Trọng tâm: Con ngọt ngào, con bây giờ đang ở thời kỳ chuyển giao và con phải phá vỡ đi những mối liên hệ mà con có đối với thế giới cũ này bởi vì thế giới cũ bây giờ sẽ bị phá hủy.
Câu hỏi: Điểm đặc biệt nào của thời kỳ chuyển giao là độc đáo trong toàn bộ chu kỳ?
Trả lời: Điểm đặc biệt của thời kỳ chuyển giao là: Con học ở đây và nhận được phần thưởng cho điều đó trong tương lai. Trong suốt cả chu kỳ, không có kiểu học nào mà con nhận được phần thưởng cho điều đó trong kiếp sinh tiếp theo của mình. Các con bây giờ đang học trên mảnh đất chết này để dành cho mảnh đất bất tử đó. Không ai khác sẽ học cho kiếp sinh tiếp theo của mình.
Bài hát: Đấng Cư Dân của mảnh đất xa xôi đã đến với mảnh đất nước ngoài.
Om shanti. Ai là Đấng Cư Dân của mảnh đất xa xôi? Không ai biết điều này. Có phải Người không có mảnh đất của riêng Người để Người phải đến với mảnh đất nước ngoài này không? Người không đến mảnh đất của Người, mà Người đến mảnh đất nước ngoài là vương quốc của Ravan. Có phải Shiv Baba không đến trên đất của Người không? OK, vùng đất nào là vùng đất nước ngoài đối với Ravan, và vùng đất nào là của hắn ta? Vùng đất nào là vùng đất của Shiv Baba và vùng đất nào là vùng đất nước ngoài của Người? Bởi Người Cha đến vùng đất nước ngoài này, thế thì vùng đất của Người là gì? Người đã đến để thiết lập vùng đất của Người. Đích thân Người đến mảnh đất của Người. (Một hay hai người cho ý kiến.) Achcha, tất cả các con phải xoay nghiền điểm kiến thức này. Đây là điều phải được thấu hiểu rất kỹ. Rất dễ dàng để nói mảnh đất nào là mảnh đất nước ngoài của Ravan. Ravan không vào giờ đi vào vương quốc của Rama; nhưng Người Cha đã đến đi vào vương quốc của Ravan bởi vì Người phải thay đổi nó. Đây là thời kỳ chuyển giao. Người không đến vào thời kỳ vàng, mà Người cũng không đến vào thời kỳ sắt. Người đến vào thời kỳ chuyển giao. Do đó, đây là mảnh đất của Rama cũng như là mảnh đất của Ravan. Bờ này thuộc về Rama và bờ kia thuộc về Ravan. Đây là sự chuyển giao. Các con bây giờ ở thời kỳ chuyển giao, con không ở bên này mà cũng không ở bên kia. Con phải xem bản thân con là ở thời kỳ chuyển giao. Con không có liên hệ gì với bên kia. Trí tuệ của con phải ngắt khỏi bất kỳ mối liên hệ nào mà con có đối với thế giới cũ này. Con phải ở đây, trong thế giới cũ này, nhưng trí tuệ của con hiểu rằng thế giới cũ này sẽ bị phá hủy. Linh hồn nói: Con bây giờ đang ở thời kỳ chuyển giao. Người Cha bây giờ đã đến. Người cũng được gọi là Đấng Chèo Thuyền. Chúng ta sẽ băng qua. Bằng cách nào? Bằng yoga. Có kiến thức về yoga cũng như có kiến thức này để hiểu. Đối với yoga, được giải thích rằng: Hãy xem bản thân con là linh hồn và nhớ Người Cha. Đây cũng là kiến thức. Kiến thức nghĩa là sự giải thích. Người Cha đã đến để trao cho các con lời chỉ dẫn. Người nói: Hãy xem bản thân con là linh hồn. Chính linh hồn nhận 84 kiếp. Người Cha ngồi đây và giải thích chi tiết cho các con. Vương quốc của Ravan này bây giờ sẽ bị phá hủy. Có ràng buộc nghiệp ở đây trong khi có các mối quan hệ nghiệp ở đó. Ràng buộc nghĩa là đau khổ. Mối quan hệ nghĩa là hạnh phúc. Ràng buộc nghiệp của con bây giờ phải bị ngắt bỏ. Có trong trí tuệ của con rằng con bây giờ có mối quan hệ Brahmin. Sau này, mối quan hệ của con sẽ là mối quan hệ thánh thần. Chỉ trong một kiếp sinh này mới có mối quan hệ Brahmin. Sau đó, có 8 đến 12 kiếp là mối quan hệ thánh thần. Bởi con có kiến thức này trong trí tuệ, con không thích các ràng buộc nghiệp dơ bẩn của thời kỳ sắt. Chúng ta không còn muốn ở trong các mối ràng buộc nghiệp của thế giới này. Chúng ta hiểu rằng tất cả những thứ đó đều là các ràng buộc nghiệp của quỷ. Chúng ta đang ở trên cuộc hành hương thầm lặng. Người Cha đã dạy cho chúng ta cuộc hành hương này. Sau đó chúng ta sẽ trở nên tách rời khỏi những ràng buộc nghiệp và trở nên thoát nghiệp. Những ràng buộc nghiệp này bây giờ phải bị ngắt bỏ. Chúng ta nhớ Người Cha để chúng ta có thể trở nên thanh khiết và hiểu được chu kỳ và sau đó trở thành người cai trị địa cầu.
Chúng ta bây giờ đang học. Do đó, có mục tiêu và mục đích và phần thưởng cho việc học của chúng ta. Con biết rằng Thầy của con là Người Cha vô hạn. Người Cha vô hạn cũng đã dạy cho chúng ta cách đây 5000 năm. Điều này có trong vở kịch. Người sẽ chỉ dạy cho những ai mà Người đã dạy cách đây một chu kỳ. Có nhiều người nữa sẽ tiếp tục đến và sự mở rộng sẽ tiếp tục diễn ra. Không phải rằng ai ai cũng sẽ đi đến thời kỳ vàng. Những người khác sẽ trở về nhà. Phía bên này, có địa ngục và phía bên kia, có thiên đường. Trong việc học đời thường, họ hiểu rằng họ học ở đây và rằng họ nhận được phần thưởng cho việc học đó ở đây. Tuy nhiên, chúng ta đang học ở thời kỳ chuyển giao và sẽ nhận được phần thưởng cho điều đó ở thế giới mới. Đây là điều mới mẻ. Không ai khác trên thế giới sẽ nói rằng con sẽ nhận được phần thưởng trong kiếp sinh tiếp theo. Chỉ ở thời kỳ chuyển giao này mà con mới có thể học trong kiếp sinh này để nhận được phần thưởng trong kiếp sinh tiếp theo. Người Cha cũng chỉ đến vào thời kỳ chuyển giao này. Các con đang học để trở thành con người cao quý hướng thượng nhất. Thượng Đế, Đại Dương Kiến Thức, chỉ đến một lần để dạy cho các con để gửi con đến thế giới mới đó, mảnh đất bất tử. Đây là thời kỳ sắt, mảnh đất chết. Chúng ta đang học dành cho thời kỳ vàng. Chúng ta đang học để thay đổi từ cư dân của địa ngục thành cư dân của thiên đường.
Mảnh đất này là mảnh đất nước ngoài và mảnh đất kia là mảnh đất của chúng ta. Người Cha không cần đi vào mảnh đất của chúng ta. Mảnh đất đó chỉ dành cho các con. Ravan không đi vào thời kỳ vàng; Ravan biến mất. Sau đó, hắn ta xuất hiện trở lại trong thời kỳ sắt. Do đó, Người Cha, cũng vậy, biến mất. Không ai trong thời kỳ vàng biết Người. Vậy thì, tại sao họ sẽ nhớ Người ở đó chứ? Khi phần thưởng của hạnh phúc kết thúc, vương quốc của Ravan bắt đầu. Đó được gọi là mảnh đất nước ngoài. Chúng ta bây giờ hiểu rằng chúng ta đang ở thời kỳ chuyển giao. Chúng ta bây giờ đã tìm thấy Người Cha, Người có thể chỉ cho chúng ta con đường. Những người khác tiếp tục loạng choạng khắp nơi. Những ai đã trở nên rất mệt mỏi và nhận lấy con đường này ở chu kỳ trước thì sẽ tiếp tục đến đây. Các con những người dẫn đường phải chỉ con đường này cho mọi người. Con đường này là cuộc hành hương tâm linh; nó dẫn con đi thẳng đến mảnh đất hạnh phúc đó. Các con những người dẫn đường thuộc về cộng đồng của các Pandava. Đây không thể được gọi là vương quốc của Pandava. Cả Pandava và Kaurava đều không có vương quốc; cũng không có vương miện. Trên con đường thờ cúng, cả hai đều được trao cho vương miện. Thậm chí nếu một vương miện mà được trao, thì vương miện ánh sáng không thể trao cho các Kaurava. Ngay cả các Pandava cũng không thể được trao cho vương miện ánh sáng bởi vì họ vẫn là những người nỗ lực; họ rơi ngã trong khi tiến lên. Do đó, ai có thể được trao cho vương miện? Biểu tượng này được thể hiện cùng với Vishnu bởi vì vị thần ấy thanh khiết. Mọi người trong thời kỳ vàng thì đều hoàn toàn thanh khiết và không thói tật. Họ có vương miện ánh sáng, của sự thanh khiết. Vào lúc này không có ai thanh khiết cả. Các ẩn sĩ thì nói rằng họ thanh khiết nhưng thế giới này thì không thanh khiết; họ vẫn phải tái sinh trong thế giới thói tật này. Đây là mảnh đất ô trọc của Ravan. Thế giới mới kia mới được gọi là vương quốc thanh khiết, thời kỳ vàng.
Người Cha, Chủ Nhân của Khu vườn, bây giờ đang thay đổi các con từ những cái gai thành những bông hoa. Người là Đấng Thanh Lọc, Đấng Chèo Thuyền và cũng là Chủ nhân của Khu vườn. Chủ nhân của Khu vườn đã đến đi vào khu rừng gai này. Con chỉ có một Đấng Chỉ Huy (Tổng Tư Lệnh). Liệu Shankar có được gọi là Tổng Tư Lệnh của Yadava không? Trên thực tế, Shankar không truyền cảm hứng cho sự hủy diệt. Cuộc chiến bắt đầu khi thời cơ đến. Được nói rằng tên lửa v.v…đã được tạo ra thông qua việc truyền cảm hứng của Shankar. Con người ngồi và dựng lên những câu chuyện như vậy. Thế giới cũ nhất định phải bị phá hủy. Khi một tòa nhà cũ đi, nó sẽ sụp đổ và có người chết. Thế giới cũ này cũng phải bị phá hủy. Mọi người sẽ bị chôn vùi và chết. Một số sẽ chết đuối. Một số sẽ chết vì sốc. Những quả bom thả khí độc cũng sẽ giết chết nhiều người. Có trong trí tuệ của các con rằng sự hủy diệt phải diễn ra. Chúng ta bây giờ sẽ băng qua bờ bên kia. Thời kỳ sắt này phải kết thúc và sự thiết lập thời kỳ vàng phải bắt đầu. Rồi sau đó sẽ không có chiến tranh suốt nửa chu kỳ.
Người Cha bây giờ đã đến để truyền cảm hứng cho con nỗ lực. Đây là cơ hội cuối cùng của con. Nếu con trì hoãn lâu hơn, có nhiều cái chết bất thình lình. Cái chết chỉ đang ở ngay phía trước. Người ta chết bất thình lình chỉ trong khi đang ngồi ở đâu đó. Hãy ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ trước khi con chết. Các con bây giờ phải trở về nhà. Do đó, Người Cha nói: Các con, hãy nhớ đến ngôi nhà của con. Suy nghĩ sau cùng của con sẽ dẫn con đến đích của mình. Thông qua việc này, con sẽ trở về nhà. Tuy nhiên, nếu con đơn giản chỉ nhớ ngôi nhà, tội lỗi của con không thể được xóa bỏ. Chính bằng việc nhớ Người Cha mà tội lỗi của con mới có thể được đốt bỏ và con sẽ trở về nhà. Do đó, hãy tiếp tục nhớ Người Cha. Hãy giữ biểu đồ tưởng nhớ của con để con biết rằng con đã làm gì trong suốt cả ngày. Nói chung, người ta có thể nhớ mọi thứ từ lúc từ năm đến sáu tuổi. Không phải rằng con cứ phải luôn viết về điều này. Con biết rằng trong khi con đang ngồi trong vườn, con nhớ Người Cha. Khi không có khách hàng nào ở cửa hàng, con có thể ngồi và nhớ Người Cha. Các con nên có thể ghi chú điều này bên trong con. Nếu con muốn viết tất cả xuống, con phải giữ sổ nhật ký cùng với mình. Điều chính yếu là: Làm cách nào để chúng ta có thể trở nên hoàn toàn thanh khiết từ hoàn toàn ô trọc? Làm sao chúng ta có thể trở thành chủ nhân của thế giới thanh khiết? Làm cách nào chúng ta có thể trở nên thanh khiết từ ô trọc? Người Cha đến và trao kiến thức này. Chỉ Người Cha là Đại Dương Kiến Thức.
Các con bây giờ nói: Baba, con thuộc về Người. Con luôn luôn thuộc về Người. Chỉ vì con quên Người mà trở nên ý thức cơ thể. Bây giờ Người đã nói cho chúng con mọi thứ, con bây giờ một lần nữa trở nên ý thức linh hồn. Trong thời kỳ vàng, chúng ta ý thức linh hồn. Mỗi người chúng ta đều sẽ cởi bỏ cơ thể của mình và nhận lấy cơ thể mới trong niềm hạnh phúc lớn lao. Các con bây giờ phải hấp thụ tất cả những điều này để con có thể trở nên xứng đáng giải thích cho những người khác. Rồi thì, nhiều người sẽ nhận được lợi ích. Baba biết rằng các con đang trở nên có thể làm phục vụ, theo thứ hạng, tương ứng với vở kịch và tương ứng với nỗ lực mà con thực hiện. Achcha, thậm chí nếu con không thể giải thích được cái cây cho bất kỳ ai, rất dễ để các con nói với mọi người rằng: Hãy xem bản thân bạn là linh hồn và nhớ Người Cha. Điều này nhất định là dễ dàng. Chỉ một mình Người Cha nói: Hãy nhớ Ta và tội lỗi của con sẽ được gột bỏ! Không con người nào, ngoài các con những Brahmin, có thể nói điều này. Không ai khác biết linh hồn là gì hay Linh Hồn Tối Cao là gì. Nếu con nói cho ai đó chỉ như thế, mũi tên không thể bắn trúng mục tiêu.
Tất cả các linh hồn đều là diễn viên trong vở kịch. Mỗi linh hồn đều diễn thông qua cơ thể của mình. Linh hồn cởi bỏ cơ thể, và nhận lấy cơ thể tiếp theo và tiếp tục diễn phần vai của mình. Những diễn viên đó thay đổi trang phục của mình và diễn những phần vai khác nhau. Các con thay đổi cơ thể của con. Ở đó, họ mặc bộ y phục của nam hay của nữ trong một giai đoạn tạm thời. Ở đây, khi linh hồn nhận lấy bộ y phục nam, linh hồn sẽ ở trong cơ thể nam trong suốt cuộc đời đó. Những vở kịch kia là hữu hạn, trong khi vở kịch này là vô hạn. Điều quan trọng nhất mà Người Cha nói là: Hãy nhớ Ta! Thậm chí đừng dùng từ “yoga” bởi vì người ta học nhiều kiểu yoga. Tất cả những thứ đó đều thuộc về con đường thờ cúng. Người Cha nói: Bây giờ hãy nhớ Ta và nhớ đến ngôi nhà của con và con sẽ trở về nhà.
Shiv Baba đi vào người này và trao lời dạy cho con. Bằng việc nhớ Người Cha, các con linh hồn sẽ trở nên thanh khiết. Sau đó các con những linh hồn thanh khiết sẽ bay trở về nhà. Con càng có tưởng nhớ và con càng làm nhiều phục vu, con sẽ càng đạt được vị trí cao. Có nhiều trở ngại đến trong việc có tưởng nhớ. Nếu con không trở nên thanh khiết, con sẽ phải trải nghiệm trừng phạt ở vùng đất của Dharamraj. Danh dự của con bị mất và vị trí của con bị phá hủy. Vào lúc cuối, con sẽ có linh ảnh về mọi thứ. Tuy nhiên, con sẽ không thể làm được bất kỳ thứ gì vào lúc đó. Con sẽ có linh ảnh về việc con đã được nói cho bao nhiêu lần và con vẫn không có tưởng nhớ và tội lỗi của con vẫn còn. Do đó, có sự trừng phạt cho điều đó. Đó không phải là thời gian để học. Con sẽ phải hối hận cho những gì con đã làm. Con đã lãng phí thời gian một cách không cần thiết. Sự trừng phạt sẽ được trải nghiệm. Không gì có thể được thực hiện vào lúc đó. Nếu con rớt, thì con rớt. Vào lúc đó, không có chuyện về việc học lại. Trong các việc học khác, nếu ai đó thi trượt, thì có cơ hội để học lại, nhưng, ở đây, việc học của con kết thúc. Để làm được điều đó, con không phải ăn năn vào lúc cuối, Người Cha khuyên con: Các con, hãy học thật tốt. Đừng lãng phí thời gian của con trong việc tán gẫu buôn chuyện, nếu không thì sẽ có sự ăn năn hối hận rất lớn. Maya khiến con thực hiện nhiều hành động sai trái. Thậm chí nếu con không bao giờ lấy cắp thứ gì, Maya cũng sẽ khiến con làm việc đó. Rồi con nhận ra rằng Maya lừa phỉnh con. Trước tiên, ý nghĩ đi vào trái tim để nhặt lấy thứ gì đó. Con đã được trao cho sự hiểu biết rằng điều gì là đúng hay sai. Nếu con nhặt thứ gì đó lên, nó là sai. Nếu con không nhặt nó, thì đó là đúng. Vậy thì, con sẽ làm gì nào?
Thật tốt khi luôn giữ thanh khiết. Đừng trở nên lười biếng bằng việc bị ảnh hưởng bởi đồng hành xấu. Chúng ta là anh chị em. Do đó, tại sao chúng ta trở nên bị bẫy trong tên gọi và hình dạng của ai đó chứ? Đừng trở nên ý thức cơ thể. Tuy nhiên, Maya là rất hùng mạnh. Maya mang đến những suy nghĩ và khiến con thực hiện những điều sai trái. Người Cha nói: Con không được làm những điều sai trái. Có cuộc chiến và con rơi ngã và rồi con không có bất kỳ sự hiểu biết đúng đắn nào! Chúng ta phải làm mọi thứ đúng đắn. Hãy trở thành cây gậy cho người mù. Đây là nhiệm vụ tốt nhất. Con có thời gian để làm mọi thứ cho cuộc sống của con. Con cũng phải ngủ vào buổi tối. Khi linh hồn trở nên mệt mỏi, linh hồn đi ngủ. Ngay cả cơ thể cũng sẽ ngủ. Vậy thì, con có thời gian cho cuộc sống của con và cho việc nghỉ ngơi. Do đó, hãy gắn bản thân con vào công việc phục vụ của Ta trong thời gian còn lại. Hãy giữ biểu đồ tưởng nhớ. Con viết về nó, nhưng rồi, khi con tiến lên, con rơi ngã. Chính khi con không nhớ Người Cha và khi con không làm phục vụ mà mọi thứ con làm mới sai trái. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu và nay mới tìm lại được, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Đừng lãng phí thời gian của con trong việc buôn chuyện tán gẫu. Hãy cẩn thận để Maya không khiến cho con thực hiện bất kỳ hành động sai trái nào. Đừng trở nên lười biếng bởi bị ảnh hưởng của đồng hành xấu. Đừng trở nên ý thức cơ thể và bị kẹt trong tên gọi hay hình dạng của ai đó.
2. Cùng với việc nhớ về ngôi nhà, cũng hãy nhớ Người Cha. Hãy giữ nhật ký biểu đồ tưởng nhớ của con. Hãy ghi chú xuống những gì con đã làm trong suốt cả ngày và con nhớ Người Cha trong bao lâu.
Lời chúc phúc: Mong con thật sự đáng yêu và hợp tác và liên tục khoác lên mình chiếc áo giáp của sự khiêm nhường để thiêu rụi tên Ravan vô dụng.
Cho dù ai đó có cố gắng tìm ra điểm yếu trong tập thể của con, đừng để có một chút cho dù là nhỏ nhất sự xung đột tâm ấn hay bản tính nào lộ ra. Thậm chí nếu ai đó có chửi mắng con hay xúc phạm con, cũng hãy giống như một vị thánh. Thậm chí nếu ai đó có làm điều gì sai trái, con chỉ cần giữ mình luôn đúng. Khi ai đó gây ra bất kỳ sự xung đột nào, hãy trao cho người ấy nước mát của tình yêu thương. Đừng có đổ dầu vào ngọn lửa đó với các câu hỏi như, “Tại sao lại thế này? Tại sao lại thế kia?” Hãy luôn khoác lên mình chiếc áo giáp của sự khiêm nhường. Nơi nào có sự khiêm nhường, nơi đó nhất định sẽ có tình yêu thương và sự hợp tác.
Khẩu hiệu: Hãy gộp tất cả mọi cảm xúc hữu hạn của ý thức “của tôi” thành một, “Baba của tôi”.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Hấp thụ cốt cách đường bệ tâm linh và sự thanh khiết.
Hoàn toàn thanh khiết là nền tảng của sự đường bệ tâm linh. Do đó, hãy tự hỏi bản thân con xem mọi người có trải nghiệm được niềm hân hoan say sưa và vẻ lấp lánh của sự đường bệ tâm linh trong hình dạng và hành vi của con không. Hãy nhìn bản thân con trong tấm gương kiến thức này và xem liệu rằng sự đường bệ tâm linh có được hiển hiện trên gương mặt con và trong hành vi của con không hay là hành vi và gương mặt của con được thấy là tầm thường.