Trọng tâm: Con ngọt ngào, Người Chủ con thuyền đã đến để đưa con thuyền của con vượt qua. Hãy giữ mình chân thật với Người Cha; mặc dù con thuyền của con có thể chòng chành, nhưng nó sẽ không bị chìm.
Câu hỏi: Lý do chính yếu tại sao con không thể nào ở trong sự tưởng nhớ đến Người Cha một cách chính xác?
Trả lời: Bởi vì con ở trong hình dáng hữu hình, cho nên con đã quên mất rằng con là linh hồn vô thể và Cha của con cũng là vô thể. Bởi vì con ở trong hình thể hữu hình, cho nên con dễ dàng có thể nhớ đến hình thể hữu hình. Con phải trở nên ý thức linh hồn, xem con là chấm điểm và nhớ đến Cha. Chỉ trong việc này mới cần có nỗ lực.
Om shanti. Thượng Đế Shiva nói. Tên của người này không phải là Shiva. Tên của ông ấy là Brahma, và Thượng Đế Shiva nói thông qua ông ấy. Đã được giải thích cho con nhiều lần rằng con không thể gọi bất kỳ con người nào là thánh thần, hoặc con không thể gọi cư dân của vùng tinh tế – Brahma, Vishnu hay Shankar – là Thượng Đế. Bất kỳ ai có hình ảnh tinh tế hoặc hình ảnh hữu hình đều không thể được gọi là Thượng Đế. Chỉ Người Cha vô hạn được gọi là Thượng Đế. Không ai biết Thượng Đế là ai. Họ chỉ tiếp tục nói “Neti, neti”, nghĩa là họ không biết. Cũng chỉ có một vài người các con mới biết điều này một cách chính xác. Linh hồn nói “Hỡi Thượng Đế”! Tuy nhiên, linh hồn là chấm điểm, vì thế Người Cha cũng phải là chấm điểm. Giờ đây, Người ngồi ở đây và giải thích cho con. Baba có một số người con, chúng không hiểu chúng là linh hồn, là chấm điểm như thế nào. Tuy nhiên, có một số người con hiểu điều này rất tốt; chúng nhớ đến Người Cha.
Người Cha vô hạn là viên Kim Cương đích thực. Kim cương thì luôn được đựng trong chiếc hộp nhỏ sang trọng. Ai mà có kim cương và muốn trưng ra cho người khác xem thì sẽ luôn đựng nó trong chiếc hộp bằng vàng hoặc bằng bạc. Chỉ người buôn ngọc mới có thể nhận biết được kim cương; không ai khác có thể nhận biết được kim cương. Không ai biết được nếu kim cương giả được đưa ra. Nhiều người lừa lọc theo cách này. Người Cha thật sự giờ đã đến,nhưng có những con người giả dối đến mức không ai có thể nhận ra bất cứ điều gì. Được hát lên rằng “Con thuyền của sự thật có thể chòng chành, nhưng sẽ không bị chìm”. Con thuyền của sự giả dối sẽ không chòng chành bất kể con có cố gắng rung lắc nó đến mấy. Thậm chí những ai đang ngồi ở đây cũng cố gắng rung lắc con thuyền. Chúng được gọi là những kẻ phản bội. Giờ đây, con biết rằng Người Cha, Chủ Nhân của con thuyền, đã đến.
Người cũng là Chủ Nhân của khu vườn. Người Cha đã giải thích rằng đây là khu rừng gai. Tất cả mọi người đều ô trọc. Họ cũng thật giả dối. Hiếm có ai biết về Người Cha thật sự. Thậm chí những ai ở đây cũng không hoàn toàn biết về Người; chúng không nhận ra Người một cách chính xác bởi vì Người là thầm lặng. Mọi người đều nhớ đến Thượng Đế, và họ cũng biết rằng Người là vô thể, cư ngụ ở vùng tối cao. Họ cũng không biết rằng họ cũng là linh hồn vô thể. Trong khi đang ở trong hình thể hữu hình, họ đã quên mất điều này. Trong khi đang ở trong thế giới hữu hình, họ sẽ chỉ nhớ đến con người hữu hình. Giờ đây, con đang trở nên ý thức linh hồn. Thượng Đế được gọi là Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao. Rất dễ để hiểu điều này. “Người Cha Tối Cao” nghĩa là Linh Hồn Tối Cao, Đấng ở nơi chốn vượt thoát. Các con được gọi là linh hồn. Các con không thể nào được gọi là Đấng Tối Cao; các con nhận kiếp tái sinh.
Không ai biết về những điều này. Thậm chí họ còn gọi Thượng Đế là hiện diện ở khắp mọi nơi. Các tín đồ tìm kiếm Thượng Đế ở trên núi. Thậm chí họ còn đi đến những nơi hành hương và các dòng sông. Họ nghĩ rằng dòng sông là Đấng Thanh Lọc, và bằng cách tắm trong các dòng sông, họ sẽ trở nên thanh khiết. Không ai trong số họ (trên con đường thờ cúng) biết được họ muốn gì. Họ chỉ nói rằng họ muốn có sự giải thoát hoặc sự giải thoát vĩnh viễn(moksha). Ở đây, họ bất hạnh bởi vì họ phiền muộn. Trong thời kỳ Vàng, không ai cầu xin sự giải thoát hoặc sự giải thoát vĩnh viễn. Không ai cầu gọi đến Thượng Đế ở đó. Họ cầu gọi đến Người ở đây bởi vì họ bất hạnh. Đau khổ của con người không thể được loại bỏ bằng cách thờ cúng. Mặc dù ai đó có thể ngồi và tụng niệm “Rama, Rama” suốt cả ngày, nhưng nỗi đau khổ của người ấy vẫn không thể được loại bỏ. Đây là vương quốc của Ravan. Cứ như thể đau khổ bị cột quanh cổ của họ vậy. Thậm chí họ còn hát lên rằng“Mọi người nhớ đến Thượng Đế vào lúc đau khổ, trong khi không ai nhớ đến Người khi họ đang hạnh phúc”. Điều này có nghĩa là chắc chắn có hạnh phúc vào thời điểm nào đó, còn giờ đây thì có đau khổ. Đã từng có hạnh phúc trong thời kỳ Vàng; và giờ đây trong thời kỳ Sắt, có đau khổ. Đây là lý do vì sao nơi này được gọi là khu rừng gai. Cái gai số một là ý thức cơ thể. Sau đó, có cái gai sắc dục.
Giờ đây, Người Cha giải thích “Bất cứ điều gì con nhìn thấy với đôi mắt kia, tất cả đều sẽ bị phá hủy. Giờ đây con phải đi đến vùng đất tĩnh lặng. Con phải nhớ đến Ngôi nhà và vương quốc của con. Cùng với việc nhớ đến Ngôi nhà của con, con cũng cần nhớ đến Người Cha, bởi vì Ngôi nhà kia không phải là Đấng Thanh Lọc. Con gọi Người Cha là Đấng Thanh Lọc. Vì thế, con phải nhớ đến Người Cha. Người nói “Con hãy liên tục nhớ đến Ta”. Con chỉ cầu gọi đến Ta “Baba ơi, xin hãy đến và thanh lọc cho chúng con”.Người là Đại Dương Kiến Thức, vì thế chắc chắn Người phải đến và giải thích thông qua một cái miệng. Người sẽ không trao nguồn cảm hứng. Một mặt, họ tổ chức lễ Shiv Jayanti; mặt khác, họ nói rằng Người vượt thoát khỏi tên gọi và hình dáng. Không thể có bất cứ điều gì vượt thoát khỏi tên gọi và hình dáng. Sau đó, họ nói rằng Người ở trong mọi thứ, ở trong sỏi đá. Có rất nhiều quan điểm.
Người Cha giải thích rằng “Ravan, hình thể của năm thói tật, đã làm cho trí tuệ của con trở nên suy đồi, đây là lý do vì sao con cúi lạy những pho tượng thần”. Một số người là vô thần, và họ không tin vào bất kỳ ai. Ở đây, chỉ những Brahmin, những người đã được giải thích cho điều này cách đây 5000 năm, đến với Người Cha. Cũng được viết ra rằng Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, thực hiện việc thiết lập thông qua Brahma, vì thế các con là con của Brahma. Prajapita Brahma rất nổi tiếng. Vì thế, chắc chắn phải có các Brahma Kumar và Brahma Kumari. Giờ đây, con đã bước ra khỏi lối sống tiện dân và đã đi vào lối sốngBrahmin. Thật ra, những ai tự gọi mình là người Hindu thì không biết về lối sống của mình. Thỉnh thoảng họ tin vào vị thần này, thỉnh thoảng họ tin vào vị thần khác. Họ tiếp tục đi đến với nhiều người. Những người Công giáo không bao giờ đi đến bất kỳ ai khác.
Giờ đây con chứng minh rằng Thượng Đế, Người Cha, nói“Hãy liên tục chỉ nhớ đến Ta mà thôi”. Một ngày nào đó, báo chí sẽ đăng tin Thượng Đế nói rằng “Bằng cách nhớ đến Ta, con sẽ trở nên thanh khiết từ ô trọc”. Khi sự phá hủy đến gần, âm thanh này sẽ tiến đến đôi tai của mọi người thông qua báo chí. Tin tức từ khắp mọi nơi xuất hiện trên báo chí. Giờ đây, con có thể chèn thêm thông tin này vào “Thượng Đế nói ‘Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao, Shiva nói rằng chỉ mỗi Ta là Đấng Thanh Lọc. Hãy nhớ đến Ta và con sẽ trở nên thanh khiết’”. Sự phá hủy thế giới cũ này đang ở ngay trước mặt con. Mọi người sẽ có niềm tin rằng sự phá hủy chắc chắn phải diễn ra. Những cuộc diễn tập chắc chắn phải diễn ra. Con biết rằng sự phá hủy không thể nào diễn ra cho tới khi vương quốc được thiết lập. Phải có những trận động đất… Một bên, những quả bom sẽ nổ; bên kia, sẽ có những thảm họa tự nhiên. Họ sẽ không nhận được thực phẩm; những con tàu hơi nước sẽ không đến và sẽ có nạn đói. Vào lúc xảy ra nạn đói, con người đói đến chết. Những ai đình công tuyệt thực thì tiếp tục uống nước và mật ong…, rồi họ bị sụt cân. Bất thình lình sẽ có động đất trong khi mọi người đang ngồi ở đâu đó, và họ sẽ chết. Sự phá hủy chắc chắn phải diễn ra. Các hiền triết và thánh nhân… không nói rằng sự phá hủy phải diễn ra, đây là lý do vì sao họ nói rằng con phải tiếp tục tụng niệm tên của Rama. Con người thậm chí còn không biết về Thượng Đế. Chỉ duy nhất Thượng Đế biết về bản thân Người; không ai khác có thể biết về Người. Người có thời điểm được ấn định để Người đến, vì thế Người đi vào cơ thể cũ này và nói ra kiến thức về lúc ban đầu, giữa và kết thúc của cả thế giới.
Con biết rằng giờ đây con phải trở về Nhà, vì thế con nên hạnh phúc rằng con đang đi đến vùng đất bình an ấy. Con người muốn có bình an, nhưng ai có thể trao cho họ bình an đây? Họ nói về những người ban tặng bình an. Tuy nhiên, sẽ chỉ có một Người Cha cao quý nhất và một vị Thần của các vị thần. Người nói “Ta sẽ làm cho tất cả các con trở nên thanh khiết và đưa các con trở về. Thậm chí Ta sẽ không bỏ một linh hồn nào ở lại. Theo Vở kịch, tất cả phải quay trở về”. Được nhớ đến rằng tất cả các linh hồn quay trở về giống như đàn muỗi. Con cũng biết rằng có rất ít người trong thời kỳ Vàng. Giờ đây, trong thời kỳ Sắt, có rất nhiều người. Số lượng họ sẽ giảm đi bằng cách nào? Bây giờ là thời kỳ Chuyển giao. Con đang nỗ lực để đi đến thời kỳ Vàng. Con biết rằng sự phá hủy sẽ diễn ra và tất cả các linh hồn sẽ trở về Nhà giống như là đàn muỗi. Cả đám đông sẽ trở về Nhà, nhưng rất ít người sẽ đi đến thời kỳ Vàng. Người Cha nói “Đừng nhớ đến bất kỳ con người nào. Kể cả trong khi nhìn vào họ, con cũng đừng thấy. Tôi là linh hồn và tôi sẽ quay trở về Ngôi nhà của tôi”. Con phải rời bỏ cơ thể cũ của con trong niềm hạnh phúc. Nếu con tiếp tục nhớ đến vùng đất bình an của con, những suy nghĩ cuối cùng của con sẽ dẫn con đến đích của mình. Chỉ trong việc nhớ đến Cha mới có nỗ lực. Con không thể nào nhận được vị trí cao mà không nỗ lực. Người Cha đến để thay đổi con từ con người bình thường thành Narayan. Bây giờ không có sự an lành và thoải mái trong thế giới cũ này. Chỉ trong vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc mới có sự an lành và thoải mái. Trong những ngôi nhà ở đây, chỉ có nỗi bất an và đánh đập. Người Cha nói “Giờ con hãy quên cái thế giới dơ bẩn này đi. Những người con ngọt ngào, Ta đã đến để thiết lập nên thiên đường cho con. Con đã trở nên ô trọc trong địa ngục. Giờ con phải đi đến thiên đường. Giờ đây, hãy nhớ đến Người Cha và thiên đường, rồi những suy nghĩ cuối cùng của con sẽ dẫn con đến đích của mình”.
Con có thể đi dự đám cưới…, nhưng con phải nhớ đến Người Cha. Toàn bộ kiến thức này nên đọng lại trong trí tuệ của con. Con có thể ở nhà và chăm sóc cho con cái của con…, nhưng hãy giữ điều này trong trí tuệ của con “Mệnh lệnh của Baba đó là: Hãy nhớ đến Ta”. Con không được rời bỏ nhà của con. Nếu không, ai sẽ chăm sóc cho các con của con đây? Các tín đồ vẫn ở nhà của mình; họ sống ở nhà, tuy nhiên họ được gọi là tín đồ bởi vì họ thực hiện công việc thờ cúng. Họ chăm sóc cho nhà cửa của mình và cũng dính dáng vào thói tật, tuy nhiên guru của họ bảo họ hãy nhớ đến Shri Krishna để rồi họ có thể có người con giống như là Shri Krishna. Con không được sa đà vào những điều như thế, bởi vì giờ đây con đang lắng nghe những điều thuộc về thời kỳ Vàng và giờ thời kỳ Vàng đang được thiết lập. Shri Krishna không thiết lập nên thiên đường; cậu ấy chỉ trở thành chủ nhân của thiên đường. Cậu ấy nhận được của thừa kế từ Người Cha.
Thượng Đế của kinh Gita chỉ đến vào thời kỳ Chuyển giao. Người Cha đã nói ra kinh Gita và những người con đã nghe kinh Gita. Sau đó, trên con đường thờ cúng, họ chèn vào tên của người con thay vì là tên của Người Cha. Họ đã quên mất Người Cha, vì vậy kinh Gita đã bị làm cho sai lệch. Chuyện gì sẽ xảy ra bằng cách học kinh Gita đã bị làm cho sai lệch? Sau khi dạy cho con Raja Yoga, Người Cha ra đi và Shri Krishna đã trở thành chủ nhân của thời kỳ Vàng thông qua đó. Có ai trên con đường thờ cúng trở thành chủ nhân của thiên đường bằng cách nghe câu chuyện về Narayan thật sự hay không? Thậm chí không ai lắng nghe với suy nghĩ ấy. Họ không nhận được bất kỳ lợi ích nào từ đó. Các hiền triết và thánh nhân… đưa ra câumantra và bức hình của họ. Điều như vậy không áp dụng ở đây. Ở những buổi tụ họp tâm linh khác, họ nói rằng đó là câu chuyện về vị thầy nào đó. Câu chuyện về ai? Câu chuyện Vedanta, câu chuyện Gita, câu chuyện Bhagawad. Giờ đây con biết rằng không phải là con người dạy cho con. Người không học kinh sách nào cả. Shiv Baba có học kinh sách nào hay không? Chính con người học kinh sách. Shiv Baba nói “Ta không học kinh Gita”. Cái cỗ xe mà Ta đang ngồi trong đó đã từng học mọi điều. Ta không học điều gì cả. Ta có toàn bộ kiến thức về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Người này từng học kinh Gita mỗi ngày. Ông ấy từng lặp lại nó giống như con vẹt. Sau đó, khi Người Cha đi vào ông ấy, ngay lập tức ông ấy rời bỏ Gita bởi vì trí tuệ của ông ấy đã bị chạm, rằng Shiv Baba đang truyền giảng tất cả những điều này.
Người Cha nói “Ta đang trao cho con vương quốc thiên đường. Vì thế, con hãy chấm dứt mọi gắn kết của con đối với thế giới cũ này. Chỉ nhớ đến Ta mà thôi”. Con phải thực hiện nỗ lực này. Người tình thật sự thì luôn nhớ đến tình nhân của mình. Vì vậy, giờ đây, sự tưởng nhớ đến Cha cũng nên kiên định đến như thế. Người Cha vượt thoát nói“Con ơi, hãy nhớ đến Ta và nhớ đến của thừa kế thiên đường của con”. Không cần tạo ra bất kỳ âm thanh nàohoặc chơi nhạc cụ… Một số bài hát được bật lên thì thật hay và ý nghĩa của nó được giải thích cho con. Những ai sáng tác những bài hát ấy thì không biết gì cả.
Meera là một tín đồ, trong khi giờ đây con được khai sáng. Khi những người con không thể làm điều gì đó thật tốt, Baba bảo chúng rằng chúng giống như là tín đồ. Sau đó, những người con hiểu tại sao Người Cha lại nói như thế với chúng. Người Cha giải thích “Con ơi, giờ đây con hãy nhớ đến Cha và trở thành sứ giả trao thông điệp. Hãy trao cho mọi người bức thông điệp nhớ đến Cha và của thừa kế để rồi tội lỗi trong nhiều kiếp của họ có thể được đốt bỏ. Giờ là lúc để trở về Nhà”.
Chỉ có duy nhất một Thượng Đế, và Người là vô thể; Người không có cơ thể của riêng Người. Chỉ một Người Cha ngồi ở đây và trao đi lời giới thiệu về Người. Người trao cho con câu mantra “Manmanabhav”. Các hiền triết, thánh nhân và các ẩn sĩ không bao giờ nói rằng sự phá hủy sắp sửa diễn ra, và con nên nhớ đến Người Cha. Chỉ một Người Cha nhắc nhở các con, những người con Brahmin, về điều này. Con nhận được sức khỏe bằng cách tưởng nhớ đến Cha và con nhận được của cải bằng cách học. Con chiến thắng đối với cái chết. Cái chết đột ngột không bao giờ diễn ra ở đó. Thánh thần đã chiến thắng đối với cái chết. Achcha.
Gửi đến những người con dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay mới tìm lại được, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha Linh Hồn chào những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Con không được thực hiện bất kỳ hành động nào mà qua đó con sẽ nhận lấy tên gọi “tín đồ” từ Người Cha. Trở thành sứ giả và trao cho mọi người bức thông điệp “nhớ đến Cha và của thừa kế”.
2. Không có sự an lành hoặc thoải mái nào trong thế giới cũ này; đây là thế giới dơ bẩn. Vì thế, con hãy quên nó đi. Cùng với việc nhớ đến Ngôi nhà, con phải nhớ đến Người Cha để trở nên thanh khiết.
Lời chúc phúc: Mong con có thái độ vượt thoát và trở thành yogi liên tục trong khi sống ở nhà của mình.
Cách dễ dàng để trở thành yogi liên tục là duy trì thái độ vượt thoát trong khi sống ở nhà của con. “Thái độ vượt thoát” là một hình thức của ý thức linh hồn. Những ai ổn định trong ý thức linh hồn thì liên tục tách rời và yêu thương đối với Người Cha. Cho dù chúng làm gì, chúng sẽ cảm thấy như thể chúng không làm gì cả, mà chúng chỉ đang chơi trò chơi. Vì thế, bằng cách ý thức linh hồn trong khi sống ở nhà của con, con sẽ trải nghiệm mọi điều là dễ dàng và giống như là trò chơi. Con sẽ không cảm thấy nó là ràng buộc. Với tình yêu thương và sự hợp tác, con có thêm sức mạnh, con sẽ có thể thực hiện một cú nhảy cao.
Khẩu hiệu: Sự tinh lọc của trí tuệ, nghĩa là sự nhẹ nhõm của linh hồn, chính là đặc điểm của cuộc đời Brahmin.
*** Om Shanti ***
Tiếp nhận nền văn hóa dựa trên sự chân thật và nuôi dưỡng cung cách tốt
Khi các Shakti có lòng can đảm, Đấng Toàn Năng chắc chắn trợ giúp. Sư tử cái không bao giờ sợ bất kỳ ai; chúng rất dũng cảm. Thậm chí chúng không có nỗi sợ về việc không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hãy trở thành hiện thân của sức mạnh của sự thật, nói với niềm hân hoan say sưa và nhìn vào mọi thứ với niềm hân hoan say sưa ấy. “Chúng con là những người đi theo Chính quyền Toàn Năng”. Hãy có nhận thức này và làm cho điều không chính xác trở nên chính xác. Sự thật phải được hiển lộ và không bị ẩn giấu, nhưng cùng với sự ngọt ngào, cung cách tốt cũng được cần đến trong lời nói của con.