi… “Con nên làm gì đây?”. Không có như thế này, phải không? Thay vì nói “kaise” (làm thế nào), con hãy sử dụng từ “aise” (như thế này). Không phải là “Tôi nên làm việc này như thế nào?”, mà là “Đây là cách tôi nên làm”. Con có mối liên hệ với gia đình trong 21 kiếp. Đây là lý do vì sao những ai thi đậu trong khía cạnh thuộc về gia đình này thì thi đậu trong mọi điều.
Vì thế, con hãy kiểm tra cả bốn loại niềm tin này, bởi vì cùng với việc được yêu thương bởi Thượng Đế, được yêu thương bởi gia đình là điều cực kỳ cần thiết. Con sẽ nhận được số hạng dựa trên mức độ % của niềm tin trong bốn khía cạnh này. Con đừng nghĩ rằng “Tôi thuộc về Baba và Baba thuộc về tôi, chỉ thế thôi!”. Không phải là như thế. Con nói “Baba của tôi” thật là hay, và con liên tục không bị chao đảo trong niềm tin này. Vì thế, chúc mừng các con cho điều đó! Tuy nhiên, cũng có ba niềm tin khác. Các giáo viên, cả bốn niềm tin có cần thiết không? Hay là không cần thiết? Chỉ có ba niềm tin là cần thiết và cái thứ tư không cần thiết sao? Những ai tin rằng niềm tin vào bốn khía cạnh là cần thiết thì hãy giơ tay lên. Con là người ưa thích cả bốn khía cạnh. Những ai chỉ ưa thích ba khía cạnh thôi thì hãy giơ tay lên! Không có ai cả. Có khó để làm tròn trách nhiệm ấy không? Tốt lắm. Nếu con giơ tay lên bằng cả trái tim con, con đã thi đậu rồi. Achcha.
Con hãy nhìn xem, rất nhiều cành nhánh đến Madhuban từ rất nhiều bang khác nhau và trở thành một cái cây. Khi con ở Madhuban, con có nhớ rằng con đến từ Delhi, con đến từ Karnataka, con đến từ Gujarat hay không? Tất cả các con đều là cư dân Madhuban. Vì thế, đây là một cái cây, phải không? Hiện tại, tất cả các con nghĩ gì? Con là cư dân Madhuban, hay con là cư dân của bang mà con đến? Con có phải là cư dân Madhuban không? Tất cả các con đều là cư dân Madhuban. Thật là tốt. Trong bất kỳ trường hợp nào, địa chỉ thường trú của mỗi một Brahmin chính là Madhuban. Địa chỉ thường trú của con là gì? Là Bombay phải không? Là Delhi phải không? Là Punjab phải không? Madhuban là địa chỉ thường trú của con. Con chỉ được gửi đến các trung tâm để phục vụ thôi. Đó là nơi để phục vụ, và Madhuban chính là nhà của con. Rốt cuộc thì con sẽ nhận được nơi nương náu, nơi tị nạn ở đâu? Con sẽ nhận được nơi nương náu, nơi tị nạn ở Madhuban. Đây là lý do vì sao rất nhiều những tòa nhà lớn đang được xây, phải không?
Tất cả các con đều có mục tiêu trở nên ngang bằng với Người Cha. Vì thế, trong suốt cả ngày, con hãy thực hiện bài diễn tập này: bài diễn tập cho tâm trí. Con thực hiện rất tốt bài tập thể dục cho sức khỏe thể chất. Con hãy tiếp tục làm như thế bởi vì ngày nay, tập thể dục thì cần thiết hơn là thuốc. Con hãy tập thể dục, tập thể dục thật nhiều, nhưng hãy tập vào đúng thời điểm. Đừng tiếp tục tập thể dục vào lúc con đang phục vụ. Thật tốt khi tập thể dục vào đúng thời điểm. Tuy nhiên, cùng với điều đó, con cũng hãy liên tục tập thể dục cho tâm trí. Con muốn trở nên ngang bằng với Người Cha – Người Cha này thì vô thể, còn người cha kia thì là thiên thần. Vì thế, mỗi khi con có thời gian, trong vòng một giây, con hãy ổn định mình trong trạng thái vô thể, ngang bằng với Cha. Bởi vì con muốn ngang bằng với Cha, thì trạng thái vô thể nghĩa là ngang bằng với Cha. Trong khi thực hiện nhiệm vụ của con, con hãy thực hiện mọi hành động như là thiên thần. Thiên thần có nghĩa là sáng và nhẹ. Đừng có gánh nặng của nhiệm vụ. Gánh nặng của nhiệm vụ sẽ không cho phép con trở thành thiên thần. Vì thế, giữa chừng, con hãy tập luyện cho tâm trí ở trong trạng thái vô thể và trạng thái thiên thần, rồi con sẽ không mệt mỏi. Con đã nhìn thấy cha Brahma trong hình dáng hữu hình rồi đấy: ông ấy vừa sáng, vừa nhẹ. Không có gánh nặng kể cả từ công việc phục vụ. Hình thể thiên thần. Rồi con sẽ dễ dàng trở nên ngang bằng với Cha. Các con, những linh hồn, là vô thể; vì thế, nếu các con, những linh hồn, trở nên ổn định trong trạng thái vô thể, sự tưởng nhớ đến Người Cha vô thể sẽ dễ dàng làm cho con trở nên ngang bằng. Vào lúc này, con có thể ổn định trong trạng thái vô thể trong vòng một giây không? Con có thể làm việc này không? (BapDada dẫn thiền.) Con hãy tiếp tục thực hành điều này hết lần này đến lần khác. Con hãy chú ý đến điều này trong khi bước đi và di chuyển, trong khi làm mọi điều. Việc thực hành này sẽ giúp cho con phục vụ bằng tâm trí của con, và con sẽ nhận được thật nhiều sự giúp đỡ trong việc có trạng thái yoga mạnh mẽ. Achcha.
BapDada nói với những đứa con hai lần nước ngoài: Con hãy xem, trong mùa này, vì lý do này hoặc lý do khác, những đứa con hai lần nước ngoài đã nhận được cơ hội trong mỗi một nhóm. Con có thể đi vào mỗi một nhóm; con có sự tự do này. Đây là vận may, phải không? Đây là vận may kép. Vì thế, trong nhóm này cũng thế, BapDada thấy rằng một số người con đã đến lần đầu tiên, và một số con vẫn đến đây từ cuộc gặp gỡ đầu tiên này. Ánh nhìn drishti của BapDada hướng đến tất cả những đứa con hai lần nước ngoài. Con yêu Người Cha nhiều bao nhiêu, Người Cha có tình yêu thương gấp muôn triệu lần dành cho con. Có đúng không con? Baba có tình yêu thương gấp muôn triệu lần, phải không? Tình yêu của con cũng là tình yêu từ trái tim, đây là lý do vì sao con đã tiến đến đây. Những đứa con hai lần nước ngoài là vật trang hoàng, tô điểm của gia đình Brahmin này. Con là vật trang hoàng, tô điểm đặc biệt. BapDada đang thấy rằng ở mỗi quốc gia, những đứa con đang ngồi trong sự tưởng nhớ. Chúng đang lắng nghe và cũng đang ngồi trong sự tưởng nhớ. Điều này thật tốt!
BapDada nói với các giáo viên: Nhóm các giáo viên cũng đông. BapDada trao cho các giáo viên một tước hiệu. Người trao cho con tước hiệu nào? Dù gì tất cả đều là bạn. Trước hết, những đứa con hai lần nước ngoài đều là bạn. Chúng thích mối quan hệ bạn bè. BapDada trao cho các giáo viên tước hiệu “Gurubhai” (những người anh em theo bước chân của guru và trở nên ngang bằng với guru), nhưng chỉ những ai là giáo viên xứng đáng. Giống như con trai cả trở nên ngang bằng với cha của mình, tương tự như vậy, các giáo viên cũng là “Gurubhai”, bởi vì chúng là công cụ liên tục để làm công việc phục vụ của Người Cha. Con là người phục vụ, ngang bằng với Người Cha. Con hãy xem, các giáo viên nhận được chiếc ngai để đọc murli của Người Cha. Con nhận được gaddi của Guru, phải không? Đây là lý do vì sao giáo viên có nghĩa là người phục vụ liên tục. Dù là thông qua suy nghĩ, thông qua lời nói hay thông qua hành động, với mối quan hệ và mối liên hệ, đây chính là trở thành người phục vụ liên tục. Con là như thế này, phải không? Con không phải là người ưa thích sự nghỉ ngơi, phải không? Hỡi những người phục vụ! Phục vụ, phục vụ và phục vụ! Có đúng không con? Achcha.
Delhi và Agra chịu trách nhiệm phục vụ lần này: Agra là bạn đồng hành. Đội quân của Delhi thật là đông đảo. Nền tảng cho sự thiết lập là ở Delhi và điều đó thật tốt. Giờ đây, nền tảng cho sự hiển lộ Người Cha thì ở đây? Delhi hay là Maharashtra? Karnataka hay là London? Nền tảng sẽ ở đâu? Sẽ ở Delhi chứ? Con hãy làm công việc phục vụ liên tục và tapasya! Sự hiển lộ sẽ diễn ra với sự quân bình giữa phục vụ và tapasya. Giống như con đã tạo ra cuộc đối thoại cho phục vụ, tương tự như vậy, hãy tạo ra ở Delhi một cuộc đối thoại, nơi mà họ nói về tapasya, chỉ sau đó sẽ được bảo rằng Delhi chính là Delhi. Dù gì trái tim con cũng thuộc về Người Cha, nhưng khi con minh họa điều này bằng cách đạt được điều gì đó, con sẽ được yêu thương bởi Người Cha. Các Pandava, con sẽ làm việc này, phải không? Con sẽ làm nó, chắc chắn con sẽ làm nó. Con hãy thực hiện tapasya đến mức tất cả những con bướm đêm tiến đến nơi đặc biệt của Delhi, và nói “Baba, Baba!”. Khi những con bướm đêm đến và nói “Baba, Baba!”, con có thể nói rằng sự hiển lộ đã diễn ra. Vì thế, con phải làm việc này. Con hãy tạo ra cuộc đối thoại này vào năm sau. Con phải trao kết quả cho Baba về việc bao nhiêu con bướm đêm đã đến và đã hiến dâng bản thân, nói “Baba, Baba!”. Việc này có ổn không? Tốt lắm! Cũng có nhiều bà mẹ.
BapDada nói với các kumar và kumari: ½ hội trường là các kumar và kumari. Tốt lắm, hỡi các kumar và kumari. Các kumar và kumari là những người trở thành ngọn lửa mãnh liệt và thanh lọc cho các linh hồn. Các kumar và kumari các con nên cảm thấy nhân từ đối với các kumar và kumari của ngày nay. Họ đang lang thang quá nhiều. Con hãy mang những người đồng đẳng với con, những người đang lang thang, đi trên con đường đúng. Achcha, trong số tất cả các con, những kumar và kumari đã đến, những ai trong số các con đã làm cho những linh hồn khác trở nên ngang bằng trong công việc phục vụ trong năm nay, hãy giơ tay lên. Các con, những kumari, đã làm cho bất kỳ ai trở nên ngang bằng với con chưa? Con đang lên những kế hoạch rất tốt. Những đứa con đến từ các trạm nghỉ đang giơ tay lên. Các con đã không mang đến bất kỳ bằng chứng phục vụ nào cả. Vì thế, các con, những kumar và kumari phải mang đến một vài bằng chứng phục vụ. Có được không con?
Gửi đến những viên ngọc chiến thắng từ khắp mọi nơi; gửi đến những đứa con là hiện thân của thành công dễ dàng thông qua trí tuệ có niềm tin liên tục của con; gửi đến những đứa con là hiện thân của thành công và những ai đạt được thành công trong mọi công việc phục vụ mà chúng thực hiện với thẩm quyền liên tục nói “Baba của tôi”; gửi đến những ai liên tục là hiện thân của giải pháp; gửi đến những linh hồn chuyển hóa vấn đề; gửi đến những đứa con hướng thượng liên tục đưa vào thực tế những dự án làm hiển lộ Người Cha, nỗi nhớ, niềm thương, lời chúc mừng – muôn triệu lời chúc mừng – và lời chào namaste của BapDada.
BapDada nói với Dadiji: Mọi người đều yêu thương con, Người Cha cũng yêu thương con. (BapDada nói với Dadi Ratanmohini): Bằng cách hợp tác, con nhận được rất nhiều, theo cách tinh tế. Nó như thế này, phải không? Con chính là viên ngọc nguyên thủy. Con, viên ngọc nguyên thủy, giờ đây vẫn là công cụ. Achcha.
Lời chúc phúc: Mong con trở nên sáng và nhẹ bằng cách nói “Mọi thứ đều là của Người”, và chấm dứt dấu vết dù là nhỏ nhất của ý thức “của tôi”.
Bất kỳ loại ý thức “của tôi” nào, dù đó là “bản tính của tôi” (swabhav), “tâm ấn của tôi” – bất cứ thứ gì là “của tôi” đều là gánh nặng và những ai có gánh nặng thì không thể bay. Ý thức “của tôi” làm cho con trở nên dơ bẩn, đây là lý do vì sao bây giờ con phải nói “của Người, của Người” và trở nên trong sạch. Thiên thần là người không có một chút dấu vết nào của ý thức “của tôi”. Nếu vẫn còn cảm nhận “của tôi” trong suy nghĩ của con, con phải hiểu rằng con đã trở nên dơ bẩn. Hãy chấm dứt gánh nặng của ý thức “của tôi” này, trở nên sáng và nhẹ.
Khẩu hiệu: Ngọn đèn của thế giới chính là những ai làm tan hòa BapDada vào đôi mắt của mình.
Om Shanti