biết tầm quan trọng của thời gian và trở nên luôn luôn sẵn sàng
Avyakt Murli ngày 17/08/2025 (ngày gốc 16/11/2006)
Hôm nay, BapDada đang ngắm nhìn những người con ở khắp mọi nơi, những người con xứng đáng nhận được tình yêu thương của Thượng Đế và yên vị trên chiếc ghế của lòng tự trọng. Tất cả những người con đều yên vị trên chiếc ghế của mình, nhưng một số người con thì ở trong trạng thái tập trung, còn những người con khác thì hơi nhấp nhổm trong suy nghĩ của chúng. Theo thời gian hiện tại, BapDada mong muốn nhìn thấy mỗi người con liên tục ở trong hình thái tập trung và là hiện thân của lòng tự trọng. Tất cả các con cũng mong muốn ổn định trong trạng thái tập trung. Con biết mọi loại tự trọng khác nhau, con cũng suy nghĩ về điều đó, nhưng thỉnh thoảng con làm cho sự tập trung của con chao đảo. Rất ít khi con có trạng thái ổn định liên tục. Con có trải nghiệm về trạng thái này, và con mong muốn có được trạng thái này, nhưng tại sao chỉ thỉnh thoảng con mới có được trạng thái này? Lý do cho điều đó là gì? Do con thiếu sự chú ý liên tục. Nếu con lập một danh sách những điểm kiến thức về lòng tự trọng của con, đó sẽ là một danh sách dài. Lòng tự trọng đầu tiên là con đã trở thành người con trực tiếp của Người Cha mà con hằng tưởng nhớ; mỗi người các con là người con số một của Người. BapDada đã lựa chọn tất cả các con, một nắm nhỏ trong số muôn triệu từ khắp mọi nơi, và Người đã làm cho con thuộc về Người. Từ cả năm châu lục, Người Cha đã làm cho con trực tiếp thuộc về Người. Đây là điểm vĩ đại về lòng tự trọng. Các con là những tạo vật đầu tiên của Đấng sáng tạo nên thế giới. Con biết về lòng tự trọng này, phải không? Cùng với BapDada, Người đã làm cho tất cả các con trở thành tổ tiên của những linh hồn trên thế giới. Con là tổ tiên của thế giới; con xứng đáng được tôn thờ. BapDada đã làm cho mỗi người các con trở thành hình ảnh hỗ trợ và là tấm gương điển hình cho thế giới. Con có niềm hân hoan say sưa này không? Thỉnh thoảng niềm hân hoan say sưa này có giảm đi một chút. Con hãy suy nghĩ về điều này. Đây là chiếc ngai vô giá nhất; đây là chiếc ngai vô giá mà không ai khác có thể đạt được trong suốt cả Chu kỳ. Mỗi người các con đã được trao cho chiếc ngai, chiếc vương miện ánh sáng và tilak nhận thức từ Thượng Đế. Con có nhớ “Tôi là ai? Lòng tự trọng của tôi là gì?” không? Con đang cảm thấy hân hoan say sưa, phải không? Cho dù chiếc ngai thời kỳ Vàng có vô giá đến mấy, thì chỉ các con mới nhận được ngai vàng trái tim của Thượng Đế.
BapDada luôn nhìn thấy kể cả người con số hạng cuối cùng ở trong hình dáng thiên thần, người sẽ trở thành thánh thần. Vào khoảnh khắc này, con là Brahmin; rồi từ Brahmin, con sẽ trở thành thiên thần; và từ thiên thần, con phải trở thành thánh thần. Con có biết về lòng tự trọng của con không? BapDada biết rằng do con quên đi lòng tự trọng của mình, cho nên con có ý thức cơ thể và sự cao ngạo thuộc về cơ thể. Con vẫn trở nên phiền muộn. BapDada thấy rằng khi con trở nên ý thức cơ thể hoặc khi con có sự cao ngạo thuộc về cơ thể, con trở nên phiền muộn. Tất cả các con đều trải nghiệm điều này, phải không? Giữ gìn danh dự về lòng tự trọng của con và trở nên phiền muộn do không ở trong lòng tự trọng của con — con biết cả hai điều này. BapDada thấy trong số tất cả các con, phần đông đã trở nên tràn đầy kiến thức, nhưng trong khía cạnh tràn đầy sức mạnh, con lại không mạnh mẽ. Có mức độ % trong khía cạnh này.
BapDada đã làm cho mỗi người các con trở thành đứa con và trở thành chủ nhân đối với những kho báu của Người. Người đã trao cho tất cả các con mọi kho báu. Không phải là Người trao ít hơn hay nhiều hơn cho một số người, bởi vì đó là kho báu không đếm xuể, cho nên đó là kho báu vô hạn. Đây là lý do vì sao Người đã làm cho mỗi người cáccon trở thành đứa con và trở thành chủ nhân đối với những điều vô hạn. Vì thế, giờ đây con hãy kiểm tra bản thân. Người là Người Cha vô hạn, Người không phải là người cha hữu hạn. Người là Người Cha vô hạn và kho báu cũng là vô hạn. Vì thế, con có những kho báu ấy theo cách vô hạn không? Con có những kho báu ấy suốt toàn bộ thời gian không, hay là thỉnh thoảng một số kho báu bị đánh cắp hoặc bị mất? Tại sao Baba đang lôi kéo sự chú ý của con vào điều này? Để con không trở nên phiền muộn, để con có thể yên vị trên chiếc ghế lòng tự trọng của con và không bị ưu phiền. Con đã trải nghiệm nỗi ưu phiền này trong suốt 63 kiếp rồi. Con có muốn trải nghiệm nỗi ưu phiền ấy thêm nữa không? Con không cảm thấy mệt mỏi sao? Giờ đây, con hãy duy trì lòng tự trọng của con, nghĩa là duy trì danh dự cao quý nhất của con. Tại sao? Rất nhiều thời gian đã qua đi. Con đang tổ chức lễ kỷ niệm 70 năm của con, phải không? Vì thế, nhận biết về bản thân nghĩa là nhận biết lòng tự trọng của con và giữ mình ổn định trong lòng tự trọng. Theo thời gian, giờ đây con hãy đưa từ “liên tục” (sada) vào cuộc sống thực tế của con. Đừng chỉ gạch dưới từ này, mà hãy chú trọng đến nó trong cuộc sống thực tế của con. “Tôi phải giữ mình như thế này. Tôi sẽ giữ mình như thế này. Tôi đang làm việc đó. Tôi sẽ thực hiện điều đó”. Đây không phải là lời nói của những người con và chủ nhân của những điều vô hạn. Giờ đây, lời này nên liên tục phát ra từ trong tim của tất cả các con “Tôi đã đạt được điều tôi từng mong muốn đạt được”. Câu “Tôi đang đạt được” không nên được nói ra từ những người con của Người Cha vô hạn với kho báu vô hạn. “Tôi đã đạt được”. Bởi vì con đã có được BapDada, cho nên con nói “Baba của con”. Con đã chấp nhận điều này, con biết điều này, con đã chấp nhận nó. Chỉ những lời này nên liên tục phát ra từ trong tim con “Tôi đã đạt được”. BapDada biết điều đó, bởi vì thỉnh thoảng con mới có lòng tự trọng, con giữ tầm quan trọng của thời gian trong nhận thức của con rất ít. Một là tôn trọng bản thân, và hai là tầm quan trọng của thời gian. Con không hề bình thường, con là tổ tiên. Mỗi người các con chính là nguồn hỗ trợ cho những linh hồn trên thế giới. Con hãy nghĩ về điều này. Nếu con rơi vào biến động, chuyện gì sẽ xảy ra với các linh hồn trên thế giới? Đừng nghĩ rằng chỉ những ai được gọi là maharathi mới là nguồn hỗ trợ cho thế giới. Nếu có những người con mới đến, và hôm nay hẳn là nhiều người con mới đã đến, các con đã chấp nhận “Baba của con” trong trái tim con rồi chứ? Con đã chấp nhận rồi chứ? Các con, những người con mới đến, chấp nhận điều này chứ? Con không chỉ biết thôi, mà con còn chấp nhận “Baba của con” nữa chứ? Con hãy giơ tay lên! Hãy giơ tay cao lên! Những người con mới đang giơ tay lên. Còn các con, những người con lâu năm hơn, đã vững vàng trong điều này, phải không? Những ai đã chấp nhận “Baba của con” trong trái tim mình, và Người Cha cũng đã chấp nhận “Con của Ta”, thì đều chịu trách nhiệm. Tại sao? Kể từ lúc con nói rằng con là Brahma Kumar hoặc Brahma Kumari, hoặc dù con nói con là Brahma Kumar, Brahma Kumari, hay là Shiv Kumar, Shiv Kumari, hoặc là con thuộc về cả hai, thì con đã bị trói buộc rồi. Con có chiếc vương miện trách nhiệm. Con có chiếc vương miện ấy, phải không? Các Pandava, con hãy nói đi! Mỗi người các con đều có chiếc vương miện trách nhiệm phải không? Chiếc vương miện này không nặng nề chứ? Nó nhẹ mà, phải không? Chiếc vương miện này nhẹ. Ánh sáng thì nhẹ. Con hãy chú ý đến tầm quan trọng của thời gian. Thời gian sẽ không hỏi trước khi nó đến. Thậm chí giờ đây một số người con còn nói hoặc nghĩ rằng chúng cần có thêm một chút manh mối, rằng chúng nên biết chúng có 20 năm hay10 năm. Tuy nhiên, BapDada nói: “Hãy để qua một bên thời gian của sự phá hủy sau cùng, con có biết về sự kết thúc của cơ thể con không? Con có biết rằng con sẽ rời bỏ cơ thể của mình vào ngày cụ thể nào đó không? Con có biết không? Ngày nay, bhog được dâng cho nhiều Brahmin đã ra đi. Không có sự đảm bảo nào cả. Vì thế, con hãy biết về tầm quan trọng của thời gian. Thời kỳ nhỏ này thì ngắn ngủi, nhưng đây là thời kỳ để đạt được thành quả vĩ đại nhất, bởi vì Người Cha vĩ đại nhất đến đây vào thời kỳ nhỏ này; Người không đến vào những thời kỳ dài khác. Chính trong thời kỳ nhỏ này mà con có thời gian để gieo những hạt giống cho thành quả trong suốt cả Chu kỳ. Thậm chí nếu con có đạt được vương quốc thế giới, hoặc con trở nên xứng đáng được tôn thờ, thì đây là khoảng thời gian để gieo hạt giống cho cả Chu kỳ, và đây cũng là thời gian để con nhận được gấp đôi quả trái. Con nhận được quả trái cho việc làm thờ cúng của con vào lúc này, và con cũng nhận được quả trái ăn liền, nhìn thấy được vào lúc này. Con làm việc gì đó, và ngay lập tức con nhận được quả trái thực tế, nhìn thấy được, và con cũng tạo ra quả trái ấy cho tương lai. Trong suốt cả Chu kỳ, có thời kỳ nào khác như thế không? Chính vào lúc này mà Người Cha trao món quà lớn nhất cho những người con, đặt vào lòng bàn tay của chúng. Con có nhớ món quà của con không? Đó là vận may vương quốc thiên đường. Baba đã trao cho mỗi người con món quà là thế giới mới thiên đường trong lòng bàn tay của con. Không ai khác trao món quà lớn đến như thế, và món quà này cũng không thể được trao vào bất kỳ thời gian nào khác. Con nhận được món quà ấy vào lúc này. Con trở thành chủ nhân toàn năng vào lúc này. Không ở thời kỳ nào khác mà con nhận được vị trí chủ nhân toàn năng. Vì thế, con hãy tập trung duy trì lòng tự trọng của con và cũng biết về tầm quan trọng của thời gian. Bản thân (swayam) và thời gian (samay): tôn trọng bản thân và tầm quan trọng của thời gian. Đừng trở nên bất cẩn. 70 năm đã qua đi; nếu con trở nên bất cẩn vào lúc này, con sẽ làm giảm thành quả của con rất nhiều. Khi con tiến bộ hơn, càng có nhiều bất cẩn hơn “Tôi rất giỏi. Tôi đang tiến lên rất tốt. Tôi sẽ tiến đến đó. Cứ chờ xem, tôi sẽ không bị bỏ lại đằng sau; chuyện đó sẽ diễn ra”. Đây là sự bất cẩn và lười biếng đường bệ. Bất cẩn và lười biếng. Cái từ “lúc nào đó” (kab) hàm ý sự lười biếng, và cái từ “bây giờ” (ab) hàm ý sự trao tặng tức thì, sự từ thiện to lớn.
Ngày hôm nay là lượt gặp gỡ đầu tiên trong mùa này, phải không? Vì thế, BapDada đang lôi kéo sự chú ý của con vào điều này. Trong mùa này, con không được bước xuống khỏi lòng tự trọng của con, và con cũng không được quên tầm quan trọng của thời gian. Hãy tỉnh táo, khôn khéo và cẩn trọng. Con được yêu thương, phải không? Người ta không thể chịu đựng nổi khi nhìn thấy một chút điểm yếu hay khiếm khuyết nào ở người mà mình yêu thương. Con được bảo rằng BapDada có tình yêu thương sâu đậm dành cho kể cả người con sau cùng, bởi vì người con ấy là con của Baba. Vì thế, giờ đây, vào lần này, mặc dù đây là lượt cho những người con ở Ấn Độ, nhưng những người conhai lần nước ngoài cũng không hề thua kém. BapDada đã thấy rằng không có lượt gặp gỡ nào mà không có những người con hai lần nước ngoài. Đây là điều tuyệt vời của những người con nước ngoài. Bây giờ, những người conhai lần nước ngoài, hãy giơ tay lên! Hãy nhìn xem có bao nhiêu người. Lượt đặc biệt của con đã qua rồi, tuy nhiên hãy nhìn xem có bao nhiêu người các con ở đây. Chúc mừng các con. Chào mừng các con. Gửi đến các con thật nhiều, thật nhiều lời chúc mừng.
Vậy các con đã nghe về điều mà con cần làm bây giờ chưa? Bài tập về nhà đã được giao cho các con trong mùa này. Hãy nhận thức bản thân. Chỉ nhận thức bản thân, không phải về người khác, và trở thành vàng ròng, bởi vì BapDada tin rằng những ai nói “Baba của tôi” sẽ quay trở về cùng với Người Cha. Chúng sẽ không đi như là một phần của đám rước. Con sẽ quay trở về cùng với BapDada, nắm lấy bàn tay shrimat, rồi con sẽ đi vào vương quốc đầu tiên cùng với cha Brahma. Có niềm vui trong ngôi nhà mới. Cho dù nó đã qua một tháng, thì vẫn được bảo là mới một tháng thôi. Khi con đi vào vương quốc cùng với cha Brahma, con sẽ đi đến ngôi nhà mới, thế giới mới và trải nghiệm những cách thức mới, phong tục và hệ thống mới. Tất cả các con đều nói rằng con có thật nhiều tình yêu thương dành cho cha Brahma. Vì thế, dấu hiệu của tình yêu thương là gì? Đồng hành cùng với ông ấy, trở về Nhà cùng với ông ấy và đi xuống cùng với ông ấy. Đây là bằng chứng của tình yêu thương. Con có thích điều này không? Con có thích ở cùng với ông ấy, trở về cùng với ông ấy, rồi đi xuống cùng với ông ấy không? Con sẽ không rời bỏ điều con thích, phải không? Vì thế, trách nhiệm yêu thương của Người Cha đối với mỗi đứa con là đưa các con trở về Nhà cùng với Người, chứ không phải để con lẽo đẽo theo Người ở phía sau. Nếu điều gì đó vẫn còn sót lại, con sẽ phải dừng lại để hứng chịu sự trừng phạt của Dharamraj. Trong trường hợp đó, con sẽ không tay trong tay với Người nữa, mà con sẽ nối gót theo sau. Thế tình huống nào mới có niềm vui? Đó là song hành cùng với Người, phải không? Vì thế, con đã đưa ra lời hứa kiên định này chưa? Lời hứa quay trở về cùng với Ngườicó kiên định không, hay là con sẽ nối gót theo sau? Nhìn xem! Các con đã giơ tay lên thật tốt. BapDada vui lòng khi nhìn thấy những cánh tay giơ lên, nhưng con phải giơ bàn tay shrimat lên. Shiv Baba không có tay, và linh hồn Brahma Baba cũng không có tay. Các con cũng sẽ không có những bàn tay thể lý đó; các con phải nắm lấy bàn tay shrimat và trở về cùng với nhau. Các con sẽ quay trở về cùng với nhau, phải không? Ít ra con hãy gật đầu đi! Achcha, các con đang vẫy tay. Mong muốn của BapDada là không một người con nào bị bỏ lại đằng sau, tất cả nên quay trở về cùng với nhau. Con phải giữ mình luôn luôn sẵn sàng. Achcha.
Giờ đây, BapDada sẽ tiếp tục nhìn vào sổ học bạ của tất cả những người con ở khắp mọi nơi. Con đã đưa ra lời hứa (vayda) và làm tròn lời hứa ấy, nghĩa là con đã nhận được lợi ích (fayda). Đừng chỉ đưa ra lời hứa thôi, mà con cũng hãy nhận lấy lợi ích từ lời hứa ấy. Achcha. Bây giờ, con sẽ có suy nghĩ quyết tâm, phải không? Hãy ngồi ổn định trong trạng thái của suy nghĩ quyết tâm này “Tôi phải làm việc này. Tôi phải quay trở về. Tôi phải quay trở về cùng với nhau”. Bây giờ, hãy có suy nghĩ quyết tâm này bên trong con. Hãy ngồi trong trạng thái ấy. Đừng nói “Tôi sẽ làm việc đó… Tôi sẽ làm việc đó…”. Con hãy nói “Tôi phải làm việc đó”. Achcha.
Gửi đến tất cả các con, những người con làm công việc phục vụ kép ở khắp mọi nơi; gửi đến những viên ngọc trên vầng trán của BapDada ở khắp mọi nơi, những người liên tục yên vị trên chiếc ghế tự trọng trong sự tập trung; gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi biết về tầm quan trọng của thời gian, theo đó trở thành người con xứng đáng, những người con đưa ra bằng chứng cho việc nỗ lực mãnh liệt; gửi đến tất cả các con, những thiên thần sáng và nhẹ, liên tục bay với đôi cánh hăng hái và nhiệt tình, đồng thời cũng làm cho người khác bay, nỗi nhớ, niềm thương và lời chào namaste của BapDada.
BapDada nói với các Dadi: Mọi người đều đang tiến lên và đang trao đi sự hợp tác của mình. BapDada vui lòng rằng mỗi người các con đang trao một ngón tay là điểm đặc biệt của con. (BapDada nói với Dadiji) Mọi người vui lòng khi nhìn thấy những viên ngọc nguyên thủy. Từ lúc ban đầu, các con đã trao cả xương tủy của mình cho công việc phục vụ. Các con đã phục vụ bằng cả xương tủy của mình. Tốt lắm. Hãy xem, dù chuyện gì xảy ra, con chỉ cần nhìn vào một điều này: Dù con nằm trên giường hay ở nơi nào khác, thì con cũng không quên Người Cha. Người Cha tan hòa trong trái tim con. Là như vậy, phải không? Nhìn xem, Dadiji đang mỉm cười thật đẹp. Ừ thì, tuổi tác con lớn, và con muốn nói “Ta ta” (bye bye) với vùng đất của Dharamraj. Con không muốn trải nghiệm sự trừng phạt. Ngay cả Dharamraj sẽ phải cúi chào. Dharamraj sẽ phải đón chào con. Con sẽ nói “Ta ta”, vì vậy con đang tất toán nốt vài tài khoản của con ở đây trong sự tưởng nhớ đến Người Cha. Không có bất kỳ đau khổ nào. Dù có bệnh tật đi chăng nữa thì cũng không có dấu vết của sự buồn khổ chút nào. (BapDada đang nói với Dadi Nirmal Shanta) Người con này đang mỉm cười thật nhiều. Con hãy trao cho mọi người ánh nhìn drishti! Achcha.
Lời chúc phúc: Mong con trở thành một doanh nhân thật sự và giữ mình thoát khỏi sự thông minh, khôn lỏi đời thường, nhờ đó được Người Cha yêu thương.
BapDada không thích kiểu thông minh, khôn lỏi đời thường. Được nói rằng Thượng Đế thuộc về những ai ngây thơ. Vị Chúa Tể của sự thông thái (Chatur Sujan) chỉ yêu những người con ngây thơ. Trong từ điển của Thượng Đế, chính các con, những người con ngây thơ, mới là những VIP đặc biệt. Những ai không để ánh nhìn của thế gian chi phối họ thì chính là những người thực hiện cuộc giao ước với Người Cha và trở thành ngôi sao trong mắt của Thượng Đế. Chính các con, những người con ngây thơ, nói từ trái tim mình “Baba của con!”. Chỉ với một từ trong vòng một giây thôi, con đã có thể trở thành một doanh nhân thật sự, thực hiện cuộc giao dịch để nhận được kho báu vô hạn.
Khẩu hiệu: Để nhận được tình yêu thương của mọi người, con hãy luôn nói những lời ngọt ngào.
*** Om Shanti ***
Tín hiệu Avyakt: Để trở thành yogi dễ dàng, hãy trải nghiệm tình yêu thương của Thượng Đế
Những ai liên tục chìm đắm trong sự tưởng nhớ đến Người Cha, nghĩa là những ai tan hòa vào Người Cha thì Người Cha cũng liên tục tan hòa trong đôi mắt, trong từng lời được nói ra thông qua miệng của những người con ấy. Thay vì được nhìn thấy như là cơ thể, họ sẽ được nhìn thấy như là những người có thẩm quyền toàn năng (có tất cả các sức mạnh). Giống như vào lúc ban đầu thiết lập, Shri Krishna luôn được nhìn thấy qua hình hài của Brahma, tương tự như vậy, Đấng Toàn Năng sẽ được nhìn thấy thông qua các con.
Thông báo: Hôm nay là Chủ nhật thứ 3 của tháng, Ngày Thiền cho Thế giới, tất cả các anh chị em Raj Yogi tapaswi hãy thiền từ 18H30 đến 19H30.
Hãy trải nghiệm: Ổn định trong lòng tự trọng là linh hồn tổ tiên, ngồi bên dưới gốc cây Chu kỳ và trao tỏa yoga mạnh mẽ, nuôi dưỡng cho triều đại của mình với tính thánh thiện.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.