Trọng tâm: Con ngọt ngào, Người Cha đã đến như Vị Khách của con, vì vậy con phải kính trọng Người. Con đã mời Người đến đây bằng tình yêu thương, vì vậy, các con phải tôn kính Người; con không được tỏ ra bất kính.
Câu hỏi: Các con nên liên tục có niềm hân hoan say sưa về điều gì? Người ta nói gì nếu niềm hân hoan say sưa của con không gia tăng?
Trả lời: Đấng Tối Cao đã đi vào thế giới ô trọc này như Vị Khách của chúng ta. Hãy để niềm hân hoan say sưa này luôn ở luôn liên tục dâng cao. Tuy nhiên, niềm hân hoan say sưa của con gia tăng theo thứ hạng. Ngay cả sau khi thuộc về Người Cha, một số người vẫn còn có trí tuệ nghi ngờ và buông tay Người. Khi đó, được nói rằng: Đó là vận may của họ.
Om shanti. Om shanti. Điều này phải được nói hai lần. Con biết rằng một là Baba và một là Dada. Cả hai ở cùng nhau. Người ta hát lời ca ngợi cao nhất về Thượng Đế, nhưng những từ "Thượng Đế, Người Cha" nghe thật đơn giản. Con không chỉ nói "Người Cha"; mà hãy nói "Thượng Đế, Người Cha". Lời ca ngợi của Người thì rất cao. Người chắc chắn cũng được mời và đi vào thế giới ô trọc này. Đích thân Người đến và nói với các con rằng: Ta chỉ được mời vào thế giới ô trọc. Tuy nhiên, không ai biết Người là Đấng Thanh Lọc như thế nào hoặc Người đến khi nào.
Không ai biết vương quốc đó là của ai trong suốt nửa chu kỳ trong thời kì vàng và thời kì bạc và nó được thiết lập như thế nào. Đấng Thanh Lọc, Người Cha, chắc chắn sẽ đến. Một số người gọi Người là Đấng Thanh Lọc, một số người gọi Người là Đấng Giải thoát. Họ cầu lên: Hãy mang chúng con đi đến thiên đường. Người là Đấng Cao Quý Nhất. Con mời Người đến thế giới ô trọc này: Xin hãy đến và làm cho chúng tôi trở thành cư dân của Bharat cao quý hướng thượng. Vị trí của Người thì rất cao. Người là Đấng Toàn Năng Tối cao. Con cầu gọi đến Người bởi vì đây là vương quốc của Ravan. Nếu không thì ai có thể giải thoát các con ra khỏi vương quốc Ravan này? Niềm hân hoan say sưa của các con nên liên tục dâng cao khi nghe những điều này. Tuy nhiên, nó không tăng cao nhiều đến như thế. Mọi người khác đều say khi uống rượu, nhưng con không say khi uống mật ngọt kiến thức này. Ở đây, đó là chuyện liên quan đến dharna (thực hành lối sống cao quý hướng thượng). Đó cũng là chuyện của vận may.
Người Cha là Đấng Nhân Cách rất vĩ đại. Trong số các con vẫn còn một số người có niềm tin tuyệt đối. Nếu tất cả các con đều có niềm tin, thì tại sao một số người lại bỏ chạy khi họ có nghi ngờ? Họ đã quên Người Cha. Một khi con thuộc về Người Cha, trí tuệ của con không nên có bất kỳ nghi ngờ nào về Người. Người Cha này thật tuyệt vời. Có câu nói: Họ nhận ra Baba và trở nên kinh ngạc. Họ nói "Baba". Họ lắng nghe kiến thức này và thuật lại kiến thức cho người khác. Sau đó, ôi! Maya, ngươi lấp đầy trí tuệ của chúng bằng sự nghi ngờ.
Người Cha giải thích rằng không có cốt lõi nào trong các kinh sách về con đường thời cúng. Người Cha nói: Không ai biết Ta. Thậm chí trong số các con, chỉ một vài người trong số các con mới ở trong sự tưởng nhớ và điều đó rất khó khăn. Con cũng cảm nhận rằng tưởng nhớ của mình không ổn định. Tôi, một linh hồn, là một chấm điểm. Baba cũng là một điểm. Người là Người Cha của chúng ta. Người không có cơ thể của riêng Người. Người nói: Ta nhận lấy sự hỗ trợ của cơ thể này. Tên của Ta là Shiva. Tên của Ta, tên của linh hồn này, thì không bao giờ thay đổi. Tên gọi của cơ thể của con tiếp tục thay đổi. Chính cơ thể mới được đặt tên. Khi một cuộc hôn nhân diễn ra, tên của cô dâu thay đổi. Sau đó, tên gọi đó được ấn định. Người Cha nói: Bây giờ hãy làm cho điều này thật vững chắc, kiên định rằng: "Tôi là linh hồn." Đích thân Người Cha đã trao lời giới thiệu này: Bất cứ khi nào có sự sai lệch khỏi lối sống đúng đắn và có sự phỉ báng, thì khi đó là lúc Ta đến. Con không cần phải nắm giữ bất kỳ lời nói nào khác bởi Đích thân Người Cha nói: Họ đặt Ta vào cả sỏi và đá và phỉ báng Ta rất nhiều! Đây không phải là điều mới mẻ. Hết chu kỳ này đến chu kỳ khác, con người trở nên hoàn toàn ô trọc theo cách này và phỉ báng Ta thì Ta đến. Đây là phần vai của Ta, hết chu kỳ này đến chu kỳ khác. Không thể có bất kỳ thay đổi nào trong điều này; nó được ấn định trong vở kịch.
Nhiều người hỏi con: "Nếu Người chỉ đến ở Bharat, thì chỉ Bharat thực sự trở thành thiên đường thôi sao?" Đúng thế; đây là mảnh đất nguyên thủy, vĩnh cửu. Người Cha là Đấng Tối Cao. Người Cha, Đấng Thanh Lọc ô trọc nói: Họ chỉ cầu gọi Ta đi vào thế giới ô trọc này. Ta mãi thanh khiết. Ta nên được mời đi vào thế giới thanh khiết đó. Tuy nhiên, không ai cần đến Ta trong thế giới thanh khiết. Họ chỉ cầu gọi Ta trong thế giới ô trọc này: Hãy đến và thanh lọc chúng con! Ta là Vị Khách vĩ đại đến như thế. Con đã tiếp tục nhớ đến Ta trong suốt nửa chu kỳ. Ở đây, nếu con mời một người quan trọng đến, lời mời đó sẽ kéo dài, nhiều nhất là, một hoặc hai năm. Nếu không phải năm nay, thì người này người kia sẽ đến vào năm sau. Các con đã nhớ đến Đấng ấy trong suốt nửa chu kỳ. Việc đến của Đấng ấy cũng được ấn định trong phần vai của Người; nó được định sẵn. Không ai biết điều này.
Người là Người Cha cao nhất. Một mặt, con người mời Người Cha bằng tình yêu thương mặt khác, họ làm hoen ố lời ca ngợi của Người. Thực ra, Đấng ấy là Vị Khách Danh Dự cao nhất, nhưng họ đã làm hoen ố Danh Dự của Người. Họ nói: Người ở trong sỏi và đá, trong mọi thứ. Người là Đấng Quyền Năng Tối Cao. Họ mời Ta đến với rất nhiều tình yêu thương, nhưng họ hoàn toàn không còn nhận thức. Ta đến và giới thiệu cho con và nói với con rằng Ta là Người Cha của con. Ta được gọi là Thượng Đế, Người Cha. Chỉ khi mọi người bị Ravan giam cầm thì Người Cha mới cần đến, bởi vì tất cả các tín đồ đều là cô dâu của Người, những nàng Sita. Người Cha là Vị Chú Rể, chàng Rama. Không phải là chuyện của một nàng Sita. Người giải thoát tất cả các Sita khỏi ngục tù của Ravan. Đây là chuyện vô hạn.
Đây là thế giới cũ, ô trọc. Chính xác là nó trở nên cũ rồi mới. Một số cơ thể già đi nhanh chóng; những cơ thể khác trẻ lâu hơn. Còn thế giới này được ấn định chính xác trong vở kịch. Ta phải quay trở lại sau 5000 năm. Chỉ khi Ta đến, Ta mới có thể giới thiệu cho con và giải thích bí mật của chu kỳ. Không ai nhận ra Ta, cũng không ai biết Brahma, Vishnu, Shankar, Lakshmi và Narayan hay Rama và Sita. Đây là những diễn viên quan trọng nhất trong vở kịch. Điều này áp dụng cho con người. Không có con người nào có tám hay mười cánh tay. Tại sao Vishnu được miêu tả có bốn cánh tay? Mười đầu của Ravan là gì? Không ai biết điều này. Chỉ có Người Cha mới đến và nói ra kiến thức này về sự khởi đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Người nói: Ta là Vị Khách vĩ đại nhất trong tất cả, nhưng Ta cũng là thầm lặng. Chỉ có các con mới biết điều này. Tuy nhiên, mặc dù con biết, nhưng con quên mất. Con nên kính trọng Người nhiều như thế; con nên nhớ đến Người.
Linh hồn là vô hình; Linh Hồn Tối Cao cũng vô hình. Không có chuyện cần có một bức ảnh cho điều này. Con chỉ cần có niềm tin rằng mỗi người các con là linh hồn. Hãy nhớ Người Cha và buông bỏ đi ý thức cơ thể. Chỉ liên tục nhìn thấy những thứ bất tử. Tại sao con nhìn vào cơ thể dễ bị hoại diệt? Hãy trở nên ý thức linh hồn! Điều này đòi hỏi nỗ lực. Ở mức độ nào mà con ở trong sự tưởng nhớ, thì mức độ đó con sẽ đạt đến trạng thái thoát nghiệp, karmateet của mình và đạt được vị trí cao. Người Cha dạy yoga thật dễ dàng, sự tưởng nhớ. Có nhiều loại yoga. Thuật ngữ "tưởng nhớ" là chính xác. Cần phải nỗ lực để ở trong sự tưởng nhớ Linh Hồn Tối Cao, Người Cha. Rất ít người nói sự thật, khi họ nói rằng họ ở trong sự tưởng nhớ lâu như thế. Khi họ không có sự tưởng nhớ nào cả, họ quá xấu hổ để nói như vậy. Họ viết: Trong suốt cả ngày, tôi ở trong sự tưởng nhớ trong một giờ. Vì vậy, họ nên xấu hổ. Một Người Cha như thế nên được nhớ đến trong suốt cả ngày lẫn đêm, nhưng con chỉ nhớ đến Người trong một giờ. Cần rất nhiều nỗ lực thầm lặng cho điều này. Con mời Người Cha đến, vì vậy Đấng ấy đã đến từ rất xa trong vai trò là Vị Khách. Người Cha nói: Ta không trở thành Vị Khách trong thế giới mới. Ta chỉ đi vào thế giới cũ. Ta đến và thiết lập thế giới mới. Thế giới này đã cũ. Không ai biết chính xác điều này. Họ thậm chí còn không biết độ dài của thế giới mới đó. Người Cha nói: Chỉ có Ta đến và trao cho con kiến thức này, sau đó, theo vở kịch, kiến thức này biến mất. Và rồi, sau một chu kỳ, phần này lại lặp lại. Con người đã cầu gọi Ta hết năm năm này qua năm khác, họ ăn mừng ngày sinh của Shiva.
Những đã tổ chức ngày sinh của Ta và nó vẫn đang được tổ chức hằng năm. Sinh nhật của Shiv Baba cũng được tổ chức mỗi 12 tháng, nhưng không ai biết họ bắt đầu tổ chức từ khi nào. Họ chỉ nói rằng: Đã hàng trăm ngàn năm trôi qua. Họ đã viết rằng thời kỳ sắt kéo dài hàng trăm ngàn năm. Người Cha nói: Chu kỳ này là chuyện của 5000 năm. Chắc chắn rằng vương quốc của các vị thần đã từng tồn tại ở Bharat. Do đó, Người Cha nói: Ta là Vị Khách vĩ đại nhất của Bharat. Các con đã liên tục gửi cho Ta nhiều lời mời trong suốt nửa chu kỳ. Khi con trở nên rất bất hạnh, con cầu gọi "Hỡi Đấng Thanh Lọc, xin hãy đến!" Ta phải đến thế giới ô trọc này. Ta cũng cần một cỗ xe. Linh hồn này là hình ảnh bất tử; đây là cái ngai của Người. Người Cha cũng là Hình ảnh Bất tử. Người đến đây và ngồi trên cái ngai này. Những điều này thật thú vị. Nếu bất kỳ ai khác nghe thấy, họ sẽ ngạc nhiên. Người Cha nói: Các con, bây giờ hãy làm theo lời chỉ dẫn của Ta! Hiểu rằng Đích thân Shiv Baba là Đấng trao những lời chỉ dẫn này, Đích thân Shiv Baba là Đấng đang đọc murli. Người này nói: Tôi cũng chơi murli của Người và lắng nghe nó. Chính Đấng đó đang đọc nó. Người số một, người đáng được tôn thờ, sau đó trở thành người tôn thờ số một. Bây giờ Người là người nỗ lực. Con nên luôn xem bản thân đang nhận được shrimat của Shiv Baba. Ngay cả khi có bất cứ điều gì sai trái, Người sẽ sửa chữa nó. Khi con có niềm tin không lay chuyển này, Shiv Baba phải chịu trách nhiệm. Điều này được ấn định trong vở kịch.
Dù sao thì những trở ngại cũng sẽ đến. Những trở ngại rất nghiêm trọng sẽ đến. Chính con cái của con cũng cản trở con. Do đó, hãy luôn hiểu rằng chính Shiv Baba đang giải thích. Khi đó, con sẽ nhớ đến Người. Nhiều người con nghĩ rằng Brahma Baba đang đưa ra những chỉ dẫn này. Không phải vậy. Chỉ có Shiv Baba mới chịu trách nhiệm. Khi chúng liên tục có ý thức cơ thể, chúng tiếp tục nhìn vào người này. Shiv Baba là một Vị khách tuyệt vời! Mặc dù vậy, nhân viên đường sắt, v.v., không nhận ra Người. Làm thế nào họ có thể nhận ra hay hiểu được Đấng Vô hình? Người không thể bị bệnh. Vì vậy, bất kể lý do gì khiến bệnh tật, v.v., thì đều liên quan đến người này. Họ có thể biết gì về Đấng ở trong người này? Các con cũng hiểu điều này, theo thứ hạng. Đấng ấy là Người Cha của mọi linh hồn và Đấng này là Người Cha Nhân loại. Vậy nên, hai người này đã trở thành Vị Khách vĩ đại như thế. Người Cha nói: Bất kể điều gì xảy ra, nó đều được ấn định trong vở kịch. Ta cũng bị ràng buộc bởi vở kịch này. Bởi vì nó đã được định sẵn, Ta không thể làm gì được. Maya cũng rất quyền năng. Cả Rama và Ravan đều có vai trò. Nếu Ravan là một người sống trong vở kịch, thì hắn ta cũng sẽ nói: Ta cũng đến theo vở kịch. Đây là vở kịch của hạnh phúc và đau khổ. Hạnh phúc ở trong thế giới mới, đau khổ ở trong thế giới cũ này. Trong thế giới mới đó, chỉ có một số ít người, trong khi ở thế giới cũ này, có rất nhiều con người. Họ chỉ cầu gọi Đấng Thanh Lọc, Người Cha đến và thanh lọc thế giới. Chính vì thế giới thanh khiết đã từng có nhiều hạnh phúc, nên họ cầu gọi Người hết chu kỳ này đến chu kỳ khác. Người Cha trao hạnh phúc cho mọi người rồi ra đi. Phần vai này sẽ lại lặp lại một lần nữa. Thế giới không bao giờ kết thúc. Không thể nào kết thúc được. Đại dương cũng ở trong thế giới. Đây là tầng thứ ba. Họ nói: Nước ngập, có nước và chỉ có nước ở khắp mọi nơi. Tuy nhiên, trái đất là sàn. Cũng có nước. Sàn (mặt đất), trái đất, không bao giờ có thể bị phá hủy. Nước cũng ở trên tầng này. Tuy nhiên, ở tầng thứ hai và tầng thứ nhất, là vùng tinh tế và thế giới vô hình, không hề có nước ở đó. Thế giới vô hạn này có ba tầng. Không ai ngoài con biết điều này.
Hãy nói cho mọi người khía cạnh hạnh phúc này với niềm vui lớn lao. Ký ức về niềm vui siêu giác quan này chỉ được nhớ bởi những người đã hoàn toàn viên mãn tràn đầy. Những người ngày đêm tận tụy làm công việc phục vụ và không ngừng làm gì ngoài việc phục vụ sẽ trải nghiệm được niềm hạnh phúc lớn lao. Có những ngày con người thức trắng đêm. Tuy nhiên, khi linh hồn mệt mỏi, người ta phải ngủ. Khi linh hồn ngủ, cơ thể cũng ngủ. Nếu linh hồn không ngủ, cơ thể cũng không ngủ. Chính linh hồn mới là người mệt mỏi. Ai đã nói "Hôm nay, tôi thực sự mệt mỏi"? Chính Linh hồn. Con phải giữ mình ở trong ý thức linh hồn. Chỉ trong điều này, con mới phải nỗ lực. Nếu con không nhớ Người Cha và không giữ mình ở trong ý thức linh hồn, thì các mối quan hệ thuộc cơ thể, v.v. của con sẽ bắt đầu được nhớ đến. Người Cha nói: Con đến trần trụi và con phải trở về cũng trần trụi. Hãy quên những mối quan hệ thuộc cơ thể, v.v. Hãy nhớ đến Ta trong khi con đang sống trong cơ thể đó và khi đó con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết, satopradhan.
Người Cha là Đấng Toàn Năng vĩ đại như thế. Không một ai, ngoại trừ con, biết đến Người. Người Cha nói: Ta là Chúa Tể của Người Nghèo; tất cả đều bình thường. Đấng Thanh Lọc, Người Cha, đã đến. Nếu họ mà biết điều này, thì ai mà biết được nơi này sẽ đông đúc đến mức nào? Khi những người quan trọng đến đây, sẽ có một đám đông như vậy. Do đó, theo vở kịch, phần vai của Đấng ấy là thầm lặng. Khi con tiến bộ, tầm ảnh hưởng của con sẽ dần tăng lên và sự hủy diệt sẽ diễn ra. Không phải ai cũng có thể gặp Baba. Họ nhớ Người Cha. Do đó, họ sẽ nhận được lời giới thiệu của Người. Những người còn lại sẽ không thể đến đây. Ví dụ, những người con gái đang ở trong ràng buộc thì không thể đến gặp Baba; họ chịu đựng quá nhiều cuộc tấn công. Mọi người không thể từ bỏ đi thói tật, vì vậy họ hỏi thế giới sẽ tiếp tục như thế nào nếu không có nó. À, nhưng gánh nặng của thế giới là trên Người Cha hay trên con? Nếu họ biết đến Người Cha, họ sẽ không hỏi những câu hỏi như vậy. Hãy nói với họ: Ít nhất, trước tiên hãy nhận ra Người Cha sau đó, bạn sẽ biết mọi thứ. Con cần những cách khéo léo để giải thích. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã mất từ lâu nay mới tìm lại được, tình yêu thương, sự tưởng nhớ và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste với những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Hãy giữ mình liên tục ở trong sự tưởng nhớ đến Người Cha, Đấng Toàn Năng Tối cao. Đừng nhìn vào cơ thể hoại diệt của bất kỳ ai mà hãy nỗ lực để trở nên ý thức linh hồn. Hãy giữ một biểu đồ trung thực về sự tưởng nhớ của con.
2. Hãy gắn mình và công việc làm phục vụ cả ngày lẫn đêm, do đó trải nghiệm niềm hạnh phúc vô hạn. Hãy giải thích cho mọi người với niềm hạnh phúc về bí mật của ba thế giới. Hãy có niềm tin không lay chuyển vào shrimat mà Shiv Baba ban tặng và tiến về phía trước. Đừng sợ hãi khi gặp trở ngại. Shiv Baba chịu trách nhiệm. Do đó, đừng nghi ngờ bất cứ điều gì.
Lời chúc phúc: Mong con trở nên may mắn gấp muôn triệu lần và trải nghiệm quyền được hưởng mọi thành tựu tại thời gian hướng thượng này.
Những người con may mắn được sinh ra vào thời gian hướng thượng này sẽ trải nghiệm sự thuộc về ngay khi con nhận kiếp sinh với sự cú chạm của chu kỳ trước. Con có quyền được hưởng mọi tài sản ngay khi con sinh ra. Giống như toàn bộ cây được hợp nhất trong một hạt giống, theo cách tương tự, những linh hồn đến vào thời điểm đầu tiên sẽ trải nghiệm được kho báu của tất cả mọi hình dáng của thành tựu ngay khi con đến. Con sẽ không bao giờ nói rằng con trải nghiệm hạnh phúc nhưng không phải là bình an, hoặc rằng con trải nghiệm bình an nhưng không phải là sức mạnh. Con được làm đầy tất cả mọi trải nghiệm.
Khẩu hiệu: Để con có thể trao đi trải nghiệm mát lành trong cái bóng của niềm hạnh phúc, hãy trở nên trong sạch và khiêm tốn.
*** Om Shanti ***
Hãy yêu sự cô tịch, đón nhận sự thống nhất và tập trung.
Những ai có mọi mối quan hệ với Đấng Duy Nhất và trải nghiệm mọi loại ngọt ngào từ Đấng Duy Nhất ấy thì sẽ có tình yêu dành cho sự cô tịch. Vì con có thể trải nghiệm mọi sự ngọt ngào từ Đấng Duy Nhất, vậy tại sao con cần phải đi theo nhiều định hướng khác? Con chỉ cần nhớ từ Đấng Duy Nhất, vì tất cả kiến thức, nhận thức, mối quan hệ và trạng thái của con đều được bao gồm trong đó. Cùng với điều đó, tất cả thành tựu của con trở nên rất rõ ràng chỉ thông qua một từ đó. Hãy có sự tưởng nhớ đến Đấng Duy Nhất và một trạng thái vững vàng kiên định. Kiến thức mà con nhận được chỉ để nhớ đến Đấng Duy Nhất, và mọi thành tựu mà con nhận được cũng thường hằng bất biến.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.