Để hiển lộ một Đấng duy nhất, con hãy làm cho trạng thái của con trở nên liên tục và ổn định. Ở trong lòng tự trọng và thể hiện sự tôn trọng đối với mọi người.
02/03/2025 Avyakt murli 15/10/2004
Hôm nay, BapDada đang nhìn thấy 3 ngôi sao vận may đang tỏa sáng lấp lánh trên vầng trán của mỗi một người con:
* Đầu tiên là vận may có được sự dưỡng nuôi của Thượng Đế,
* Thứ hai là vận may nhận được việc học của Thượng Đế,
* Thứ ba là vận may có được lời chúc phúc của Thượng Đế.
Theo cách này, Người đang nhìn thấy 3 ngôi sao ở giữa vầng trán của mỗi người con. Con cũng nhìn thấy ngôi sao vận may đang tỏa sáng lấp lánh của con chứ? Con có thể nhìn thấy chúng không? Con sẽ không thể nhìn thấy những ngôi sao vận may hướng thượng như thế đang tỏa chiếu lấp lánh trên vầng trán của bất kỳ ai khác trên thế giới này. Những ngôi sao vận may này đang tỏa chiếu lấp lánh trên vầng trán của tất cả các con. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, có sự khác biệt ở vẻ lấp lánh của chúng. Vẻ lấp lánh của một số người con thì thật rực rỡ, còn vẻ lấp lánh của những người con khác thì chỉ ở mức lung linh. Đấng Ban Tặng Vận May đã trao cho tất cả những người con vận may giống đồng như nhau. Người đã không trao điều gì đó đặc biệt cho riêng ai. Nguồn nuôi dưỡng là như nhau, tất cả các con đều đang học cùng với nhau, và tất cả các con đều đã nhận được cùng lời chúc phúc giống như nhau. Ở mọi ngóc ngách trên thế giới, có cùng việc học ở khắp mọi nơi. Quả là kỳ diệu! Cùng một bài murli vào cùng một ngày, cùng khoảng thời gian amrit vela, theo từng quốc gia. Lời chúc phúc con nhận được cũng là như nhau. Câu khẩu hiệu cũng giống như nhau. Có sự khác biệt nào không? Có sự khác biệt giữa Mỹ và London không? Không hề. Vậy thì tại sao lại có sự khác biệt?
BapDada trao nguồn nuôi dưỡng như nhau cho tất cả mọi người vào giờ amrit vela. Mọi người đều nhận được cùng một phương pháp để có sự tưởng nhớ liên tục. Thế thì tại sao lại có thứ hạng? Nếu phương pháp là như nhau, vậy thì tại sao lại có sự khác biệt trong việc đạt được thành công? BapDada có tình yêu thương ngang bằng dành cho tất cả những người con ở khắp mọi nơi. Thậm chí nếu ai đó có ở số hạng sau cùng theo nỗ lực của họ thì BapDada vẫn có tình yêu thương như nhau dành cho người sau cùng. Thật ra, cùng với tình yêu thương, Người cũng có lòng nhân từ dành cho người con đến sau, rằng người con đến sau nên đi nhanh, đi mau, về trước. Tất cả những người con từ rất xa đã tiến đến đây như thế nào? Tình yêu thương của Thượng Đế đã lôi kéo con đến đây, phải không? Con đã đến đây sau khi bị lôi kéo bởi sợi dây yêu thương này. Vì thế, BapDada có tình yêu thương dành cho những người con. Con có tin vào điều này không, hay là con thắc mắc Baba có yêu thương con không hay là Người yêu thương ít hơn? Tình yêu thương của BapDada dành cho mỗi người con vĩ đại hơn người con khác, và tình yêu thương này từ Thượng Đế chính là nền tảng cho sự nuôi dưỡng đặc biệt của tất cả các con.
Mỗi người các con đang nghĩ gì? Rằng tình yêu thương của con dành cho Người Cha thì vĩ đại hơn hay là tình yêu thương của người khác vĩ đại hơn, còn tình yêu thương của con thì ít hơn? Con có nghĩ theo cách này không? Con tin rằng tình yêu thương của con dành cho Baba thì vĩ đại hơn, phải không? Nó giống như thế này, phải không? Có phải như thế không, các Pandava? Mỗi người các con nên nói “Baba của con!”. Con sẽ không nói rằng Người là Baba của người phụ trách trung tâm, rằng Người là Baba của Dadi, hay Người là Baba của Dadi Janki. Con sẽ nói như thế này sao? Không! Con sẽ nói “Baba của con!”. Bởi vì con đã nói “của con”, và Người Cha cũng nói “của Ta”, chỉ thông qua từ “của con/của Ta” này, những người con thuộc về Người Cha và Người Cha thuộc về những người con. Việc này có mất nỗ lực nào không? Có mất bất kỳ nỗ lực nào không? Có thể là một chút thôi không? Không mất nỗ lực chứ? Thỉnh thoảng con có thấy việc đó là nỗ lực không? Con không thấy đó là nỗ lực chứ? Con làm gì khi con thấy cần phải nỗ lực? Con có trở nên mệt mỏi không? Con hãy nói từ trái tim con với tình yêu thương rằng “Baba của con”, rồi nỗ lực sẽ thay đổi thành tình yêu thương. Ngay khi con nói “Baba của con”, âm thanh ấy tiến đến Baba, và Người Cha trao sự giúp đỡ thêm. Tuy nhiên, đây là chuyện thuộc về trái tim. Đây không phải là chuyện thuộc về lời nói. Đây là chuyện được thực hiện với trái tim. Vì thế, con thông minh trong việc thực hiện cuộc giao dịch với trái tim, phải không? Con có biết cách thực hiện cuộc giao dịch không? Những người con đang ngồi ở phía sau có biết cách thực hiện cuộc giao dịch không? Đây là lý do vì sao con đã tiến đến đây. Tuy nhiên, Ai mới là người ở xa nhất? Có phải là những người con đến từ Mỹ không? Có phải những người con đến từ Mỹ là xa nhất không, hay là Người Cha ở nơi xa nhất? Nước Mỹ vẫn thuộc về thế giới này. Người Cha đến từ thế giới khác. Thế thì cư dân nào đang sống ở nơi xa nhất? Không phải là những người con đến từ Mỹ. BapDada ở nơi xa nhất. Cư dân đến từ vùng tinh tế và cư dân đến từ vùng tối cao, nước Mỹ thì sánh được gì với những nơi ấy? Không là gì cả!
Vì vậy, hôm nay, Người Cha, cư dân của vùng đất xa xăm, đã đến để gặp gỡ những người con cư ngụ ở nơi xa, trong thế giới hữu hình này. Con có niềm hân hoan say sưa rằng ngày hôm nay BapDada đã đến là vì con không? Người dân Bharat dù gì cũng thuộc về Người Cha, nhưng BapDada đặc biệt vui lòng khi nhìn thấy những người con hai lần nước ngoài. Tại sao Người lại vui lòng? BapDada nhận ra rằng bởi vì Người Cha đã đến Bharat cho nên người dân Bharat mới có niềm hân hoan say sưa vượt trội này. Tuy nhiên, Baba cũng có tình yêu thương dành cho những người con hai lần nước ngoài, bởi vì mặc dù chúng đến từ nền văn hóa khác, nhưng chúng đã được chuyển hóa thành văn hóa Brahmin. Con đã được chuyển hóa rồi, phải không? Con không còn có ý nghĩ rằng đây là văn hóa của Bharat và văn hóa của con thì khác? Không. Kết quả mà BapDada đã nhìn thấy là tất cả các con đã trở thành những người thuộc về một nền văn hóa. Cho dù con đến từ đâu, những quốc gia khác nhau xét về mặt cơ thể của con, nhưng linh hồn thì vẫn thuộc về văn hóa Brahmin. Con có biết một điều khác về những người con hai lần nước ngoài mà BapDada rất thích không? Con có biết đó là gì không? (Họ nhanh chóng tham gia vào việc phục vụ.) Con hãy nói thêm điều khác đi. (Họ có công việc và họ cũng làm công việc phục vụ nữa.) Những người con ở Ấn Độ cũng làm việc này. Ở Ấn Độ cũng thế, những người con có công việc và cũng làm công việc phục vụ nữa. (Nếu chuyện gì đó xảy ra, họ trung thực nói về điểm yếu của họ, họ rất trung thực.) Achcha. Những người con từ Ấn Độ không trung thực như thế sao?
BapDada đã thấy rằng mặc dù con sống ở xa, nhưng vì tình yêu thương của con dành cho Người Cha, cho nên phần đông các con đã thi đậu trong môn học yêu thương. Dù gì Bharat cũng có vận may ấy, nhưng trong khi sống ở xa, tất cả đều thi đậu trong môn học yêu thương. BapDada hỏi con có mức độ % trong tình yêu thương của con không? Có mức độ % trong môn học yêu thương dành cho Người Cha không? Những ai tin rằng mình có 100% tình yêu thương, hãy giơ tay lên. 100% chứ? Cư dân của Bharat không giơ tay lên kìa! Con hãy nhìn xem, Bharat đã nhận được vận may này. Vận may lớn nhất Bharat đã nhận được đó là Người Cha đã đến Bharat. Người Cha đã không chọn nước Mỹ để đến; Người đã chọn Bharat. Người con này (Gayatri behn từ New York) đang ngồi ở phía trước. Tuy nhiên, kể cả trong khi ở xa, con vẫn có tình yêu thương sâu đậm. Các vấn đề cứ đến, nhưng bằng cách nói “Baba, Baba”, con chấm dứt những vấn đề ấy.
BapDada đã cho con điểm thi đậu trong môn học yêu thương, vì vậy giờ đây con phải thi đậu trong điều gì khác đây? Con phải thi đậu! Con đã thi đậu và con phải thi đậu. Theo thời gian hiện tại, BapDada muốn mức độ % sức mạnh chuyển hóa bản thân của mỗi người con nhiều như khi tất cả các con giơ tay lên cho sức mạnh của tình yêu thương. Tất cả các con đã giơ tay lên cho điều đó, phải không? Có tốc độ nhanh trong việc chuyển hóa bản thân không? Con sẽ hoàn toàn giơ tay lên hay là chỉ giơ tay nửa vời cho việc này thôi? Con sẽ giơ tay lên đến mức độ nào? Con mang đến sự chuyển hóa, nhưng cần có thời gian. Theo sự đến gần của thời gian, sức mạnh của sự chuyển hóa bản thân nên thật nhanh. Mất bao lâu để chấm một chấm lên tờ giấy? Việc đó mất bao lâu? Mất bao lâu để chấm một chấm? Thậm chí không đến một giây. Có đúng như vậy không? Vì vậy, con có tốc độ nhanh như thế không? Con có nên được yêu cầu giơ tay lên không? Con sẽ chỉ giơ tay lên nửa vời thôi. Tốc độ của thời gian thì nhanh; sức mạnh của sự chuyển hóa bản thân phải nhanh, và khi con nói đến sự chuyển hóa, con hãy luôn nhớ đến từ “bản thân” cùng với từ “chuyển hóa”. Không phải là chuyển hóa, mà là chuyển hóa bản thân. BapDada nhớ những người con đã hứa với Người rằng trong vòng một năm, chúng sẽ mang đến sự chuyển hóa thế giới thông qua sự chuyển hóa tâm ấn của chúng. Con có nhớ không? Con đã tổ chức đón mừng năm ấy rồi, phải không? Chuyển hóa thế giới thông qua sự chuyển hóa tâm ấn. Tốc độ của thế giới đang đi vào mức độ khốc liệt, nhưng tốc độ chuyển hóa tâm ấn của con có nhanh như thế không? Theo luật, điểm đặc biệt của những vùng đất nước ngoài là mọi thứ ở đó đều nhanh; họ làm mọi thứ đều nhanh. Vì vậy, Người Cha đang hỏi “Con có nhanh khi con chuyển hóa tâm ấn của con không?”. Giờ đây, BapDada muốn nhìn thấy tốc độ chuyển hóa bản thân trở nên thật nhanh. Tất cả các con đều hỏi “BapDada mong muốn điều gì?”. Các con thảo luận giữa các con với nhau và các con hỏi nhau rằng “BapDada mong muốn điều gì?”. BapDada muốn con có thể đặt dấu chấm hết trong vòng một giây. Giống như con chấm một chấm trên tờ giấy, vì thế việc này nên diễn ra nhanh hơn thế. Trong việc mang đến sự chuyển hóa, con hãy đặt dấu chấm hết cho bất cứ điều gì không chính xác. Con có biết cách đặt dấu chấm hết không? Con biết mà, phải không? Tuy nhiên, thỉnh thoảng nó lại trở thành dấu chấm hỏi. Con đặt dấu chấm hết, và nó trở thành dấu chấm hỏi. “Tại sao nó lại như thế này?”, “Đây là gì?”. Câu hỏi “Tại sao?”, “Cái gì?” làm cho dấu chấm hết biến thành dấu chấm hỏi. BapDada cũng đã nói với con trước kia rằng “Con đừng nói ‘Tại sao? Tại sao?’ (‘Why? Why?’)”. Thay vào đó con sẽ nói gì? “Bay” (“Fly”) hoặc “Tuyệt vời!” (“Wah!”). Hoặc là nói “Tuyệt vời!” (“Wah!”) hoặc là nói “Bay” (“Fly”). Con đừng nói “Tại sao? Tại sao?” (“Why? Why?”). Con nhanh chóng biết cách nói “Tại sao? Tại sao?” (“Why? Why?”). Nó chỉ vuột miệng thôi ư? Mỗi khi từ “Tại sao?” (“Why?”) nảy ra, thay vào đó con hãy nói “Tuyệt vời! Tuyệt vời!” (“Wah! Wah!”). Nếu bất kỳ ai làm bất cứ điều gì hoặc nói bất cứ điều gì – hãy nói “Tuyệt vời, Vở kịch! Tuyệt vời!”, chứ đừng nói “Tại sao người này lại làm chuyện này? Tại sao người này lại nói ra lời này? Tôi sẽ làm việc này nếu như người kia làm việc này”. Không!
Ngày hôm nay, BapDada đã nhìn thấy… Ta có nên nói cho con biết không? Con muốn mang đến sự chuyển hóa, phải không? Vì thế, ngày nay, dù ở Ấn Độ hay ở nước ngoài, kết quả đó là có làn sóng về một điều ở cả hai nơi, và đó là gì? “Nên có cái này. Mình nên nhận được điều này. Người này nên làm việc này. Chỉ những điều mình nghĩ và nói nên diễn ra”. Những điều kỳ vọng này vẫn khởi lên trong suy nghĩ của con, đó là những suy nghĩ lãng phí và chúng không cho phép con trở nên tốt nhất. BapDada đã ghi chú lại tấm biểu đồ về sự lãng phí của mỗi người trong một thời gian ngắn. Người đã kiểm tra nó. BapDada có một cỗ máy thật khủng. Người không có chiếc máy tính giống như con có. Chiếc máy tính của con có thể bị hỏng hóc. Còn BapDada thì có cỗ máy kiểm tra rất nhanh. BapDada đã thấy rằng phần đông các con có những suy nghĩ lãng phí trong suốt cả ngày. Những gì xảy ra đó là trọng lượng của những suy nghĩ lãng phí thì nặng nề, và trọng lượng của những suy nghĩ tốt nhất thì nhẹ hơn. Vì vậy những suy nghĩ lãng phí này làm cho cái đầu của con trở nên nặng nề. Chúng làm cho nỗ lực của con trở nên nặng nề. Có gánh nặng, vì vậy nó lôi kéo con về phía nó. Đây là lý do vì sao khi có ít suy nghĩ thanh khiết hơn – suy nghĩ thanh khiết sẽ là chiếc thang máy cho sự tiến bộ bản thân, không phải là chiếc thang bình thường, mà là chiếc thang máy – con phải leo lên chiếc thang nỗ lực đó. Con chỉ cần nhớ đến hai từ. Để chấm dứt lãng phí, con chỉ cần sử dụng hai từ trong suy nghĩ, lời nói, hành động và hành vi cư xử của con từ giờ amrit vela cho đến đêm. Con hãy đưa điều này vào thực tế. Hai từ đó là: tự trọng và tôn trọng người khác. Con phải ở trong lòng tự trọng của con và trao lòng tôn trọng cho người khác. “Cho dù người khác có như thế nào, tôi phải dành cho người ấy sự tôn trọng. Tôi phải trao sự tôn trọng và ở trong trạng thái tự trọng”. Phải có sự cân bằng giữa hai điều này. Thỉnh thoảng, con ở trong lòng tự trọng của con rất nhiều, nhưng con đang không dành đủ sự tôn trọng cho người khác. Đừng nên là con trao sự tôn trọng nếu như người kia trao cho con sự tôn trọng. Không. “Tôi phải là người trao tặng”. Đội quân Shiv Shakti Pandava là người trao tặng, là những người con của Đấng ban tặng. Nói “Tôi sẽ trao nếu như người kia trao” trở thành việc kinh doanh – giao dịch, đổi chác. Đó không phải là trở thành người trao tặng. Vì thế, con là doanh nhân hay là người trao tặng? Người trao tặng thì không bao giờ là người nhận lấy. Trong thái độ và ánh nhìn của con, hãy có mục tiêu này “Tôi phải…, chứ không phải là người khác”. “Tôi phải liên tục có những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết dành cho mỗi một người, nghĩa là cho mọi người, dù họ có kiến thức tâm linh hay không có kiến thức tâm linh”. Thật ra, con có mong ước tốt lành dành cho những ai không có kiến thức tâm linh, nhưng con cũng hãy có mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết dành cho những linh hồn có kiến thức tâm linh trong mọi khoảnh khắc. Hãy để ánh nhìn của con trở nên giống như thế, hãy để thái độ của con trở nên giống như thế. Con có con ngươi trong mỗi con mắt. Con ngươi có bao giờ biến mất không? Con sẽ trở thành gì nếu như con ngươi biến mất? Con có thể nhìn thấy không? Vì thế, giống như có con ngươi trong con mắt của con, tương tự như vậy, linh hồn và Người Cha, chấm điểm, tan hòa trong mắt của con. Giống như chấm điểm (linh hồn) không bao giờ biến mất, tương tự như vậy, đừng để chấm điểm nhận thức về linh hồn và về Người Cha biến mất khỏi thái độ hoặc ánh nhìn của con. Con phải theo Người Cha, phải không? Vì thế, giống như Người Cha có sự tôn trọng dành cho mỗi người con trong ánh nhìn và thái độ của Người, Người có sự tôn kính, tương tự như vậy, con hãy có lòng tự trọng và sự tôn trọng dành cho người khác trong ánh nhìn và thái độ của con. Những suy nghĩ mà con có trong tâm trí – rằng người này nên thay đổi, rằng người ấy không nên làm việc đó, rằng người này giống như thế này – nó sẽ không xảy ra bằng cách trao những lời dạy. Bằng cách trao sự tôn trọng cho người khác, họ sẽ bắt đầu đáp ứng những suy nghĩ mà con có trong tâm trí của con – rằng người kia nên thay đổi hoặc nên làm việc này, việc kia. Họ sẽ thay đổi thông qua thái độ của con, chứ không phải thông qua lời nói của con. Vì vậy, con sẽ làm gì? Tự trọng và tôn trọng người khác: con sẽ nhớ cả hai điều này, phải không? Hay là con chỉ nhớ lòng tự trọng thôi? Trao sự tôn trọng nghĩa là nhận được sự tôn trọng. Trao sự tôn trọng nghĩa là trở nên xứng đáng được tôn trọng. Dấu hiệu của tình yêu thương ý thức linh hồn đó là chuyển hóa điểm yếu của người khác bằng mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết của con. Trong bức thông điệp lần trước, BapDada đã nói “Hiện tại, hãy để hình dáng của con là nhân từ”. Kể cả trong kiếp cuối cùng của con, những hình ảnh không sống của con cũng đầy lòng nhân từ và có lòng nhân từ dành cho các tín đồ. Bởi vì hình ảnh không sống của con thật là nhân từ, vậy thì hình dáng sống của con sẽ như thế nào đây? Hình dáng sống nên là hầm mỏ của lòng nhân từ. Con hãy trở thành hầm mỏ của lòng nhân từ. Bất kỳ ai đến, con hãy trao cho họ lòng nhân từ. Đây là dấu hiệu của tình yêu thương. Con muốn làm điều đó mà, phải không? Hay là con chỉ muốn nghe thôi? Con phải làm điều đó, con phải trở nên như thế! Vì vậy, Baba đang trao cho con lời hồi đáp cho câu hỏi “BapDada mong muốn điều gì?”. Con đặt ra câu hỏi này, vì vậy mà BapDada đang trao cho con câu trả lời.
Hiện tại, có sự mở rộng thật tốt của công việc phục vụ, kể cả ở Bharat và ở nước ngoài. BapDada muốn con làm cho ai đó trở thành công cụ thực hiện nhiệm vụ đặc biệt. Con hãy làm cho ai đó hợp tác, ai đó muốn làm điều gì đó, nhưng giờ đây sẽ minh họa cho điều đó theo cách thực tế. Con đã có nhiều chương trình. Mỗi khi con tổ chức chương trình, BapDada đều trao lời chúc mừng cho những ai thực hiện những chương trình ấy. Giờ đây, con hãy cho thấy vài điều mới mẻ hơn nữa, để rồi họ thay mặt cho con làm hiển lộ Người Cha. Con cũng hãy để những lời này thốt ra từ đôi môi của họ “Việc học này là của Thượng Đế”. Hãy để “Baba, Baba” vang lên từ trái tim của họ. Họ trở nên có khả năng phục vụ, nhưng vẫn còn một điều “Đấng này là Đấng duy nhất. Đây là Đấng duy nhất…”. Hãy để cho âm thanh này lan tỏa. “Các Brahma Kumari đang làm công việc rất tốt. Họ có thể làm việc này”. Họ đã đến, giờ con hãy để cho họ nói “Đây là Đấng duy nhất. Đây là kiến thức của Thượng Đế”. Con hãy để những ai sẽ hiển lộ Người Cha nói điều này một cách không e dè, sợ hãi. Con nói rằng Thượng Đế đang làm cho nhiệm vụ này diễn ra, rằng đây là nhiệm vụ của Thượng Đế. Tuy nhiên, giờ con hãy để cho họ nói rằng họ biết về Thượng Đế, Người Cha, Đấng mà mọi người đã kêu cầu. Giờ con hãy trao cho họ trải nghiệm ấy. Con có điều gì trong trái tim của con vào mọi khoảnh khắc? “Baba, Baba, Baba!”. Con hãy để một nhóm như thế xuất hiện. Tốt lắm. Con có thể làm việc này. Bất cứ điều gì đã diễn ra cho đến hiện tại thì đều tốt. Sự chuyển hóa đã diễn ra. Tuy nhiên, sự chuyển hóa sau cùng đó là “Đây là Đấng duy nhất. Đây là Đấng duy nhất. Đây là Đấng duy nhất”. Điều đó sẽ diễn ra khi gia đình Brahmin có trạng thái liên tục. Hiện tại, trạng thái cứ tiếp tục thay đổi. Trạng thái liên tục sẽ hiển lộ một Đấng duy nhất. Việc này có được không? Vì thế, những người con hai lần nước ngoài, con hãy trở thành tấm gương điển hình. Hãy trở thành tấm gương điển hình trong việc trao lòng tôn trọng và ở trong trạng thái tự trọng. Con hãy đạt được số hạng trong việc này. Người ta đưa ra ví dụ về gia đình chinh phục sự gắn kết, nơi mà những người trao bức thông điệp, những người đầy tớ phục vụ và mọi người khác đều trở thành người chinh phục sự gắn kết. Tương tự như vậy, cho dù con ở đâu – nước Mỹ, nước Úc, ở mọi quốc gia – con hãy đạt được số hạng trong việc trở nên liên tục, thống nhất trong việc theo một lời chỉ dẫn, ở trong lòng tự trọng của con và trao sự tôn trọng cho người khác. Con có thể đạt được số hạng đó, phải không? Con hãy đạt số hạng đó. Con có muốn đạt được số hạng không?
Gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi, những người con tan hòa vào ánh mắt của Người Cha; gửi đến những người con là ánh sáng của đôi mắt; gửi đến những người con liên tục ổn định trong trạng thái liên tục; gửi đến những người con may mắn, là ngôi sao của vận may liên tục tỏa sáng lấp lánh; gửi đến những ai liên tục có lòng tự trọng và dành lòng tôn trọng tương đương cho người khác; gửi đến những người con làm cho tốc độ nỗ lực của chúng trở nên thật nhanh… nỗi nhớ, niềm thương, lời chúc phúc và lời chào namaste của BapDada.
Lời chúc phúc: Mong con bầu bạn với Đấng Đồng Hành thật sự của con, theo đó trở nên đáng yêu và thoát khỏi sự gắn kết.
Mỗi ngày, vào giờ amrit vela, con hãy có niềm hạnh phúc về việc có mọi mối quan hệ với BapDada và con cũng chia sẻ niềm hạnh phúc này với những người khác. Con hãy có quyền đối với mọi loại hạnh phúc, cũng như trao cho người khác thẩm quyền này. Trong khi thực hiện bất kỳ nhiệm vụ nào, con đừng nhớ đến những người đồng hành của con, mà trước hết hãy nhớ đến Người Cha, bởi vì Người Cha là Người Bạn thật sự của con. Khi con bầu bạn với Đấng Đồng Hành thật sự của con, con dễ dàng trở nên tách rời và yêu thương đối với tất cả. Những ai nhớ đến một Người Cha trong mọi mối quan hệ trong mọi nhiệm vụ thì trở nên tự do thoát khỏi gắn kết. Con không gắn kết với bất kỳ ai và cũng không phụ thuộc vào bất kỳ ai, vì thế con không thể nào bị Maya đánh bại.
Khẩu hiệu: Để nhận ra Maya, con hãy trở thành trikaldarshi (người nhìn thấy ba khía cạnh thời gian) và trinetri (người có con mắt thứ ba kiến thức), rồi con sẽ chiến thắng.
*** Om Shanti ***
Tiếp nhận nền văn hóa dựa trên sự chân thật và nuôi dưỡng cung cách tốt
Dấu hiệu của sự chân thật là có cung cách tốt. Khi con chân thật và có sức mạnh của sự thật, con sẽ không bao giờ ngưng có cung cách tốt. Có thể con phải chứng minh sự chân thật, nhưng con phải làm việc này với cung cách tốt. Bằng cách cố gắng chứng minh rằng điều gì đó là thật trong khi buông bỏ cung cách tốt của con, con sẽ không thể chứng minh nó. Dấu hiệu của việc thiếu cung cách tốt đó là ngang bướng; và dấu hiệu của việc có cung cách tốt đó là khiêm tốn. Những ai chứng minh sự thật sẽ luôn giữ mình khiêm tốn và luôn tương giao với mọi người với cung cách tốt.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.