Trọng tâm: Con ngọt ngào, kẻ thù Maya đang ở ngay trước mặt con. Do đó, hãy chăm sóc bản thân thật tốt. Nếu trong khi tiến lên, con bị bẫy bởi Maya, con sẽ gạch bỏ đi đường kẻ vận may của mình.
Câu hỏi: Đâu là nhiệm vụ chính yếu của những người con Raja Yogi?
Trả lời: Học và dạy cho người khác là nhiệm vụ chính yếu của con. Các con ở dưới sự chỉ dẫn của Thượng Đế. Con không cần phải đi vào rừng. Trong khi đang sống ở nhà cùng với gia đình mình, con hãy ngồi trong tĩnh lặng và nhớ Người Cha. Toàn bộ việc học của con đều bao hàm trong hai từ: Alpha và beta.
Om shanti. Người Cha cũng có thể nói thông qua Brahma: Chào buổi sáng, các con. Tuy nhiên, các con phải đáp lại. Ở đây, có sự kết nối của Người Cha và các con. Cho đến khi những người con mới trở nên mạnh mẽ, chúng sẽ tiếp tục hỏi điều này điều kia. Đây là việc học. Câu “Thượng Đế nói” đã được viết ra. Thượng Đế là vô hình. Baba này cũng làm cho điều này trở nên thật kiên định vững chắc, để con có thể giải thích cho người khác, vì ở bên ngoài có những thế lực mạnh mẽ của Maya. Ở đây (Madhuban) thì không như vậy.
Người Cha hiểu những ai đạt được của thừa kế của mình cách đây một chu kỳ thì tự động sẽ đến. Con không nên nghĩ người này người kia không nên rời đi hoặc rằng con nên giữ ai đó lại. Nếu anh ta đi, thì anh ta đi thôi. Ở đây là chuyện của việc chết trong khi đang sống. Người Cha nhận nuôi con. Sự tiếp nhận nhất định diễn ra để Người Cha trao của thừa kế. Con cái cũng đến với cha mẹ vì ham muốn thừa kế tài sản. Liệu con của người giàu có bao giờ được người nghèo nhận làm con nuôi không? Làm sao cậu ta có thể rời bỏ gia tài của cải v.v… và ra đi chứ? Chính người giàu mới nhận nuôi ai đó. Bây giờ, con biết Baba trao cho chúng ta quyền trị vì thiên đường. Thế thì tại sao chúng ta không nên thuộc về Người chứ? Có lòng tham cho mọi thứ. Dù ai có học nhiều bao nhiêu đi nữa, họ vẫn sẽ có rất nhiều lòng tham. Con biết rằng Người Cha đã nhận nuôi con để trao cho con của thừa kế vô hạn. Người Cha nói: Ta nhận nuôi tất cả các con một lần nữa, như Ta đã làm cách đây 5000 năm. Con cũng nói: Baba, con là của Người. Cách đây 5000 năm cũng vậy, con đã là của Người. Đã có rất nhiều các con, những Brahma Kumar và Kumari một cách thực tế. Prajapita cũng nổi tiếng.
Trừ khi con trở thành Brahmin từ tiện dân, nếu không thì con không thể trở thành thánh thần. Chu kỳ này tiếp tục xoay trong trí tuệ của con. Chúng ta từng là tiện dân, chúng ta bây giờ đã trở thành Brahmin và chúng ta sẽ lại trở thành thánh thần. Chúng ta sẽ cai trị trong thời kỳ vàng. Do đó, thế giới cũ này nhất định phải bị phá hủy. Nếu không có niềm tin trọn vẹn, họ sẽ rời đi. Có nhiều người con yếu rơi ngã. Điều này cũng được ấn định trong vở kịch. Kẻ thù Maya đang ở ngay trước mặt con. Bà ta kéo con về phía bà ta. Người Cha nhắc đi nhắc lại để điều này vững chắc trong con: Đừng bị mắc bẫy của Maya. Nếu không thì, con sẽ gạch bỏ đi vận may của mình. Duy nhất Người Cha mới có thể hỏi con: Chúng ta đã từng gặp nhau chưa? Không ai khác có đủ trí tuệ để hỏi điều này. Người Cha nói: Ta phải đến để nói kinh Gita một lần nữa. Ta cũng phải đến để giải phóng con khỏi ngục tù của Ravan. Người Cha vô hạn giải thích vấn đề của sự vô hạn. Chính bây giờ là vương quốc của Ravan. Vương quốc ô trọc này đã bắt đầu cách đây nửa chu kỳ. Ravan được tả với 10 cái đầu và Vishnu được tả với bốn cánh tay. Không có con người nào giống như thế. Bốn cánh tay là biểu tượng của con đường gia đình. Đây là mục tiêu và mục đích: Sự dưỡng nuôi thông qua Vishnu. Mảnh đất của Vishnu cũng được gọi là mảnh đất của Krishna. Shri Krishna chỉ có thể được tả với hai cánh tay. Con người không hiểu gì cả. Người Cha giải thích từng khía cạnh. Tất cả những điều đó thuộc về con đường thờ cúng. Các con bây giờ có kiến thức này. Mục tiêu và mục đích của con là trở nên giống như Narayan từ con người bình thường. Nơi học tập kinh Gita này thì nhất định là để đạt được giải thoát trong cuộc sống. Các Brahmin nhất định được cần đến. Ngọn lửa hiến sinh kiến thức này là của Rudra. Shiva cũng được gọi là Ruda.
Bây giờ, Người Cha hỏi: Ngọn lửa hiến sinh kiến thức này là của Krishna hay là của Shiva? Shiva được gọi là Linh Hồn Tối Cao; Shankar được gọi là thánh thần. Họ đã kết hợp Shiva và Shankar. Người Cha bây giờ nói: Ta đã đi vào người này. Các con nói: BapDada. Họ nói: Shiv-Shankar. Đại Dương Kiến Thức là duy nhất một. Các con bây giờ biết Brahma đã trở thành Vishnu bằng kiến thức này. Bức tranh cũng được tạo ra một cách chính xác. Vishnu xuất hiện từ rốn của Brahma. Không ai có thể hiểu được ý nghĩa của điều này. Brahma đã được tả cầm một số kinh sách trên tay. Bây giờ, ai ngồi và nói cốt lõi của kinh sách? Là Người Cha hay là Brahma? Người này cũng trở thành chủ nhân đại dương kiến thức. Có vô số các bức tranh đã được tạo ra, nhưng chúng không chính xác; tất cả chúng đều thuộc về con đường thờ cúng. Không tồn tại con người nào với tám hay mười cách tay; đó chỉ là biểu tượng của con đường gia đình. Ý nghĩa của Ravan cũng được thể hiện. Một nửa chu kỳ, nó là vương quốc của Ravan, là đêm. Một nửa chu kỳ, nó là vương quốc của Rama, là ngày. Người Cha giải thích từng điều một. Tất cả các con đều là con của một Người Cha. Người Cha thiết lập mảnh đất Vishnu thông qua Brahma và Người dạy con Raja Yoga. Nhất định, Người sẽ chỉ dạy Raja Yoga ở thời kỳ chuyển giao. Nói rằng kinh Gita được nói trong thời kỳ đồng là sai. Người Cha nói sự thật. Nhiều người có linh ảnh về Brahma hay Shri Krishna. Họ thấy Brahma mặc đồ trắng. Shiv Baba là một chấm điểm. Nếu họ có linh ảnh về một chấm điểm, họ sẽ không thể hiểu gì cả. Con nói: Tôi là một linh hồn. Nhưng ai từng nhìn thấy một linh hồn? Không ai cả. Nó chỉ là một cái chấm thôi. Con có thể hiểu được, phải không nào? Bất kỳ ai tôn thờ với lòng sùng kính, họ sẽ có linh ảnh về vị thần mà họ tôn thờ. Nếu họ mà thấy hình ảnh của người khác, họ sẽ trở nên hoang mang. Nếu ai đó thờ Hanuman, anh ta sẽ chỉ nhìn thấy Hanuman. Một người thờ thần Ganesh thì sẽ chỉ thấy thần Ganesh.
Người Cha nói: Ta làm cho con rất đỗi giàu có. Có các cung điện kim cương và đá quý; con giàu vô kể. Con đã làm mất tất cả ở đâu rồi? Bây giờ con đã trở nên khánh kiệt, con đang xin của bố thí. Người Cha có thể nói cho con tất cả những điều này. Các con hiểu rằng bây giờ Người Cha đã đến, chúng ta sẽ trở thành chủ nhân thế giới một lần nữa. Vở kịch vô hạn này được tiền định. Mỗi người đều đang diễn phần vai của mình trong vở kịch. Nếu ai đó cởi bỏ cơ thể và tiếp nhận một cơ thể khác, thì sao phải khóc vì điều đó chứ? Con không bao giờ khóc trong thời kỳ vàng. Các con bây giờ đang chinh phục gắn kết. Lakshmi và Narayan, v.v… đều là những vị vua chiến thắng gắn kết. Sự gắn kết không tồn tại ở đó.
Người Cha tiếp tục giải thích những khía cạnh khác nhau. Người Cha là vô hình. Con người chỉ nói rằng Người vượt thoát tên gọi và hình dạng, nhưng không có gì vượt thoát tên gọi và hình dạng cả. Họ cầu gọi, “Hỡi Thượng Đế! Hỡi Thượng Đế, Người Cha!” có phải không? Do đó, Người có tên gọi và hình dạng. Một lingam được gọi là Shiva, Linh Hồn Tối Cao, và cũng là Shiv Baba. Người nhất định là Baba, có phải không? Baba nhất định cũng có con cái. Chỉ linh hồn vô hình mới gọi Đấng Vô hình là “Baba”. Khi họ đi đến ngôi đền của Người, họ gọi Người là, “Shiv Baba”. Sau đó, khi họ đi về nhà, họ cũng gọi cha mình là “baba”. Họ không hiểu tại sao họ gọi Người là Shiv Baba. Người Cha dạy việc học cao quý nhất chỉ trong hai từ: Alpha và beta. Bằng cách nhớ Alpha và beta thì quyền trị vì trở thành của con. Đây là kỳ thi rất lớn. Khi con người vượt qua kỳ thi cao hơn, họ không nhớ đến việc học trước đó nữa. Họ tiếp tục học và cốt lõi của kiến thức đọng lại trong trí tuệ của họ vào lúc cuối. Việc học này ở đây cũng giống như thế. Con tiếp tục học và, vào lúc cuối, Người Cha nói: Manmanabhav! Sau đó nhận thức về cơ thể của con phá vỡ. Nếu con thấm nhuần thói quen “Manmanabhav”, thì, vào lúc cuối, con sẽ nhớ Người Cha và của thừa kế. Đây là điều chính yếu. Thực sự rất dễ dàng!
Ngày nay, trong các việc học khác, ai mà biết họ học những gì. Vua thế nào thì những phong tục và hệ thống mà ông ấy đặt ra cũng sẽ như thế. Trước đây, hệ thống đo lường là tấn và pound. Ngày nay, nó là kg v.v… Rất nhiều quốc gia riêng biệt đã được hình thành. Một số thứ mà chỉ tốn một rupi ở Delhi thì lại tương đương với hai rupi ở Bombay, bởi vì đó là hai bang khác nhau. Mọi người hiểu rằng họ sẽ không để đất nước của mình chết đói. Có rất nhiều cuộc chiến v.v… Rất nhiều sự hoang mang. Những người ở Bharat từng rất giàu có. Sau đó, khi đi quanh chu kỳ 84 kiếp, họ trở nên khánh kiệt. Được nói rằng: Một kiếp sinh giá trị như kim cương đã bị đánh mất để đổi lấy một kiếp sinh như vỏ sò chẳng đáng giá chút nào. Người Cha nói: Tại sao con lại tự giết mình chỉ vì vài cái vỏ sò? Ít nhất bây giờ phải trở nên thanh khiết và đạt được của thừa kế của con từ Người Cha. Họ cũng cầu gọi: Hỡi Đấng Thanh Lọc, xin hãy đến. Xin hãy đến và thanh lọc chúng con. Do đó, điều này cũng chứng minh rằng con từng thanh khiết và bây giờ thì con không còn thanh khiết nữa. Lúc này bây giờ nhất định là thời kỳ sắt. Người Cha nói: Nếu Ta tạo ra thế giới thanh khiết, thì thế giới ô trọc này nhất định phải bị phá hủy. Đó là lý do tại sao cuộc chiến Mahabharat được nhóm lên bởi ngọn lửa hiến sinh kiến thức của Rudra này.
Sự hủy diệt cũng được ấn định trong vở kịch. Trước tiên, Baba có linh ảnh. Vì ông ấy biết sẽ nhận được vương quốc tuyệt vời như thế, nên ông ấy trở nên rất hạnh phúc. Sau đó, ông ấy cũng được trao cho linh ảnh về sự hủy diệt. “Manmanabhav, Madhyjibhav.” Những lời này từ kinh Gita. Một số câu của kinh Gita là đúng. Người Cha cũng nói: Ta nói kiến thức này cho con. Sau đó, nó biến mất. Không một ai biết rằng không có vương quốc nào khác khi nó là vương quốc của Lakshmi và Narayan. Dân số vào lúc đó rất nhỏ. Bây giờ thì rất lớn. Do đó, sự thay đổi phải diễn ra. Sự hủy diệt cũng được cần đến. Cuộc chiến tranh Mahabharat diễn ra cho điều đó. Thượng Đế cũng sẽ ở đó. Họ tổ chức sinh nhật của Shiva. Shiv Baba đã đến và làm gì? Họ cũng không biết điều này. Người Cha bây giờ giải thích: Thông qua kinh Gita, linh hồn Shri Krishna nhận được vương quyền. Kinh Gita là mẹ và cha, qua đó mà con trở thành thánh thần. Shri Krishna học Raja Yoga thông qua kiến thức của kinh Gita này. Họ sử dụng cái tên của Shri Krishna thay vì tên của Shiv Baba. Do đó, Người Cha giải thích: Hãy làm cho điều này thật vững chắc bên trong con, rồi sẽ không một ai có thể làm cho con rơi ngã khi họ nói với con những điều sai trái nữa. Họ hỏi nhiều thứ: Làm sao thế giới có thể tiếp tục mà không có thói tật được? Điều này sẽ diễn ra như thế nào? Ah, nhưng chính bạn nói: Đó từng là thế giới không thói tật. Bạn nói, “hoàn toàn không thói tật” phải không? Vậy thì làm sao nó có thể là một thế giới đầy thói tật được cơ chứ?
Con bây giờ biết rằng con nhận được quyền trị vì vô hạn từ Người Cha vô hạn. Thế thì tại sao con không nhớ một Người Cha như vậy chứ? Đây là một thế giới ô trọc. Có hàng trăm ngàn người đi đến Kumbha Mela. Họ nói: Có một dòng sông ẩn mình ở đó. Nhưng làm sao có thể có một dòng sông ẩn mình được? Ở đây cũng thế, họ đã làm ra một cái miệng của con bò (gaumukh). Họ nói: Sông Hằng chảy ở đây. Tuy nhiên, sông Hằng sẽ chảy ra biển hay là sẽ chảy đến chỗ con ở ngọn núi này? Có quá nhiều loạng choạng vấp ngã trên con đường thờ cúng. Có kiến thức, thờ cúng và sự bàng quan; một cái là bàng quan hữu hạn; và cái kia là bàng quan vô hạn. Các ẩn sĩ rời bỏ nhà cửa, đi và sống trong rừng. Ở đây thì không như thế. Các con từ bỏ cả thế giới bằng trí tuệ của con. Nhiệm vụ chính của các con, những người con Raja Yogi là học và dạy cho người khác. Tuy nhiên, Raja Yoga không thể được dạy trong rừng. Đây là một trường học. Các cành nhánh xuất hiện từ đây. Các con đang học Raja Yoga. Brahma Kumar và Kumari, những người học cùng với Shiva Baba sẽ trao lời dạy cho mọi người. Một mình Shiv Baba không thể ngồi đây và dạy cho tất cả mọi người. Đây là Chính quyền Pandava. Các con ở dưới những chỉ dẫn của Thượng Đế. Các con đang ngồi ở đây thật bình yên, còn ngoài kia có biết bao nhiêu là biến động. Người Cha nói: Hãy quyên tặng năm thói tật và những điềm gở sẽ biến mất. Hãy trở thành con của Ta và Ta sẽ hoàn thành mọi mong nguyện của con. Con biết rằng con bây giờ đang đi đến mảnh đất hạnh phúc. Mảnh đất đau khổ sẽ bị thiêu rụi. Một số con cũng đã có linh ảnh về sự hủy diệt. Bây giờ chỉ còn lại một ít thời gian. Do đó, nếu con trở nên bận rộn trên cuộc hành hương tưởng nhớ, tội lỗi của con sẽ được xóa bỏ và con sẽ đạt được một vị trí cao. Achcha.
Gửi đến những người con ngọt ngào nhất, dấu yêu, đã thất lạc từ lâu nay mới tìm lại được, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ Người Mẹ, Người Cha, BapDada. Người Cha linh hồn chào namaste đến những người con linh hồn.
Trọng tâm thực hành:
1. Để đạt được trọn vẹn của thừa kế của con từ Người Cha, hãy chết trong khi đang sống. Trở thành người con được nhận nuôi. Đừng bao giờ gạch bỏ vận may hướng thượng của con.
2. Đừng bao giờ phát triển mối nghi ngờ nào bằng cách lắng nghe những điều sai trái. Đừng cho phép niềm tin của con lung lay dù chỉ một chút. Mảnh đất đau khổ này sắp bị thiêu rụi. Do đó, hãy loại bỏ trí tuệ của con ra khỏi nó.
Lời chúc phúc: Mong con trở thành linh hồn đặc biệt và làm cho những người bất tỉnh tỉnh lại bằng cách trao cho họ cỏ hồi sinh dưới hình dạng của những điểm đặc biệt.
Hãy trao cho mỗi linh hồn cỏ hồi sinh của nhận thức hướng thượng và những điểm đặc biệt, rồi họ sẽ có thể tỉnh lại từ chỗ bất tỉnh. Hãy đặt một tấm gương phản chiếu hình dạng của những điểm đặc biệt ở trước mặt họ. Gợi nhớ cho họ về những điều đó, rồi con sẽ có thể trở thành một linh hồn đặc biệt. Nếu con nói với mọi người về điểm yếu của họ, họ sẽ cố che giấu chúng hoặc lờ đi, nhưng nếu con nói về điểm đặc biệt của họ, họ sẽ tự động nhận ra những điểm yếu của mình. Hãy sử dụng cỏ hồi sinh này để làm cho những người bất tỉnh tỉnh lại. Hãy bay và làm cho những người khác bay.
Khẩu hiệu: Từ bỏ tên tuổi, sự tôn trọng, danh dự và tiện ích vật chất, ngay cả trong suy nghĩ của con, là sự từ bỏ vĩ đại.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Tích lũy sức mạnh suy nghĩ và trở thành công cụ cho phục vụ hướng thượng.
Các con, những người đã trở thành công cụ, phải đặc biệt chú ý đến suy nghĩ của mình. Khi con luôn tự do khỏi những suy nghĩ lãng phí và tội lỗi, trí tuệ của con sẽ có thể ra quyết định tốt, và, khi con ra quyết định tốt, con sẽ dễ dàng giải quyết được mọi vấn đề. Nếu thay vì tìm cách giải quyết vấn đề mà con lại tìm cách biện minh thì những người đi theo con cũng sẽ tiếp tục biện minh cho mọi tình huống.