Trọng tâm: Con ngọt ngào, hãy thực hành ở trong sự tưởng nhớ trong khi ngồi, trong khi đi lại và di chuyển khắp nơi. Kiến thức và yoga này là hai môn học chính của con. Yoga nghĩa là sự tưởng nhớ.
Câu hỏi: Những từ ngữ nào mà những người con thông minh sẽ không bao giờ nói?
Trả lời: Những người con thông minh sẽ không bao giờ nói: "Hãy dạy chúng con yoga". Người ta có phải học về cách để nhớ đến cha mẹ của mình không? Đây là trường học nơi mà con học và sau đó dạy người khác. Nó không phải là con ngồi xuống riêng biệt để có sự tưởng nhớ. Ngay cả trong khi làm việc, thì con cũng phải thực hành ở trong sự tưởng nhớ.
Om shanti. Người Cha tâm linh ngồi đây và giải thích cho các con, những người con tâm linh. Các con biết rằng Người Cha tâm linh đang nói với các con thông qua cỗ xe này. Bởi vì các con là con của Người vào lúc này, nên là sai trái khi yêu cầu Người Cha hoặc bất kỳ anh chị em nào dạy cho con cách để ngồi trong sự tưởng nhớ đến Baba. Các con không còn là những đứa trẻ nhỏ nữa. Con biết rằng linh hồn là điều chính yếu. Linh hồn là bất tử, trong khi cơ thể của linh hồn thì hoại diệt. Linh hồn thì vĩ đại hơn. Trên con đường vô minh, không một ai có bất kỳ kiến thức nào về linh hồn hay linh hồn nói qua cơ thể của mình. Họ trở nên ý thức cơ thể và nói "Tôi đang làm điều này". Bây giờ con đang trở nên ý thức linh hồn. Con biết rằng chính linh hồn nói: "Tôi nói và thực hiện các hành động thông qua cơ thể này". Linh hồn là nam. Người Cha nói rằng Người nghe những lời này nhiều lần: "Hãy dạy chúng con cách để ngồi trong yoga". Chúng thường nói như vậy. Khi con ngồi và có ai đó ngồi trước mặt con, thì cả con và người đó đều có mục đích là ngồi trong sự tưởng nhớ đến Baba. Pathshala này không chỉ là mục đích đó. Pathshala này là nơi để học. Không phải con đến đây chỉ để ngồi trong sự tưởng nhớ.
Người Cha đã giải thích rằng, trong khi con ngồi, trong khi con đi lại và di chuyển khắp nơi, con phải nhớ đến Người Cha. Con không cần phải ngồi riêng biệt để có được sự tưởng nhớ này. Một số người bảo với người khác hãy tụng niệm tên của Rama. Phải chăng là không thể nhớ đến Người nếu không nhắc đến cái tên Rama? Con có thể nhớ đến Người thậm chí trong khi đi lại và di chuyển khắp nơi. Con phải nhớ đến Người Cha trong khi con thực hiện hành động. Người yêu và người được yêu không cần phải ngồi riêng biệt thì mới nhớ đến nhau. Con vẫn phải làm tất cả mọi việc, tiếp tục công việc kinh doanh của con, v.v. Họ thì nhớ đến người yêu của mình trong khi làm mọi thứ. Không phải là họ đi đến một nơi nào đó và ngồi xuống riêng tư mới có thể nhớ đến nhau.
Khi các con hát những bài hát và đọc thơ, v.v., Baba nói: "Điều đó thuộc về con đường thờ cúng.” Họ nói: "Hỡi Đấng Ban Tặng Bình An!" Do đó, họ chắc chắn phải nhớ đến Linh Hồn Tối Cao chứ không phải Shri Krishna. Tương ứng theo vở kịch, linh hồn đã trở nên bất an, vì vậy mà họ cầu gọi Người Cha bởi vì Người là Đại Dương Bình An, Đại Dương Hạnh Phúc và là Đại Dương Kiến Thức này. Hai điều chính yếu là kiến thức và yoga; yoga nghĩa là sự tưởng nhớ. Hatha yoga của họ là hoàn toàn tách biệt với con, đây được gọi là Raja Yoga.
Con đơn giản là phải nhớ đến Người Cha. Bằng cách đến để biết về Cha từ Người Cha, mà con cũng biết về sự khởi đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Niềm hạnh phúc lớn nhất mà con có đó là Thượng Đế đang dạy cho con. Trước hết, con nên có lời giới thiệu chính xác về Thượng Đế. Không một ai biết rằng, một linh hồn giống như một ngôi sao, Thượng Đế cũng là một ngôi sao rằng Người cũng là linh hồn, nhưng Người là Linh Hồn Tối Cao. Người được gọi là Linh Hồn Tối Cao. Người không bao giờ nhận kiếp tái sinh. Người không bao giờ đi vào chu kỳ sinh tử; không. Người vượt thoát sinh tử. Đích thân Người đến và giải thích cách mà Người đến.
Có lời ca ngợi về Trimurti trong Bharat. Họ cũng miêu tả bức tranh về Trimurti: Brahma, Vishnu và Shankar. Mặc dù họ nói: "Kính cẩn cúi chào Linh Hồn Tối Cao, Shiva", nhưng họ đã quên mất Người Cha Tối Cao. Họ chỉ đơn giản giữ hình ảnh về Trimurti. Tuy nhiên, Shiva chắc chắn phải ở trên họ, để có thể hiểu rằng Shiva là Đấng Sáng Tạo của họ. Mọi người không bao giờ nhận được của thừa kế từ tạo vật của mình. Con biết rằng con không nhận được bất kỳ của thừa kế nào từ Brahma. Vishnu đã được miêu tả với vương miện kim cương và ngọc quý. Nhờ Shiv Baba mà con trở nên xứng đáng với một pound từ một xu. Bởi vì không có hình ảnh của Shiva, nên mọi thứ đều trở nên sai lầm. Đấng Tối Cao là Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, và đây là tạo vật của Người. Các con bây giờ đang nhận được của thừa kế thiên đường cho 21 kiếp từ Người Cha. Khi các con ở đó, thì các con sẽ hiểu rằng mình đã nhận được của thừa kế từ người cha thể lý của con, nhưng các con sẽ không biết rằng phần thưởng đó là đạt được từ Người Cha vô hạn. Bây giờ thì các con biết điều này.
Nguồn thu nhập của con trong khoảng thời gian này là cho 21 kiếp. Con không nhận thức bất kể điều nào khi con ở đó. Con không biết bất kỳ kiến thức nào ở đó. Cả các vị thần lẫn tiện dân đều không có kiến thức này. Chỉ có các con, những Brahmin mới có kiến thức này. Kiến thức này là kiến thức về linh hồn. Không một ai biết ý nghĩa của "linh hồn". Họ nói về một tiến sĩ triết học. Chỉ có Người Cha mới là Tiến Sĩ của Kiến Thức về Linh Hồn. Người Cha cũng được gọi là Bác Sĩ Phẫu Thuật. Các hiền triết và những ẩn sĩ không phải là bác sĩ phẫu thuật. Những người học kinh Vệ Đà và các kinh sách, v.v. không được gọi là bác sĩ. Mặc dù họ được trao những danh hiệu đó, nhưng chỉ có một Người Cha tâm linh mới thực sự là Bác Sĩ Phẫu Thuật tâm linh, Người trao cho mũi tiêm cho các linh hồn.
Kia là việc thờ cúng. Vì vậy, con nên nói với họ rằng những bác sĩ mộ đạo kia chỉ có thể trao cho bạn kiến thức của những kinh sách và không có lợi ích nào trong việc đó. Bạn tiếp tục đi xuống vậy thì làm thế nào mà họ có thể được gọi là bác sĩ? Bác sĩ thì nên mang lại lợi ích cho bạn. Người Cha này là Bác Sĩ Phẫu Thuật của kiến thức vĩnh cửu này. Con trở nên mãi khỏe mạnh thông qua sức mạnh của yoga. Chỉ có các con mới biết điều này; những người khác thì biết điều gì nào? Người được gọi là Bác Sĩ Phẫu Thuật vĩnh cửu. Chỉ có Người Cha mới có sức mạnh để loại bỏ đi tất cả các tạp chất của thói thật trong linh hồn. Chỉ có Người mới có thể thanh lọc linh hồn và ban cho linh hồn sự cứu rỗi. Chỉ có một mình Người Cha mới là Đấng Toàn Năng, Đấng Thanh Lọc. Không một con người nào được gọi là Đấng Toàn Năng. Vì vậy, sức mạnh mà Người Cha thể hiện là gì? Người ban cho tất cả mọi người sự cứu rỗi bằng chính sức mạnh Người. Người được gọi là Tiến Sĩ Kiến Thức Tâm Linh. Có nhiều người được gọi là tiến sĩ triết học, nhưng chỉ có một Tiến Sĩ tâm linh.
Bây giờ Người Cha nói: Hãy xem bản thân con là linh hồn, hãy nhớ đến Ta, Người Cha, và trở nên thanh khiết. Ta đã đến để thiết lập thế giới thanh khiết. Vì vậy, tại sao con lại trở nên ô trọc? Hãy trở nên thanh khiết! Đừng trở nên ô trọc! Tất cả các con, những linh hồn đã được Người Cha trao cho lời chỉ dẫn: Trong khi sống ở nhà cùng với gia đình của con, hãy giữ mình thanh khiết giống như bông hoa sen. Bằng việc giữ mình thanh khiết ngay từ khi sinh ra, mà con sẽ trở thành chủ nhân của thế giới thanh khiết. Con đã phạm phải những tội lỗi trong rất nhiều kiếp, vậy bây giờ hãy nhớ đến Ta và những tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ. Linh hồn thanh khiết đều cư ngụ trong thế giới vô hình. Không một linh hồn ô trọc có thể đi đến đó. Trí tuệ của con nhất định phải nhớ rằng Baba đang dạy cho chúng ta. Một học trò có bao giờ nói: "Hãy dạy cho con cách nhớ đến người thầy mình? " Cần gì phải dạy về sự tưởng nhớ? Không thành vấn đề nếu không có ai ngồi ở đây (trên chiếc ghế gaddi). Con đơn giản chỉ cần nhớ đến Người Cha của con. Con vẫn còn mải mê đến công việc kinh doanh của mình, v.v. trong suốt cả ngày, vì vậy mà con quên mất. Đây là lý do vì sao con phải ngồi ở đây. Ít nhất thì chúng cũng có sự tưởng nhớ từ mười đến mười lăm phút. Các con cần phải thấm nhuần thói quen tưởng nhớ đến Người Cha ngay cả khi con đang làm tất cả mọi việc. Con gặp gỡ Đấng Dấu Yêu của con sau nửa chu kỳ. Người nói: Bây giờ hãy nhớ đến Ta để tạp chất được loại bỏ ra khỏi các con, những linh hồn và các con trở thành chủ nhân của thế giới. Vì thế, tại sao các con lại không nhớ đến Ta? Khi nút thắt được buộc giữa cô dâu và chú rể trong lễ cưới của họ, thì cô ấy được nói rằng chồng của cô ấy là guru, là thượng đế của cô ấy, là tất cả mọi thứ của cô ấy. Mặc dù vậy, cô ấy vẫn nhớ đến bạn bè, họ hàng và guru của mình, v.v. Sự tưởng nhớ đó là cho những thực thể thuộc cơ thể. Đấng ấy là Chồng của tất cả những ông chồng; con phải nhớ đến Người.
Một số người con nói: "Hãy dạy cho chúng con cách ngồi trong cô tịch, trong yoga", nhưng điều gì sẽ xảy ra thông qua điều đó? Mặc dù con có thể ngồi đây trong mười phút, nhưng cũng đừng nghĩ rằng con đang ngồi trong sự tưởng nhớ liên tục. Trên con đường thớ cùng, khi họ ngồi xuống để thờ phụng ai đó, trí tuệ của họ lang thang rất nhiều.
Những ai thực hiện thờ cúng mãnh liệt thì chỉ quan tâm đến việc được ban cho một linh ảnh. Họ có mong muốn to lớn về linh ảnh tới mức họ cứ ngồi yên ở đó. Họ hoàn toàn lạc lối trong suy nghĩ về mong muốn ấy, do đó mà linh ảnh đã được trao ra. Điều đó được gọi là thờ cúng mãnh liệt. Sự thờ cúng của họ giống như sự thờ cúng giữa người yêu và người mà họ yêu, trong khi ăn uống, họ giữ nhau trong trí tuệ của họ. Không có chuyện của thói tật trong điều này. Nó chỉ đơn giản là tình yêu dành cho cơ thể của nhau, vì vậy họ không thể ở yên nếu không nhìn vào nhau. Người Cha bây giờ đã giải thích cho các con rằng những tội lỗi của con sẽ được xoá bỏ bằng việc tưởng nhớ đến Người. Bằng cách tưởng nhớ đến Hạt Giống, mà con có thể nhớ đến toàn bộ cái cây và nhớ về cách mà con đã nhận lấy 84 kiếp. Đây là cái cây đa dạng của mọi tôn giáo/lối sống.
Chỉ có trong trí tuệ của con rằng Bharat trước đây đã từng ở trong thời kỳ vàng và bây giờ ở trong thời kỳ sắt. Những từ tiếng Anh này là rất tốt; Ý nghĩa của chúng rất hay. Linh hồn trở nên giống như vàng ròng và rồi tạp chất đi vào linh hồn. Bây giờ linh hồn đã trở nên hoàn toàn sai trái. Linh hồn được gọi là tuổi sắt. Vật trang hoàng của linh hồn ở tuổi sắt đã trở nên sai trái, giải dối. Người Cha nói: Ta là Đấng Thanh Lọc. Do đó, hãy liên tục nhớ đến một mình Ta. Con đã cầu nguyện với Ta: "Hỡi Đấng Thanh Lọc, xin hãy đến!" Ta đến mỗi chu kỳ để dạy cho con phương pháp của "Manmanabhav và Madhyajibhav", nghĩa là, làm thế nào để trở thành chủ nhân của thiên đường. Một số người con nói rằng con có rất nhiều niềm vui trong yoga, nhưng không nhiều trong kiến thức này. Chúng chỉ có yoga và rời đi; chúng chỉ thích yoga. Chúng nói: "Con chỉ muốn bình an." Achcha, con có thể nhớ Người Cha trong khi con đang ngồi ở bất cứ nơi đâu. Bằng cách nhớ đến Baba, mà con sẽ đi đến vùng đất của bình an. Không có chuyện về việc được dạy yoga cho điều đó. Con chỉ cần nhớ đến Người Cha.
Có nhiều người đi đến trung tâm của họ và ngồi tưởng nhớ trong nửa giờ hoặc 45 phút. Họ chỉ nói: "Hãy để tôi ngồi trong yoga một lúc." Hoặc, họ nói: "Baba đã cho chúng tôi một chương trình để ngồi trong yoga." Ở đây, Baba nói: Trong khi đi lại và di chuyển khắp nơi, hãy ở trong sự tưởng nhớ. Tuy nhiên, vẫn là tốt khi ngồi trong sự tưởng nhớ hơn là không có sự tưởng nhớ nào cả. Baba không cấm con làm điều này. Con có thể ngồi cả đêm nếu con muốn, nhưng con không được hấp thu thói quen chỉ nhớ đến Người vào mỗi ban đêm. Con phải thấm nhuần thói quen nhớ đến Người ngay cả khi con đang làm mọi thứ. Chỉ trong điều này mà con mới phải nỗ lực thật nhiều. Hết lần này đến lần khác trí tuệ của con chạy đi theo nhiều hướng khác. Trên con đường thờ cúng cũng vậy, trí tuệ của họ lang thang, vì vậy mà họ tự véo bản thân mình. Ông này (Baba) đang nói về những người mộ đạo đích thực. Do đó, ở đây cũng vậy, con nên nói chuyện với chính bản thân con theo cách này: "Tại sao tôi lại không nhớ đến Baba? Nếu tôi không nhớ Người, thì làm thế nào mà tôi trở thành chủ nhân của thế giới?"
Những người yêu nhau thì bị mắc kẹt trong tên tuổi và hình dạng của nhau, trong khi ở đây, con phải xem bản thân con là linh hồn và nhớ đến Người Cha. "Tôi, linh hồn này, là tách biệt với cơ thể này." Khi con đi vào một cơ thể, con phải thực hiện các hành động. Có nhiều người con nói rằng con muốn có linh ảnh. Con sẽ có linh ảnh nào? Đó chỉ đơn giản là một chấm điểm. Achcha, một số người con nói rằng họ muốn có linh ảnh về Shri Krishna. Có những hình ảnh của Shri Krishna. Con sẽ nhìn thấy rằng đó là không sống ở trong hình dạng sống. Có lợi ích gì trong việc đó? Không có lợi ích gì trong việc có linh ảnh. Khi linh hồn con nhớ đến Người Cha thì con sẽ trở nên thanh khiết. Con không trở nên giống như Narayan chỉ bằng việc có linh ảnh về Narayan. Con biết rằng mục đích và mục tiêu của con là trở nên giống như Lakshmi và Narayan. Tuy nhiên, con không thể trở nên giống họ mà không cần học tập. Con trở nên thông minh bằng việc học tập. Đầu tiên, hãy tạo ra các thần dân của con và sau đó con mới có thể trở nên giống như Lakshmi hay Narayan. Điều này không cần nỗ lực. Con phải thi đỗ với bằng danh dự để không có sự trừng phạt nào từ Dharamraj. Người con đặc biệt này cũng ở bên con. Người này cũng nói: con có thể đi trước ta rất nhanh. Có một gánh nặng như vậy đối với Baba. Ông ấy phải suy nghĩ về rất nhiều điều trong suốt cả ngày. Ta không thể nhớ Baba nhiều hết mức có thể. Vào thời gian ăn, ta bắt đầu nhớ đến Người một chút và sau đó ta lại quên mất. Đôi khi, ta nghĩ rằng Baba và ta sẽ đi dạo. Sau đó, trong khi đi dạo, ta lại quên mất Baba. Sự tưởng nhớ này là một điều rất trơn trượt. Sự tưởng nhớ bị trượt đi hết lần này đến lần khác. Con phải nỗ lực rất nhiều trong sự tưởng nhớ này. Chỉ bằng cách có sự tưởng nhớ mà linh hồn mới trở nên thanh khiết.
Nếu con dạy cho nhiều người, thì con sẽ đạt được một vị trí cao. Những ai thấu hiểu kiến thức này thật tốt thì có thể đạt được một địa vị tốt. Vì vậy, nhiều thần dân được tạo ra tại các cuộc triển lãm. Mỗi người trong số các con có thể phục vụ hàng trăm ngàn người, vì vậy mà trạng thái của con nên tương ứng theo đó. Một khi con đạt đến trạng thái thoát nghiệp, thì cơ thể của con sẽ không còn ở đây nữa. Khi con tiến về phía trước, thì con sẽ hiểu rằng các cuộc chiến sẽ gia tăng, sau đó nhiều người sẽ tiếp tục đến với con. Những lời ca ngợi về con sẽ tiếp tục gia tăng. Vào lúc cuối, ngay cả các ẩn sĩ cũng sẽ đến; họ sẽ bắt đầu tưởng nhớ đến Người Cha. Họ sẽ diễn các phần vai của họ để đi đến vùng đất giải thoát. Họ sẽ không nhận lấy kiến thức này. Tuy nhiên, thông điệp của con phải được chạm đến tất cả các linh hồn. Nhiều người sẽ tiếp tục nghe thấy điều này thông qua các tờ báo. Có rất nhiều ngôi làng; con cũng phải trao thông điệp cho tất cả mọi người ở đó. Con là trao thông điệp và sứ giả.
Không một ai ngoại trừ Người Cha mới là Đấng Thanh Lọc. Không phải rằng những người sáng lập tôn giáo để thanh lọc cho bất cứ ai. Tôn giáo của họ phải mở rộng. Do đó, làm thế nào mà họ có thể chỉ cho bất cứ ai con đường để trở về nhà? Đấng Ban Tặng Sự Cứu Rỗi Cho Tất Cả là chỉ Một Đấng. Các con chắc chắn phải trở nên thanh khiết. Có nhiều người con không giữ mình thanh khiết. Sắc dục là kẻ thù lớn nhất. Ngay cả những người con giỏi cũng bị rơi ngã bởi điều này. Ánh nhìn thói tật cũng là dấu vết của sắc dục. Sắc dục là một con quỷ rất to lớn. Người Cha nói: hãy giành chiến thắng trước điều này và con sẽ trở nên chiến thắng trước thế giới. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu, nay mới tìm lại được, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Hãy thấm nhuần thói quen ở trong sự tưởng nhớ trong khi làm tất cả mọi việc. Để quay trở về nhà với Người Cha, sau đó trở thành chủ nhân của thế giới mới, thanh khiết, con chắc chắn phải trở nên thanh khiết.
2. Để đạt được vị trí cao, con phải phục vụ cho nhiều người; con phải dạy cho nhiều người. Hãy trở thành sứ giả và trao thông điệp này đến với tất cả mọi người.
Lời chúc phúc: Mong con là người nỗ lực chính xác, người trải nghiệm được niềm hạnh phúc trọn vẹn từ bên trong và trải nghiệm được mọi sức mạnh trong vòng tay yêu thương.
Những ai là người nỗ lực đích thực thì không trải nghiệm việc phải lao động vất vả hay mệt mỏi mà liên tục hân hoan say sưa trong tình yêu thương. Bởi vì đã dâng nộp, ngay cả trong suy nghĩ, nên họ trải nghiệm được BapDada đang thúc đẩy họ, không phải bằng đôi chân của lao động vất vả, mà là tiến lên trong vòng tay yêu thương. Bởi vì trải nghiệm mọi thành quả trong vòng tay yêu thương, mà họ không chỉ tiến bước mà còn liên tục bay trong trải nghiệm hạnh phúc, niềm vui nội tâm và trải nghiệm mọi sức mạnh.
Khẩu hiệu: Khi nền tảng niềm tin của con vững chắc, thì con sẽ tự nhiên cảm thấy cuộc đời của con trở nên hướng thượng.
*** Om Shanti ***
Hãy có tình yêu dành cho sự cô tịch và hấp thu sự thống nhất và tập trung.
Thống nhất trong tính đa dạng: mặc dù có nhiều quốc gia, nhiều ngôn ngữ và nhiều màu da, mặc dù có sự đa dạng, nhưng hãy để sự thống nhất trong trái tim của mọi người theo cách thiết thực bởi vì có một Người Cha trong trái tim của mọi người và tất cả các con đều đi theo cùng một shrimat. Mặc dù con có nhiều ngôn ngữ, thì bài hát trong trái tim của con và ngôn ngữ của trái tim con là một.