Từ đầu năm nay, hãy để thái độ bàng quan vô hạn của con trỗi dậy.
Đây là chìa khóa để mở ra cánh cổng đi đến vùng đất giải thoát.
13/04/2025 Avyakt murli 13/12/2004
Hôm nay, BapDada, Đấng Sáng Tạo nên thời kỳ mới, đã đến để đón mừng năm mới cùng với những người con của Người. Vì tình yêu thương dành cho những người con của Người, Người đã từ vùng đất xa xăm đến với thế giới hữu hình này để tổ chức cuộc gặp gỡ cùng với những người con. Trong thế giới này, họ dành cho nhau những lời chúc tụng cho năm mới, nhưng BapDada đang trao cho các con những lời chúc mừng cho cả năm mới và thời kỳ mới. Lễ mừng năm mới thì chỉ là lễ mừng diễn ra trong một ngày, trong khi con liên tục đón mừng thời kỳ mới vào thời kỳ Chuyển giao. Bị lôi kéo bởi tình yêu thương của Thượng Đế, tất cả các con đã đến đây. Tuy nhiên, ai đã đến từ nơi xa nhất? Có phải là những người con hai lần nước ngoài không? Những người con hai lần nước ngoài vẫn đến từ thế giới hữu hình này, nhưng vùng đất nơi mà BapDada, Cư Dân của nơi chốn xa xăm, đã đến từ đó thì cách bao xa? Con có thể tính toán khoảng cách Baba đã đến cách bao nhiêu dặm không? Vì thế, BapDada, Cư Dân của nơi chốn xa xăm, đang nhìn thấy tất cả các con – dù con đang ngồi trước mặt Baba trong hội trường Kim cương, dù cho con đang ngồi ở Madhuban, Gyan Sarovar, trong phòng triển lãm, hay những người con đang ngồi ở xa trong vùng đất này và ở nước ngoài – đang xem và đang nghe từ xa và đang đón mừng cuộc gặp gỡ với BapDada như thế nào. Vì thế, gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi lời chúc mừng gấp muôn triệu lần cho thời kỳ mới và cho năm mới. Thời kỳ mới đang ở ngay trước mắt các con, phải không? Đó là tất cả. Ngày hôm nay, con đang ở thời kỳ Chuyển giao; và ngày mai, con sẽ cai trị vương quốc của con trong thời kỳ mới như là những người có thẩm quyền đối với vương quốc. Con có trải nghiệm điều đó đang ở rất gần không? Đây là chuyện chỉ của ngày hôm nay và ngày mai. Con từng là con của ngày hôm qua (kal) và con sẽ trở thành con của ngày mai (kal) một lần nữa. Con có thể nhìn thấy bộ y phục bằng vàng thuộc về thời kỳ mới của con, thời kỳ Vàng ở ngay trước mặt con không? Nó thật đẹp. Con có thể nhìn thấy nó rõ ràng, phải không? Hôm nay, con đang mặc bộ y phục bình thường; và ngày mai, con sẽ mặc bộ y phục tuyệt đẹp, tỏa sáng lấp lánh của thời kỳ mới. Để mừng năm mới, họ tặng quà cho nhau chỉ vào ngày hôm nay. Tuy nhiên, BapDada, Đấng Sáng Tạo nên thời kỳ mới, đã tặng cho tất cả các con món quà là thế giới Vàng, sẽ kéo dài trong nhiều kiếp. Đây không phải là món quà có thể bị hoại diệt. Người Cha đã trao cho con món quà bất diệt. Con có nhớ nó không? Con đã không quên nó mà, phải không? Con có thể đến và đi trong vòng một giây. Vào khoảnh khắc này, con đang ở thời kỳ Chuyển giao; vào khoảnh khắc tiếp theo, con có thể tiến đến thế giới Vàng của con. Hay là việc đó mất lâu? Con nhớ đến vương quốc của con mà, phải không? Ngày hôm nay là ngày tiễn biệt, và sau nửa đêm, nó sẽ được gọi là ngày lễ. Vì thế, vào ngày lễ tiễn biệt, cùng với việc tiễn biệt năm mới, con đã tiễn biệt điều gì nữa? Con kiểm tra xem con đã tiễn biệt mãi mãi hay là chỉ tiễn biệt trong một thời gian ngắn thôi? BapDada đã bảo con trước kia rằng thời gian đang tiến lên với tốc độ rất nhanh. Vì thế, con có kiểm tra kết quả của cả năm không, tốc độ nỗ lực của con có nhanh không? Hay là khi thì tốc độ thế này, khi thì tốc độ thế khác? Nhìn thấy tình trạng của thế giới, giờ đây con phải đặc biệt làm cho hai hình dáng xuất hiện. Hai hình dáng đó là: nhân từ và nhân đức đối với tất cả. Điều thứ hai là, hãy trở thành chủ nhân trao tặng, là con của Đấng ban tặng, đối với mỗi một linh hồn. Những linh hồn trên thế giới hoàn toàn không còn sức mạnh, đau khổ, bất an và kêu khóc. Họ đang cầu gọi Người Cha và cầu gọi đến các con, những linh hồn xứng đáng được tôn thờ “Hãy trao cho chúng tôi niềm hạnh phúc, bình an, niềm vui và lòng can đảm – kể cả trong vài khoảnh khắc”. Người Cha không thể chịu đựng nổi khi nhìn hoặc nghe thấy nỗi đau khổ và buồn phiền của những người con. Tất cả các con, những linh hồn xứng đáng được tôn thờ, không cảm thấy nhân từ sao? Họ đang cầu xin “Xin hãy trao, xin hãy trao, xin hãy trao!”. Thế thì những người con của Đấng ban tặng ít ra hãy trao cho họ một giọt! Người Cha cũng đã làm cho các con, những người đồng hành của Người, trở thành chủ nhân trao tặng, là cánh tay mặt của Người, và đang trao cho các con tín hiệu này: Con phải trao cho tất cả các linh hồn trên thế giới sự giải thoát. Tất cả các linh hồn đều phải đi đến vùng đất giải thoát. Hỡi những người con của Đấng ban tặng, giờ đây, với những suy nghĩ hướng thượng của con, với sức mạnh từ tâm trí của con, hãy trao cho họ sự giải thoát bằng bất kỳ phương pháp nào, dù là thông qua lời nói, thông qua mối quan hệ và mối liên hệ, thông qua những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết, thông qua sóng rung động hoặc bầu không khí. Họ đang cầu gọi “Xin hãy trao cho chúng tôi sự giải thoát!”. BapDada đang nói với những cánh tay mặt của Người rằng: Hãy nhủ lòng thương.
Con hãy tính toán xem cho đến hiện tại, trong tất cả những chương trình và những hội nghị siêu lớn con đã tổ chức ở Bharat, và những trung tâm con đã mở ra ở nước ngoài, tính theo tổng số các linh hồn trên thế giới, những linh hồn mà con đã chỉ cho họ con đường đến với sự giải thoát chiếm bao nhiêu %? Con là người mang lại lợi ích chỉ cho Bharat thôi hay là cho cả nước ngoài, cho cả năm châu lục? Bất cứ nơi nào con mở ra trung tâm, con là người mang lại lợi ích cho nơi đó hay con là người mang lại lợi ích cho thế giới? Để mang lại lợi ích cho thế giới, mỗi người các con phải trở thành cánh tay mặt của Người Cha. Con là cánh tay mặt, phải không? Khi con trao điều gì đó cho ai đó, con trao nó như thế nào? Con trao nó bằng tay của con, phải không? Vì thế, con là cánh tay của BapDada, phải không? Con chính là cánh tay của Người. Vì thế, BapDada đang hỏi những cánh tay mặt của Người rằng các con đang mang lại lợi ích cho bao nhiêu linh hồn. Con đã mang lại lợi ích cho bao nhiêu phần trăm các linh hồn? Hãy nói cho Baba biết. Con hãy tính toán con số này. Các con, những Pandava, thông minh trong việc tính toán, phải không? Đây là lý do vì sao BapDada nói “Giờ đây, con hãy tăng cường nỗ lực của bản thân và nỗ lực cho những phương pháp phục vụ khác nhau. Trong trạng thái, con cũng hãy đặc biệt kiểm tra bốn điều. Đây được gọi là nỗ lực mãnh liệt.
Trước hết, con hãy kiểm tra xem con có cảm nhận con là công cụ hay không. Có hình thái đường bệ nào của ý thức “tôi” không? Có bất kỳ ý thức “của tôi” nào không? Đối với những người bình thường, cái “tôi” và “của tôi” là bình thường, nó thật là thô. Tuy nhiên, trong cuộc đời Brahmin, cái “của tôi” và “tôi” thì tinh vi và đường bệ. Con có biết đó là kiểu ngôn ngữ nào không? “Chuyện này lúc nào cũng xảy ra. Chuyện này cứ luôn xảy ra. Chuyện này sẽ xảy ra. Chúng con đang tiến lên, chúng con đang nhìn thấy…”. Vì vậy, một là trở thành công cụ (nimit). Con là công cụ theo mọi cách, dù là trong phục vụ, trong trạng thái của con, trong các mối quan hệ và mối liên hệ của con. Hãy để gương mặt và hoạt động của con trở thành công cụ. Điểm đặc biệt thứ hai là cảm nhận con là công cụ và khiêm tốn (nirman). Là công cụ và có sự khiêm tốn. Là công cụ và thực hiện việc đổi mới (nirmaan) với sự khiêm tốn. Vì thế, con đã nghe về 3 điều này rồi – là công cụ, khiêm tốn, đổi mới – còn khía cạnh thứ tư là vượt thoát khỏi âm thanh (nirvana). Hãy tiến đến vùng đất vượt thoát khỏi âm thanh mỗi khi con muốn. Hãy ổn định trong trạng thái vượt thoát khỏi âm thanh, bởi vì chỉ khi bản thân con vượt thoát khỏi âm thanh thì con sẽ có thể làm cho các linh hồn khác tiến đến vùng đất vượt thoát khỏi âm thanh. Giờ đây, mọi người đều muốn có sự giải thoát. Họ đang kêu khóc “Hãy giải thoát cho chúng tôi! Hãy giải thoát cho chúng tôi!”. Vì thế, có mức độ phần trăm cao trong cả bốn điều này trong cuộc sống thực tế của con nghĩa là trở thành người nỗ lực mãnh liệt. Sau đó, BapDada sẽ nói “Wah! Wah, những người con, wah!”. Các con cũng sẽ nói “Wah, Baba, wah! Wah, Vở kịch, wah! Wah, nỗ lực, wah!”. Tuy nhiên, con có biết con nói gì không? Con có biết không? Thỉnh thoảng con nói “Wah!” (“Tuyệt vời!”), thỉnh thoảng con nói “Why?” (“Tại sao?”). Thay vì là “Why?” (“Tại sao?”), nó lại trở thành “Hai” (phiền muộn). Vì thế, con đừng để nó là “Why?” (“Tại sao?”), mà hãy là “Wah!” (“Tuyệt vời!”). Con thích điều gì? “Wah!” hay là “Why?”? Con thích điều gì? (“Wah!”). Con có bao giờ nói “Why?” (“Tại sao?”) không? Nó có tình cờ đến không?
Các con, những người con hai lần nước ngoài, có nói “Why? Why?” (“Tại sao? Tại sao?”) không? Con có nói điều này không? Con có nói “Why?” (“Tại sao?”) không? Thỉnh thoảng con có nói như thế không? Những ai không bao giờ nói “Why?” (“Tại sao?”), hãy giơ tay lên. Có rất ít người các con. Trong số những cư dân Bharat, những ai trong số các con nói “Why? What?” (“Tại sao? Cái gì?”) thay vì là “Wah, wah”, hãy giơ tay lên! Con có nói “Why?” (“Tại sao?”) hoặc là “What?” (“Cái gì?”) không? Ai đã cho phép con? Là tâm ấn của con sao? Tâm ấn cũ của con đã cho phép con nói “Why? Why?” (“Tại sao? Tại sao?”) và Người Cha nói “Wah, wah!”. Đừng nói “Why? Why?” (“Tại sao? Tại sao?”). Vì thế, giờ đây, con sẽ làm gì trong năm mới? Con sẽ nói “Wah, wah!” chứ? Hay là Baba nên cho phép con nói “Why?” (“Tại sao?”), thỉnh thoảng cho phép con nói “Why?” (“Tại sao?”) chứ? “Why?” (“Tại sao?”) thì không tốt. Khi con bị đầy hơi (“vai” trong tiếng Hindi nghĩa là “đầy hơi”), bụng của con không thoải mái, phải không? Vậy thì “Why?” (“Tại sao?”) giống như là chứng đầy hơi. Con đừng làm như vậy. “Wah, wah!” có vẻ như rất tốt. Tất cả các con cũng nói “Wah, wah, wah!”.
Achcha. Những ai đang lắng nghe và nhìn từ xa ở Bharat và ở nước ngoài, Baba cũng đang hỏi con “Con nói ‘Wah, wah!’ hay là ‘Why? Why?’”? Hôm nay, đây là ngày tiễn biệt. Hôm nay là ngày tiễn biệt, là ngày cuối cùng của năm. Vì thế, tất cả các con đều có suy nghĩ rằng con sẽ không còn nói “Why?” nữa. Thậm chí con sẽ không suy nghĩ về nó. Không phải là dấu chấm hỏi, không phải là dấu chấm cảm, chỉ là dấu chấm hết. Khi con viết ra dấu chấm hỏi, nó cong cong quẹo quẹo, trong khi viết ra dấu chấm hết thì thật dễ dàng. Con chỉ cần làm cho Người Cha, Chấm Điểm, tan hòa vào mắt của con. Giống như con nhìn thấy bằng đồng tử trong mắt của con, tương tự như vậy, con hãy liên tục tan hòa Người Cha, Chấm Điểm, vào đôi mắt của con. Con có biết cách tan hòa Người không? Hay là Người không vừa vặn? Người có trồi lên hoặc tụt xuống không? Vì thế, con sẽ làm gì? Con sẽ tiễn biệt điều gì? Con tiễn biệt từ “Why?” (“Tại sao?”). Đừng bao giờ có dấu hiệu nào của dấu chấm hỏi – “Làm sao việc này lại có thể?”, “Điều này cũng xảy ra chứ?”, “Việc đó không nên xảy ra, tại sao nó lại xảy ra?”. Đừng có dấu chấm hỏi hoặc là dấu chấm cảm. Chỉ có Cha và tôi. Nhiều người con nói “Chuyện này lúc nào cũng xảy ra, phải không?”. Chúng nói với BapDada những điều rất thú vị trong cuộc trò chuyện từ tim đến tim. Chúng không thể nói với Baba mọi điều một cách riêng tư, mặt đối mặt, vì thế chúng nói mọi điều trong cuộc trò chuyện từ tim đến tim của chúng. OK, bất cứ chuyện gì xảy ra cũng tốt, nhưng con không phải đi bộ, mà con phải bay. Thế thì tại sao con lại nhìn vào những thứ chỉ đang dịch chuyển thôi. Con hãy bay và làm cho người khác bay! Những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết thật là mạnh mẽ, nhưng đừng nên có “Why?” (“Tại sao?”) ở giữa chừng. Đừng nên có gì ngoại trừ mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết. Những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết mạnh đến mức con có thể chuyển hóa ai đó có cảm nhận ô trọc bằng cảm nhận thanh khiết của con. OK, nếu con không thể chuyển hóa họ, lựa chọn thứ hai là: nếu mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết của con là bất diệt, không chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian, mà là bất diệt, con không thể nào bị ảnh hưởng bởi cảm nhận ô trọc của họ. Khi con bắt đầu hỏi “Tại sao chuyện này lại đang diễn ra? Chuyện này sẽ diễn ra trong bao lâu? Chuyện này sẽ tiếp tục diễn ra như thế nào?”, sau đó sức mạnh từ những mong ước tốt lành của con giảm đi. Nếu không, những suy nghĩ mang mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết của con có rất nhiều sức mạnh. Hãy nhìn xem, tất cả các con đã đến với BapDada. Hãy nhớ đến ngày đầu tiên của con. BapDada đã làm gì? Dù những linh hồn ô trọc, những linh hồn tội lỗi, những linh hồn bình thường hay những linh hồn với những thái độ khác nhau và cảm nhận khác nhau đến, BapDada đã làm gì? Người có mong ước tốt lành dành cho con, phải không? Con là của Ta. Con là chủ nhân toàn năng. Con được đặt ngồi trên ngai vàng trái tim. Người đã có những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết này dành cho con, phải không? Với những điều này, con đã đến để thuộc về Người Cha. Người Cha có bao giờ nói “Tại sao con, kẻ tội lỗi, lại đến?”. Người liên tục có mong ước tốt lành “Con là con của Ta. Con là chủ nhân toàn năng”. Khi Người Cha có mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết dành cho con, trái tim của con nói gì? “Baba của con”. Rồi Người Cha đã nói gì? “Những người con của Ta”. Nếu con tiếp tục có những mong ước tốt lành và cảm nhận thanh khiết theo cách tương tự, con sẽ có thể nhìn thấy gì? “Người anh em ngọt ngào thuộc về Chu kỳ trước của tôi; người chị em đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được của tôi”. Sự chuyển hóa sẽ diễn ra.
Vì vậy, trong năm nay, con hãy minh họa điều này bằng cách làm điều gì đó. Con đừng chỉ giơ tay lên. Giờ tay lên thì thật là dễ. Con hãy giơ cánh tay tâm trí của con lên. Tại sao? Vẫn còn rất nhiều việc được thực hiện chứ? Khi BapDada nhìn xung quanh và thấy các linh hồn trên thế giới, Người cảm thấy thật là nhân từ. Giờ đây, đến cả các yếu tố tự nhiên cũng rã rời. Giờ đây, đến cả thiên nhiên cũng rã rời, vậy thì thiên nhiên có thể làm gì đây? Thiên nhiên đang khiến cho các linh hồn phiền muộn. Nhìn thấy những người con, Người Cha cảm thấy nhân từ. Tất cả các con không cảm thấy nhân từ hay sao? Con nghe tin tức, và con trở nên yên lặng. Đó là tất cả. Rất nhiều linh hồn đã đến. Những linh hồn ấy đã bị tước mất thông điệp của Baba. Giờ đây, ít ra con hãy trở thành người trao tặng, hãy trở nên nhân từ! Nó sẽ diễn ra. Con sẽ có lòng nhân từ chỉ khi thái độ bàng quan vô hạn của con trỗi dậy bên trong con ngay từ đầu năm nay. Thái độ bàng quan vô hạn – nhận thức về cơ thể hoặc ý thức cơ thể cũng là thiếu nhận thức về sự bàng quan vô hạn. Những điều nhỏ nhặt, vặt vãnh, những điều hữu hạn làm cho trạng thái của con chao đảo. Lý do cho điều đó là gì? Thái độ bàng quan vô hạn đang thiếu. Có sự gắn kết. Không có sự bàng quan, mà lại có sự gắn kết. Khi con có sự bàng quan vô hạn hoàn toàn – khi có sự bàng quan kể cả trong thái độ của con, sự bàng quan vô hạn trong ánh nhìn của con, trong mối quan hệ và mối liên hệ của con và trong phục vụ – chỉ sau đó cánh cổng dẫn đến vùng đất giải thoát mở ra. Giờ đây, những linh hồn ra đi sẽ nhận kiếp tái sinh và lại trải nghiệm đau khổ. Tuy nhiên, con chính là công cụ mở ra cánh cổng đi đến vùng đất giải thoát, phải không? Con là bạn đồng hành của cha Brahma, phải không? Thế thì thái độ bàng quan vô hạn của con chính là chiếc chìa khóa để mở cổng. Chìa khóa vẫn chưa được sử dụng; thậm chí chìa khóa vẫn chưa được tạo ra. Đến cả cha Brahma vẫn đang chờ đợi. Đội quân tiên phong cũng đang chờ đợi. Các yếu tố tự nhiên cũng đang chờ đợi. Chúng cũng quá mệt mỏi. Đến cả Maya cũng đang đếm từng ngày của bà ấy. Giờ đây, con hãy nói đi, hỡi chủ nhân toàn năng, nói cho Ta biết con sẽ làm gì!
Trong năm nay, con sẽ mang đến một vài điều mới mẻ phải không? Con gọi đó là năm mới, vì thế con sẽ làm điều gì đó mới mẻ, phải không? Vậy thì giờ đây, con hãy chuẩn bị sẵn sàng chiếc chìa khóa để có thái độ bàng quan vô hạn, và chiếc chìa khóa để đi đến vùng đất giải thoát. Tất cả các con cũng sẽ đi đến vùng đất giải thoát trước, phải không? Con đã hứa với cha Brahma rằng con sẽ quay trở về cùng với ông ấy, rằng con sẽ đi xuống thế giới này cùng với ông ấy, rằng con sẽ cai trị vương quốc cùng với ông ấy và thực hiện công việc thờ cúng cùng với ông ấy. Vì thế, giờ đây, con hãy chuẩn bị. Con sẽ thực hiện nó trong năm nay hay là con muốn thêm một năm nữa? Những ai nghĩ rằng con sẽ liên tục “Chú ý!”, hãy giơ tay lên. Con sẽ thực hiện điều đó chứ? Rồi đội quân tiên phong sẽ trao cho con nhiều lời chúc mừng. Họ cũng mệt mỏi. Achcha, các giáo viên đang nói gì? Bây giờ, những người con ngồi ở hàng đầu đang nói gì? Trước tiên, các con, những Shakti và Pandava, ở hàng đầu tiên, ai sẽ thực hiện điều này? Con hãy giơ tay lên. Đừng giơ tay lưng chừng; nếu con giơ tay lên lưng chừng, sẽ được bảo rằng con chỉ thực hiện nó nửa vời thôi. Con hãy giơ tay cao lên. Achcha. Chúc mừng các con. Baba đang yêu cầu các con, những người con hai lần nước ngoài, giơ tay lên. Những người con hai lần nước ngoài, hãy nhìn nhau và xem ai đã không giơ tay lên. Achcha. Những ai ở trong nhóm Sindhi cũng đang giơ tay lên; đây quả là điều kỳ diệu. Con cũng sẽ làm việc này chứ? Nhóm Sindhi sẽ làm việc này chứ? Chúc mừng các con gấp hai lần. Tốt lắm. Trong khi dành sự đồng hành cho nhau, trong khi đưa ra dấu hiệu với những mong ước tốt lành và với hai bàn tay chắp lại, con phải làm điều đó. Achcha. (Ai đó hét lên giữa đám đông.) Các con hãy ngồi xuống. Đây không phải là điều gì mới.
Giờ đây, con hãy trở thành một chấm điểm trong vòng một giây và nhớ đến Người Cha, Chấm Điểm; cho dù tình huống như thế nào, hãy đặt dấu chấm hết đối với tất cả. Con có thể làm điều đó không? Trong vòng một giây, “Tôi là của Baba và Baba là của tôi”. Achcha.
Gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi là chủ nhân của thời kỳ mới; gửi đến tất cả những người con ở khắp mọi nơi, đón mừng năm mới với lòng hăng hái và nhiệt tình, liên tục bay và làm cho người khác bay; gửi đến những người con đang ở trong trạng thái bay; gửi đến những viên ngọc chiến thắng sẽ trở thành những hạt trong chuỗi hạt chiến thắng bằng cách nỗ lực… khay đầy những lời chúc mừng thấm đẫm lời chúc phúc dành cho năm mới và thời kỳ mới của BapDada, những lời chúc mừng gấp muôn triệu lần. Con có thể vỗ bằng một tay (vẫy tay). Achcha.
Lời chúc phúc: Mong con làm cho trạng thái của con trở nên liên tục và ổn định bằng cách thực hành giữ tập trung và ổn định, theo đó thì trở thành hiện thân của sự thành công hoàn toàn.
Khi con có sự tập trung, con sẽ tự động có được trạng thái liên tục và ổn định. Với sự tập trung, mọi suy nghĩ, lời nói và hành động lãng phí chấm dứt và mọi thứ được đong đầy sức mạnh. Tập trung nghĩa là ổn định trong một suy nghĩ hướng thượng, sự mở rộng của cả cái cây bao hàm trong đó. Hãy gia tăng sự tập trung của con, rồi mọi loại biến động sẽ chấm dứt. Mọi suy nghĩ, lời nói và hành động của con sẽ dễ dàng thành công. Để làm được điều này, con hãy là người ở trong cô tịch.
Khẩu hiệu: Một khi con đã phạm phải sai lầm, liên tục nghĩ về nó nghĩa là tiếp tục chồng vết nhơ này lên trên vết nhơ khác. Vì thế, hãy đặt dấu chấm hết đối với quá khứ.
*** Om Shanti ***
Liên tục chiến thắng với nhận thức về hình dáng kết hợp
Giống như hiện tại linh hồn và cơ thể được kết hợp với nhau, tương tự như vậy, hãy để bản thân con và Người Cha kết hợp với nhau. Con chỉ cần nhớ “Baba của tôi”. Liên tục đính tilak đồng hành trên vầng trán của con. Con không bao giờ có thể quên “suhaag” (chồng) của con, Bạn Đồng Hành của con. Vì thế, con hãy luôn giữ Bạn Đồng Hành của con ở bên con. Nếu con ở cùng với Người, con sẽ quay trở về cùng với Người. Con phải ở cùng với Người và quay trở về cùng với Người. Người ở bên con trong mỗi giây khắc và trong mỗi suy nghĩ.
0 comments
Comments (0)
Commenting on this post isn't available anymore. Contact the site owner for more info.